Thứ Năm, 3 tháng 7, 2008

Cho học trò tôi



Cho học trò tôi ... cảm xúc từ một bài giảng..

TRƯỜNG SƠN TRONG BÀI HỌC SÁNG NAY..

Con chưa một lần được đến Trường Sơn..
Vẫn cháy bỏng ước mơ trong những lời cô giảng.
Vẫn thấy nhấp nhô những cánh rừng tối sáng.
Trên dải núi trải dài hình dáng quê ta.
Trường Sơn trong những bài ca.
Trường Sơn trong trang vở học.
Trường Sơn trong tiếng chân đi lọc cọc...
Từ đôi nạng gỗ của cha .
Con yêu Trường Sơn thiết tha.
Bởi con lớn lên trong tình yêu của mẹ .
Bởi con biết cả một thời tuổi trẻ ,
Mẹ luôn ngóng về Trường Sơn....

Chưa một lần được đến Trường Sơn .
Con vẫn thầm yêu cành phong lan lãng mạn ,
Yêu những kỉ vật nhỏ xinh.. vương mùi lửa đạn ,
Cháy tình yêu cha mẹ một thời....
Cha để lại Trường Sơn dấu tích một phần đời .
Để con đi tìm mãi một Trường Sơn anh hùng ..hào sảng.
Để cảm xúc chợt chòng chành trong bài học sáng ,
Khi nghe cô nói về.... Trường Sơn ...

(...Đôi lúc hạnh phúc cứ giản đơn như thế.... chỉ là những cảm xúc thật thà...trong sáng từ những ánh mắt trẻ thơ.........)

2 nhận xét:

  1. laoth… Offline

    Xúc động quá chị ạ!
    Đôi khi ta cứ mải "làm chữ" mà quên rằng thơ có thể viết từ những lời vô cùng giản dị. Bài thơ này có lẽ là minh chứng tuyệt vời cho điều ấy.

    Saturday July 19, 2008 - 01:16am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  2. gió h… Offline IM

    Cám ơn Bói ...rất cám ơn

    Saturday November 1, 2008 - 09:19pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa