Thứ Tư, 27 tháng 8, 2008

Trăng ơi...!



Mấy hôm nay... cứ gần về sáng giật mình thức giấc , ngước mắt nhìn qua khung cửa sổ phía đầu nằm tôi lại bắt gặp một mảnh trăng vàng quạch ... trăng cuối tháng , trăng mảnh như một chiếc lá liễu cứ chờn vờn qua song cửa , trăng đẹp và buồn đến nao lòng .


Mấy ngày mưa liên tục không thấy trăng non , chẳng thấy trăng tròn , bây giờ trăng chỉ còn một chút vàng phai mà vẫn làm lòng chao chác .
Trăng là một ám ảnh chẳng bao giờ nguôi , chẳng bao giờ thôi làm tôi ray rứt .Tối qua lục lại chồng thơ cũ , đọc lại những lá thư của bạn bè , bao nhiêu hình ảnh cứ tràn về làm không dưng thèm khóc .


Vương Nhung bảo tôi : "Ở đây khó tìm được một người bạn . Đôi khi nhớ về Sài Gòn ..nhớ quá . Thèm đọc thư D lắm , để nghe D trò chuyện.. như thơ . Không bao giờ Nhung quên cô bạn bé bỏng mà tài hoa được ". Bạn tôi đấy , lớn hơn tôi 3 tuổi , thương tôi như một người bạn , một người em .Nhớ những tối ghé nhà Nhung bên Thủ Đức , hai đứa ngồi ngoài khu vườn nhỏ chuyện trò , trăng sáng lung linh qua vòm lá,...và rồi tôi lại trở về nhà một mình với vầng trăng chênh chếch trên đầu .Ngày rời VN Nhung cứ cầm tay tôi , rưng rưng nước mắt.


Tôi lại nhớ Duyên .. cô bạn cùng học trường sư phạm cùng nhận công tác về một nơi , ngày lên đường nhận nhiệm sở , khác với chúng tôi hành trang của Duyên là cái va-li to đùng bên trong toàn thực phẩm như một cái tủ lạnh thu nhỏ , Duyên viết thư cho tôi từ Canada : "Thỉnh thoảng lại nhớ những ngày có trăng , tụi mình ra ngồi dưới rặng tre cạnh nhà tập thể cười đùa , kể chuyện tình yêu . Ngày đi , mình mang theo cuốn vở D ghi cho mình mấy bản nhạc và mấy bài thơ bằng mực tim ... buồn lấy ra đọc là muốn khóc nhỏ ơi !"

Thu Sâm trong một lá thư gừi về cho tôi nó lại bắt đầu bằng những câu thơ của thi sĩ Đinh Hùng , những câu thơ mà ngày xưa tôi , nó và Đông Hạnh rất thích:


Hỡi thành đô với linh hồn Bách Thảo ...
Còn nhớ ta chàng tuổi trẻ tóc bay ??
Làm học trò nhưng không sách cầm tay.
Có tâm sự đi nói cùng cây cỏ


Nó kể liên miên về những khó khăn ngày vừa sang quê người " Cứ thèm về ngồi sau lưng mi đi vòng quanh Hồ Con Rùa ,ghé Văn Khoa ngồi ở hành lang giảng đường hai thì thầm bao chuyện .. ở đây luôn có cảm giác một mình , nhất là những ngày rằm có trăng ..lại nhớ VN đén nát lòng D ạ "

Những lá thư như vết dao cứa nhẹ vào lòng tôi bao nỗi nhớ ,để khoảnh khắc nhìn ánh trăng vàng lại thấy lòng rưng rức .Thời gian qua như một cái chớp mắt ... ngước đôi mắt nhìn ,bao hình ảnh cứ tàn phai..cứ dần xa mãi mãi .

Thu Sâm , Đông Hạnh , Vương Nhung , Xuân Duyên ... HD nhớ các bạn quá chừng ... có bao giờ chúng ta còn gặp lại ???


16 nhận xét:

  1. Khanh Lam Offline

    Chời ơi , thời còn đi học , em mê nhất 4 câu thơ này và cứ hay lẩm bẩm đọc đi đọc lại hoài ấy ! Hình như cái thời đó ai củng thuộc mí câu thơ này đó chị. Và 2 câu này nè chị biết hôn :
    Hoa nào đẹp bằng hoa tư tưởng
    Tuổi nào đẹp bằng tuổi học chò ...(hihi sorry :là học trò )

    Em củng thích trăng lắm và có nhiều kỉ niệm với bạn học thời sinh viên , đêm đêm cả đám cùng kéo nhau ra bãi cát ngắm trăng. Có người nói tắm trăng nhiều sẽ đen da , xấu lắm. Tụi em cứ "kệ " !

    Nói đến trăng , ông HMT là người...nghiện trăng nhất thì phải chị hả? Có 1 bài tân cổ giao duyên sến về Đường Lên Dốc Đá mà lúc nhỏ em hay nghe Mỹ Châu và Minh cảnh hát rất hay. Người nữ hỏi " Tôi muốn hỏi người điên hay tỉnh , mà cất tiếng rao hoài muốn bán 1 vầng trăng? ". Người nam trả lời " Người ơi người hỏi tôi điên hay tỉnh , còn người tỉnh hay điên mà đòi mua 1 ánh trăng vàng...?"

    Cứ thế , trăng lúc ấy củng giống như 1 thứ tình yêu đẹp nhưng không trong tầm tay với. Một thứ tình yêu mà con người không thể ôm và nhốt trọn vào tim , nó như 1 ánh trăng lơ lửng ngàn đời ở trên không , ở chốn khôn cùng mà người ta chỉ có thể ngắm nhìn và thưởng thức từ xa. Một cái gì đẹp nhất là khi con người cảm nhận nó bằng tim , thì khi đó được ngắm nhìn hay nắm bắt để giữ lấy không còn là điều quan trọng nữa.

    Đôi khi ở 2 đầu nổi nhớ , mình nhìn trăng và bạn mình ở phương xa củng nhìn trăng. Và cùng mĩm cười với nhau trong suy nghĩ: cả 2 cùng nhìn trăng , như là cả 2 cùng nhìn nhau , gặp nhau vậy. hi ..hi ...


    Tuesday August 26, 2008 - 12:41pm (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  2. ... Offline

    Hỡi thành đô với linh hồn Bách Thảo ...
    Còn nhớ ta chàng tuổi trẻ tóc bay ??
    Làm học trò nhưng không sách cầm tay.
    Có tâm sự đi nói cùng cây cỏ

    Bậy giờ em mới biết đó là thơ của Đinh Hùng !!(Em luôn quên tên tác giả ) :)
    Có lần em nhái bài thơ này để viết trong 1 khổ thơ tặng 2 người bạn.

    Tuesday August 26, 2008 - 12:44pm (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  3. MAP M Offline

    Chị à ! Nhớ là một cái gì đó "bẩm sinh" mà hình như lý trí không thể điều khiển được . Ta không thể bắt được ta nhớ mà chỉ có thể làm ta quên đi . HÃy vẫn cứ giữ mãi những cái nhớ mà ta trót đa đoan trong đời . Bởi vì , chữ hạnh ngộ chỉ có thể đến qua một con đường duy nhất:CON ĐƯỜNG NHỚ

    Wednesday August 27, 2008 - 05:50am (ICT

    Trả lờiXóa
  4. MAP M Offline

    Ta sẽ không thể gặp nhau khi lòng ta không còn nhau nữa . Khi trí nhớ thì mù lòa mà chỉ còn dành nơi sáng láng cho những điều bon chen giành giật khác . Chị nhớ nghỉ ngơi sớm , năm học mới vất vả đến rồi !Em nói với chị mà hình như cũng là nói với chính mình ! Gió à , heo may lạnh quá à ơi !

    Wednesday August 27, 2008 - 05:

    Trả lờiXóa
  5. Lan t… Offline

    Em cũng rất yêu trăng, vì yêu trăng nên em lót chữ Nguyệt vào tên của con gái mình.
    Trăng đối với em có rất nhiều ý nghĩa và nhiều kỷ niệm đẹp nhưng nhiều lúc nhìn trăng lại thấy chông chênh trong tâm hồn ít nhiều.......
    Trăng ơi sao buồn thế!
    Làm lòng người chông chênh.
    Bỗng muốn được lênh đênh.
    Trên con đò tách bến.
    (Lan Trần)



    Wednesday August 27, 2008 - 07:01am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  6. laoth… Offline

    Chị ạ! Tản văn của chị làm em cũng... nhớ Việt Nam quá!

    Wednesday August 27, 2008 - 08:12am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  7. Lê Uy… Offline

    Hi hi ! đang vẩn vơ buồn cùng trăng của chị, đọc comment của lão Bói chợt phì cười !

    Tuesday August 26, 2008 - 09:28pm (EDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  8. nghin… Offline

    Trăng ơi từ đâu đến?
    Hay từ một sân chơi
    Trăng tròn như quả bóng
    Bạn nào đá lên trời ...
    Hì, comment lãng nhách cho không khí đỡ buồn chị hỉ!

    Wednesday August 27, 2008 - 08:47am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  9. Ha Offline

    Buổi trưa nắng thế này mà đọc Trăng... thì cảm không hết, nhưng lỡ vào rồi để lại một chút dấu tích gì cho Gió vui... Quá nhiều kỷ niệm hả Gió, khi ta có gì không vui thì những ngày cũ hay hiển hiện... nhớ và buồn... rồi sẽ có ngày hội ngộ thôi Gió ơi! Năm học mới bận bịu giữ sức khỏe nha Gió!

    Wednesday August 27, 2008 - 12:42pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  10. Gió Đ… Offline IM

    Một mái trăng non, đời chưa viên mãn. Hỡi những người yêu mái trăng non có biết chăng cuộc sống dã vô thường, tình yêu là mộng mị bởi đời ta vốn đã là một mái trăng non.

    Wednesday August 27, 2008 - 12:56pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  11. Tạ Mi… Offline IM

    Cứ mỗi lần đọc lại những tâm sự về ...Ngày xưa Hoàng thị của chị thì lòng cứ nao nao...Em cứ tưởng tượng ngày ấy thật đẹp, lãng mạn và nên thơ lắm...!!! @_

    Mong rằng một ngày nào đó, những tình cảm mà chị mong ước sẽ hiện hữu vẹn nguyên chị nhé...



    Trả lờiXóa
  12. Thu N… Offline

    Gió à,
    Đọc mấy dòng em viết, thấy lòng mình chùng xuống, vẩn vơ, rồi bỗng đâm ra nhớ Văn Khoa.
    Bạn em nhớ hành lang giảng đường 2, chị lại nhớ hành lang giảng đường 4. Trên cao ấy, phóng tầm mắt nhìn dọc đến Thảo Cầm Viên với những tán cây xanh um tùm, nhất là những ngày mưa, buồn tím ruột! Nhớ Văn Khoa xưa có bãi cỏ rộng, nhớ những cây to phía bên đường lê Duẩn bây giờ, nhớ Hội quán Văn Khoa với những buổi họp của anh chị em phong trào, nhớ những buổi tuyệt thực, ngồi trên hành lang giảng đường 1 hát vang bài "Hát cho người cảnh sát anh em", nhớ Tuần lễ Văn hóa dân tộc và đêm Văn nghệ với hoạt cảnh Tiếng trống hào hùng...Nhớ Văn Khoa biết bao nhiêu!

    Wednesday August 27, 2008 - 02:53pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  13. Hoa đ… Offline IM

    Có lẽ tuổi mình nhỏ hơn rất nhiều với Gío
    Thời gian trôi,ta rồi già cỗi.Chỉ kí ức là vẹn nguyên,chị nhỉ?

    Thursday August 28, 2008 - 12:14am (VUT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  14. Phuc … Offline IM

    Rất nữ tính và nhuần nhụy. VP thích cách viết như thế chỉ là lòng mình quá nóng chảy và đau đớn. Quẳng cái tôi đi vì cái tôi mình là gì chứ ??? Khổ thật! Tự căm giận mình !

    Wednesday August 27, 2008 - 05:47pm (IRST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  15. Khói … Offline

    một đời vẫn nhớ phải không chị?
    em tặng chị bài thơ này nhé,em làm 2 năm trước nhưng giờ tâm trạng lắm!

    HAI MẢNH TRĂNG XƯA

    Chẳng hiểu vì sao khi xưa em yêu Trăng đến vậy
    Nhưng...
    Con đường quê còn đâu ngày ấy
    Trăng bây giờ lạc lõng giữa nhà cao

    Một ánh đèn bằng cả vạn ánh sao
    Một vầng Trăng thì còn đâu ý nghĩa
    Như lòng em bây giờ cũng thế
    Mãi xa xôi...hương bưởi hương chanh*

    Bỏ đi ánh Trăng ngày ấy còn nhau
    Anh không thích ngắm những điều không thật
    Như
    Ánh Trăng hôm nay khi còn khi mất
    Khi tỏ khi mờ - nhoè nhoẹt bởi phồn hoa

    Thà cứ như xưa
    Ánh Trăng quê mùa lam lũ nặng mùi phù sa
    Mà thắm đượm chân tình
    Mà vụng về hò hẹn
    Những đêm khuya cùng nhau rón rén
    trốn ngủ
    ngồi hiên
    lóng ngóng dệt tình yêu

    Thôi!
    Trả lại cho nhau ánh Trăng về chiều
    Tự khi nào đã chia thành hai nửa
    Nửa bên em ngập ngừng câu hứa
    Nửa bên này ngớ ngẩn đợi
    Tình chung!




    Thursday August 28, 2008 - 02:39am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  16. Mây l… Offline IM

    Hương quê em vận cánh nâu
    Áo anh ... Thương quá, bạc màu xanh non.
    Trăng khuya trải lụa lối mòn
    Chia tay đêm ấy trăng luồn bóng mây.
    Bần thần tay mải trong tay
    Trao đôi ánh ngọc men say nồng nàn.
    Ngẩn ngơ bóng ngả trăng tàn,
    Lau thưa phơ phất lạnh tràn lòng đau.


    Thursday August 28, 2008 - 08:03pm (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa