Thứ Sáu, 8 tháng 8, 2008

Sang mùa...


Sáng qua đến trường .. trời se se lạnh - có lẽ do ảnh hưởng một cơn bão ở xa -.Bỗng thấy lòng bâng khuâng ... bỗng thấy mùa thu đâu đó .
Tháng tám , Sài Gòn không có mùa thu , Sài Gòn chỉ có nắng vàng , chỉ có những ngày mưa vội ... nên chút lạnh đầu ngày bỗng biêng biếc heo may . Thấp thoáng vài tà áo trắng chạy xe đạp nhẩn nha lướt qua phố .. nhắc mùa sang . Mùa khai trường ... mùa của những ngày lao xao ... mùa của những đôi mắt kiếm tìm loanh quanh những hàng cây trên con đường đi học, mùa của những nuối tiếc ngày đã xa ... xa lắc .


Photobucket
Tôi chợt nhớ chiếc xe đạp mi-ni trắng nhỏ xinh của mình cái thời đi học - Tôi chỉ thực sự có cái xe đạp khi lên Đại học vì lúc ấy nhà tôi đã chuyển lên Thủ Đức , dù chẳng cách Sài Gòn bao xa nhưng vì mẹ tôi cũng làm ở Sài Gòn nên hai mẹ con ở trọ nhà một người quen ở đường Trương Minh Ký . Văn Khoa nằm ở Cường Để nên con đường đến trường của tôi cũng khá xa . Sáng nào , tôi cũng dậy sớm . nhẩn nha cùng chiếc xe đạp nhỏ của mình lướt qua những con phố rộng ...



Ngày ấy , Sài Gòn không đông đúc , chật chội như bây giờ , nên bỗng dưng phố với tôi thật thênh thang , rất nhiều con đường rợp bóng hai hàng me ... lá nhỏ , xanh biêng biếc , cây cứ vẩn vơ thả những con mắt lá của mình xuống tóc , xuống vai người qua đường ... và tôi bắt đầu thích ngước lên cao nhìn những vòm cây từ ngày ấy .

Từ Trương Minh Ký tôi cứ chạy dọc qua con phố sầm uất đông vui Trương Minh Giảng , rồi qua Tú Xương , Trần Quý Cáp ...Tôi yêu con đường Tú Xương bởi nó nhỏ và vắng , hai hàng cây cứ châu đầu vào nhau thì thầm suốt ngày , bởi hương thơm của cây ngọc lan trồng ở một góc đường luôn níu vòng bánh xe tôi lại . Thời ấy dù đã lên Đại học , chúng tôi vẫn mặc áo dài đến trường , áo lụa vàng , áo xanh màu trời , áo trắng ngát màu mây... cứ thấp thoáng trên từng góc phố , cứ bâng khuâng bao ánh mắt sân trường .





Những ngày cuối tuần tôi lại về nhà , thường thì mẹ hay bắt tôi đi xe lam về Thủ Đức , ngày ấy xe lam là một phương tiện thông dụng của người Sài Gòn , chiếc xe chứa đủ mười chỗ ngồi , có khi bác tài cũng tham lam nhét thêm một hai người ngồi giữa rất chật chội nên tôi không thích . Có những chiều thứ bảy , học xong ,tôi đạp xe lững thững về Thủ Đức , qua cầu Sài Gòn những ngày mưa nhỏ cứ bâng khuâng câu hát ... Em đi về cầu mưa ướt áo . đường phượng bay mù không lối vào , hàng cây lá xanh gần với nhau ...- Hồi ấy , quốc lộ I cũng không nhiều xe tải , xe ô tô, xe máy như bây giờ ,hai bên đường có vài cánh rừng cao su nhỏ , đường chưa mở rộng ,nhà cửa thưa thớt .. tôi cứ thích dừng xe dưới một bóng cây hưởng làn gió thổi ngược làm bay tóc , bay tà áo .



Chiếc xe cùng tôi đi về trong nhiều năm , những ngày thong dong phố phường cùng bè bạn , những ngày lang thang qua phố một mình ... những vòng bánh xe bé nhỏ đã cùng tôi thì thầm suốt bao tháng ngày đẹp đẽ ấy . Lần cuối, tôi chở Thu Sâm về Văn Khoa ,đi quanh phố , qua Trần Quý Cáp , ghé đại học Luật Khoa , ghé Hồ Con Rùa vu vơ nhìn đám mây trắng trên bầu trời rộng ... phân vân , hoài nghi , lo lắng ... đó là những ngày tháng sáu năm bảy lăm ...



Phố bây giờ có quá nhiều thay đổi , vài con đường đã thay tên mà tôi không sao nhớ được , Thu Sâm đã xa tít trời Âu , chiếc xe đạp không còn , đã lâu tôi không về qua Trương Minh Ký , qua Trương Minh Giảng , qua Tú Xương , Trần Quý Cáp ...đã lâu tôi bỏ lại đâu đó một phần đời xanh biếc lá me , quấn quýt vòng xe bé nhỏ của mình .. để hôm nay , một buổi sáng với chút se lạnh , với tà áo trắng thấp thoáng nhắc nhớ mùa sang , bỗng .... mang mang nhớ .

Mùa đã sang ...mùa vào trường .. xin gởi chút nhớ thương cho những ngày đã cũ...


5 nhận xét:

  1. Ha Offline

    Đã lỡ vào nhà sớm, hì hì...
    Nắng lên rồi, bắt đầu những ngày lao xao... hình ảnh ngày xưa dễ thương lắm và trong ký ức ai cũng có nhất là ở lứa tuổi của Gió và của chị... entry đầy ắp những ngày cũ, những tà áo trắng những trưa chiều... những vòng xe trên những con đường, những êm ả, những bâng khuâng... làm một thoáng tâm hồn ta rẫy. Thế đấy... giờ hồi tưởng lại... chị có một người bạn, đã xa lắm rồi... vẫn mong một lần gặp lại... mà bạn vẫn xa tít tận đâu đâu! Ngày mới, chộn rộn nhưng vẫn bình an, vui vẻ Gió nha!

    Friday August 8, 2008 - 10:48am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  2. Lê Uy… Offline

    Văn của chị bao giờ cũng ngọt ngào, thấm đẫm tình yêu gọi về những hoài niệm. Những con đường trong entry của chị đẹp lạ lùng, dù ngày nay đã khác xưa, những con đường này em đã qua mà không để ý! Bằng bài viết này, em nghĩ, chị giúp mọi người hiểu thêm, yêu thêm Sài Gòn !

    Friday August 8, 2008 - 12:40am (EDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  3. MAP M Offline

    Hạnh phúc hay là đa đoan cho những ai không có trí nhớ và con tim "mù lòa" hả chị ?

    Friday August 8, 2008 - 07:56pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  4. Hoa đ… Offline IM

    Một cách viết rất hay.Nó chất chứa cả những nét thơ,hồn bên trong hay sao ấy.Hay quá...

    Saturday August 9, 2008 - 12:08am (VUT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  5. Lan t… Offline

    Những ngày còn đi học xưa luôn cho ta nhiều kỷ niệm đẹp.....
    Ngày xưa, em hay nhìn các chị lớn mặc áo dài mà thích lắm. Khi em được lên lớp sáu thì chỉ mặc áo dài có mấy tháng rồi thôi luôn, vì lúc đó mới giải phóng đó chị. Tuy không được mặc áo dài trong đời học sinh nhưng ngày ấy tuy nghèo khó mà vui thiệt, cứ rảnh thì lấy xe đạp chạy rong chơi khắp nơi mình thích, đường xá sach sẽ, ít xe cộ và hiền hoà biết mấy.....

    Friday August 8, 2008 - 10:09pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa