Thứ Tư, 9 tháng 7, 2008

Mùa trăng cũ...



Ngày ấy tôi thích nghe guita vào buổi tối, nhất là những tối có trăng . Dưới vòm cây ô môi trước sân nhà , ánh trăng cứ lấp ló, sáng lung linh ... và tiếng guita cứ rải vào lòng cái thứ âm thanh sóng sánh .

Đêm thơm như một dòng sữa... Đêm đẹp một cách diệu kỳ. Cả con đường đất bát ngát ánh trăng , giàn ti-gôn lim dim ngủ , những chiếc lá ô môi thì thầm với gió. Rồi những âm thanh của Serenade , của Hương xưa , của Hoài cảm ,của Biển nhớ...cứ ngây ngất lòng, cứ ngây ngất đêm , cứ ngây ngất đất trời đến độ tôi có cảm giác mọi cái đều tan đi.. loãng ra.. chỉ còn ánh trăng trong và tiếng guita giao hòa..


Ngày ấy, chẳng hiểu ba tôi tìm được ở đâu cây ô môi và trồng trước sân nhà . Chị em tôi lớn , cây ô môi cũng dần lớn...và từ lúc nào, nó trở thành một hình ảnh gần gụi , thân quen với chúng tôi và bạn bè . Mỗi tối , dưới vòm cây ô môi rủ lá, tiếng đàn , tiếng hát cứ mênh mang .Và với tôi , cây ô môi là người bạn đã lặng lẽ nghe tôi thì thầm bao nhiêu chuyện..cả một thời con gái ....


Ngày ấy , tôi thích nghe Serenade khi đêm đã thật là đêm , khi chỉ còn Trăng, còn Tôi và còn tiếng Guita thức ... Đó có thể là tiếng đàn của em tôi hoặc của T - người bạn của chúng tôi - Tiếng đàn vang trong đêm.. ban phát cho đêm sự run rẩy của nỗi đau , cái ngọt ngào của nỗi buồn... và cái chết dường như cũng trở nên dịu dàng, êm ái biết bao..vào thời khắc ấy.


Thời gian... tựa cánh chim bay.. Cuộc đời đã có bao ngã rẽ... Ba tôi mất.. Chúng tôi rời xa ngôi nhà kỉ niệm với giàn ti-gôn nghịch ngợm bò quanh, với cây ô môi tháng ngày dang tay đón nắng , đón gió , đón cả những vui buồn cái thời tóc thả gió bay....
Chị em mỗi đứa một gia đình riêng , một cuộc đời riêng. Bạn bè đứa còn đứa mất. Tiếng guita xa lắc... lãng quên. Còn ai trở về con đường xưa bát ngát trăng vàng ???

Ta về phố nhỏ -Ô-Biển nhớ
Dạ khúc -Sầu-Buồn phố có hay ?

Có bao giờ trở lại mùa trăng cũ , phố nhỉ ?





6 nhận xét:

  1. littl… Offline IM

    Chất chứa đầy kỉ niệm... Mùa cũ chẳng bao giờ trở lại cũng như thời gian thôi... nhưng kí ức thì không thể xóa mờ!

    Tuesday July 8, 2008 - 04:05pm (EDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  2. Tạ Mi… Offline IM
    "Ô môi", lâu rồi em k được ăn loại trái này chị ah, không đọc entry chắc em cũng quên là mình đã từng ăn và hái trái ô môi...:D

    Wednesday July 9, 2008 - 11:18am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  3. Ha Offline

    Ở nhà T.T cũng gợi lại những ngày xưa, và thấy Gio heo may, entry thật nhiều cảm xúc với những ngày xưa... ngày một thời chất chứa nhiều kỷ niệm, bây giờ nhìn lại không ngờ thời gian qua nhanh thế!
    Hôm nọ chị có invite Gio heo may rồi, có trục trặc gì không mà không thấy add. Chúc những ngày thật vui!

    Wednesday July 9, 2008 - 04:01pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  4. gió h… Offline IM

    Cảm ơn chị đã ghé nhà và gởi lại 1 comment đọc mà thấy thương quá chừng... Chị em mình sống với nhiều hoài niệm .. điều ấy có phải là một điều không may không ?
    Ông yahoo bị bệnh ,Gió đã làm mọi cách vẫn chẳng add được ai vào Friendslist . Chúc chị vui...

    Wednesday July 9, 2008 - 09:04pm

    Trả lờiXóa
  5. THỦY … Offline

    Mình đã từng nghe Dạ khúc dưới trăng,mình đã từng nghe SERENADE trong một màn sương trắng trên một dãy đồi cù toả ánh sáng trắng,và lạnh,với tiếng đàn guitar lãng đãng!Ngày ấy xa rồi,và chỉ còn là kỹ niệm,bạn ghi học Văn khoa,có vẻ như cùng thời!Rất vui vì có bạn mới!Rất vui vì những đồng cảm quanh mình..Serenade ơi!

    Friday July 11, 2008 - 07:25pm (ICT)

    Trả lờiXóa
  6. Lê Uy… Offline

    Entry dịu dàng như gió mùa thu !

    Friday July 11, 2008 - 12:07pm (EDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa