Thứ Hai, 22 tháng 6, 2009

Những người thú vị



Đây không phải là truyện ngắn đầu tiên của tôi ,nhưng lại là truyện ngắn đầu tiên tôi viết về thế giới blog khi chỉ bước vào đây có vài tuần , lại là entry tôi nhận được nhiều comment nhất trong thời điểm đó _33 cái com_ Một entry tôi không cần phải cố gắng , không phải gồng mình viết . Nhân vật và hướng phát triển câu chuyện nảy sinh khi tôi đang chà nhà tắm và sau đó tôi viết trong vòng 2 giờ vừa viết vừa sửa . Nhiều bạn trẻ của tôi thích nó vì nó gần với thế giới của những blogger . Chiều nay một trong những người bạn ấy nhắc lại câu chuyện này ... tôi chợt muốn giới thiệu lại một chuyện tình trong thế giới chúng ta đang loay hoay với nó mỗi ngày , mong sẽ nhận những chia sẻ của các bạn.

.......................................................
Sáng nay tôi đọc được một bài về cuộc sống online và offline trên blog một người bạn và truyện ngắn NHỮNG NGƯỜI THÚ VỊ ra đời . Có thể nó không hay , có thể nó còn dở nhưng tôi muốn gởi đến tất cả những bạn bè tôi trong cuộc sống này một một cái nhìn thân thiện , một nụ cười ấm áp dù nó thật hay ảo , dù nó online hay offline .Tôi tin điều quan trọng vẫn là tôi và bạn đã gặp nhau .. điều đó là một hạnh duyên . ( Tôi yêu từ Hạnh Duyên tôi nhận được từ một người bạn trên blog ) 

 



Nàng là một người thú vị , có những lúc nàng mềm mại như chiếc khăn lụa, hiền lành như chút nắng ban mai nhưng cũng có những lúc nàng bướng bỉnh, ương ngạnh như một con hổ con . Nàng còn là một người cả tin , nàng tin cả vào những điều mọi người cho là ảo ví dụ như cuộc sống online trên internet . Nàng làm một công việc gì đấy có liên quan đến kinh doanh mà anh không biết rõ , anh cũng chẳng quan tâm đến điều đó , anh cũng chẳng cần phải gặp nàng , anh tin nàng cũng xinh xắn , dễ thương vừa đủ để thỉnh thoảng anh mơ mộng trong những tối nằm nhà click chuột trò chuyện với nàng . Anh chỉ biết nàng là tổng thể của những điều mâu thuẫn đôi lúc làm anh bực mình nhưng đôi lúc cũng làm anh thích thú .


Anh cũng là một người thú vị không kém , anh là phó phòng kinh doanh của một công ty . Anh cao lớn ,đẹp trai đủ mềm lòng những người con gái non tơ đến những phụ nữ xồn xồn . Ngược lại với nàng, anh không tin vào điều gì kể cả những điều thật nhất ví dụ như tình yêu . Anh trải qua nhiều mối tình , họ yêu anh ,chắc anh cũng đã từng yêu họ nhưng rồi tất cả đều trôi tuột như những cơn mưa , tất cả đều không làm anh nuối tiếc hay buồn tình đến độ phải nốc rượu thâu đêm như một vài thằng bạn của anh .


Anh kiêu hãnh , điều đó ai cũng biết , hầu hết những người phụ nữ đã từng làm việc với anh đều có những phút xao lòng vì những lời tán tỉnh nửa đùa nửa thật, vì cái nhìn dịu dàng của anh trừ một người- trưởng phòng kinh doanh - sếp anh- .Mà anh cũng chẳng ưa gì cô ta , cái khuôn mặt khá xinh nhưng cứ lạnh như tảng băng , đôi mắt nhìn thẳng không chút bối rối cho dù có chạm vào cái nhìn đầy quyến rũ của anh , đôi môi mềm cứ mím chặt , thỉnh thoảng chỉ nói với anh những câu ngắn vừa đủ để anh hiểu phải làm gì rồi lại lạnh lùng nhìn xuống tập hồ sơ như không hề có anh ở đó . Cô ta nhỏ hơn anh vài tuổi, mới về công ty được hơn một năm , nghe đâu cũng gần sang nước ngoài tu nghiệp gì đó , anh luôn đợi chờ ngày đó . Công việc của anh tạm ổn , anh chưa từng khát khao cuộc sống gia đình . Anh tự do.



Anh và nàng quen nhau đã gần một năm qua thế giới ảo của internet . Anh làm blog một phần để trao đổi kinh nghiệm kinh doanh , một phần cũng để viết lại những thứ linh tinh anh bắt gặp hàng ngày, trong đó có cả entry anh viết cho tảng băng xinh đẹp trưởng phòng bằng những lời cay độc nhưng chắc chẳng bao giờ cô ta đọc được, cô ta là người của công viêc, cô ta là một người hoàn toàn nhạt nhẽo .


Có lần trong Quick comment của anh có một lời nhắn nhỏ “ Chào người thú vị! hôm nào rảnh mời bạn ghé nhà tôi “ . Avata là chiếc khăn choàng ca rô vơí cái nickname cực ngắn Carô , anh nhấn chuột và chẳng biết gì thêm ngoài những bài thơ ngắn dễ thương , những entry viết cho mưa ,cho nắng mềm mại rất ư là phụ nữ , anh comment một hai bài gì đó và hai người quen nhau .


Mỗi buổi tối anh luôn để chế độ Yahoo Messenger Online, câu chuyện của anh và nàng lúc đầu chỉ là những câu chuyện vớ vẩn ,chuyện trời đất , chuyện nắng mưa ,mỗi ngày anh lại phát hiện ở nàng nhiều điều thú vị , nàng luôn phản biện , luôn đặt cho anh nhiều câu hỏi khó khăn ,những câu hỏi luôn làm anh phải tự vấn lại mình , thỉnh thoảng lại cào khẽ vào tính tự phụ của anh bằng những vết cào của một cô cọp cái , dần dần những câu chuyện cũng chuyển sang màu sắc khác , anh bắt đầu ve vãn nàng bằng những lời thương nhớ, anh biết anh nói dối và anh nghĩ nàng cũng biết . Anh còn tặng nàng cả những bài thơ tình sướt mướt trong blog vì anh biết ngày nào nàng cũng dạo qua blog anh và để lại một lời chúc nhỏ .Nhưng nàng vẫn hoàn toàn bí ẩn.


Anh đã quen sự có mặt của nàng trong cái thế giới nhỏ bé ấm áp này kệ cho nó ảo hay thật . Nhưng thỉnh thoảng nàng cũng giở chứng , nàng không thèm đếm xỉa gì đến anh , nàng biến khỏi thế giới blog vài ngày rồi đột ngột xuất hiện với khuôn mặt cười nhăn nhở trong online của anh .


Lần này nàng biến mất lâu nhất - hai tuần rồi - cứ thể như là nàng không hề có thật . Mỗi tối, anh lại loay hoay tìm cái khăn carô , cái click lạc lõng chơi vơi , dấu hiệu online của anh bỗng trở nên vô duyên , blog nàng trống không , một tấm màn đen thẫm hiện lên như một dấu chấm hết . Suốt hai tuần . anh cứ nghĩ vẩn vơ đến nàng -con cọp cái mềm mại – Anh bớt nói cười và bớt buông ra những lời tán tỉnh hơn ở nơi làm việc , anh ghét cay ghét đắng tảng băng trưởng phòng . Buổi sáng , cô ta đi qua bàn làm việc của anh , ném cho anh cái nhìn sắc lẻm khi thấy màn hình máy tính của anh hiện ra ô Yahoo Messenger , trời ơi anh thầm nghĩ, anh có thể đánh đổi tất cả để không phải nhìn thấy ánh mắt sắc như lưỡi dao của cô ta lần nữa .


Nàng biến mất thêm một tuần nữa , Ba tuần , bàn tay anh cứ chơi vơi trên bàn phím , cái click tẻ nhạt , anh chờ đợi nụ cười nham nhở nàng thường dùng khi xuất hiện . Nàng bặt tăm . Nàng ở đâu ? Đang làm gì ? Anh cứ tự hỏi mình như thế . Lần đầu tiên anh tin mình buồn khi nghĩ về một người phụ nữ mà lại là một người phụ nữ trong thế giới mà mọi người vẫn cho là ảo .


Sáng nay họp phòng , ban giám đốc trao cho anh quyền điều hành phòng kinh doanh thay cho tảng băng đi học ở nước ngoài . Tiệc chia tay diễn ra lúc 7 giờ tối ở nhà hàng để 11 giờ khuya cô nàng tảng băng lên máy bay . Anh thở phào nhẹ nhõm , không phải vì cái chức trưởng phòng anh vừa nhận mà vì anh biết từ nay anh không còn phải khó chịu vì cái nhìn sắc như dao của cô ta nữa . Buổi tối chia tay bỗng dưng cô ta thân thiện đáng yêu hơn .Cô bắt tay từng người cám ơn, từ biệt .Anh phát hiện bàn tay cô ta mềm và ấm , lần đầu anh thấy nụ cười trên đôi môi hồng , khác hẳn đôi môi mím lạnh lùng anh thường thấy hàng ngày , duy có đôi mắt .. sao cứ long lanh như sắp khóc khi nắm bàn tay anh ..


Tiệc tàn , vài người bạn rủ anh đi tăng hai khao lên chức , 12 giờđêm anh mới về đến nhà , bước chân anh nhẹ tênh , anh chợt nhớ nàng . Anh mở máy, Yahoo Messenger vừa hiện anh giật thót mình khi nhìn thấy nụ cười nhăn nhở không thiếu cái răng nào hiện ra . Nàng – con cọp mềm mại của anh – cái khăn ca rô của anh – Anh tìm tên nàng click chuột , im lặng . Nàng offline . Anh tìm cái khăn ca rô trong friend list , không có khăn , trên cái nick Caro quen thuộc ,avata bây giờ là khuôn mặt của tảng băng trưởng phòng với nụ cười tươi và đôi mắt dịu dàng như mùa thu nhìn anh ngân ngấn nước …..


19 nhận xét:

  1. Đọc lại vẫn thấy hay và thật là thú vị, Gió ạ.

    Trả lờiXóa
  2. Gió có khiếu viết truyện ...tinh thám ghê. Mặc dù đoán trước được nhưng vẫn tò mò muốn biết Gió kết câu chuyện như thế nào. Hóa ra cái phần mà mọi người cho là thật lại không thật, nó chỉ là cái mặt nạ công việc. Cái phần thật, rất thật lại thể hiện dưới dạng ảo. Thật - Ảo, Ảo - Thật... Chẳng biết đâu mà lường.

    Trả lờiXóa
  3. Chị viết hay lắm. Đọc thấy thú vị thật á!

    Trả lờiXóa
  4. @ Anh HG : Gió muốn chứng mình điều đó mà ! Ảo - Thật , Thật - Ảo không biết đâu lường nhưng ngay cả trong cái ảo giá trị của nó đôi khi lại rất thật phải ko anh ?

    Trả lờiXóa
  5. Hay và thú vị thật ...Nhưng ko phải ai cũng có năng khiếu văn chương để viết nên những câu chuyện ngắn dễ thương như vậy..

    Trả lờiXóa
  6. chị bấm chữ PLAY, xong rồi bấm CLICK nhé

    Trả lờiXóa
  7. Gió viết chuyện ngắn nhẹ nhàng và hay lắm, viết nhiều đi Gió... Tuy nhiên nên thêm vài thủ pháp để người đọc không thể đoán trước được và bị bất ngờ mới thich thú ....

    Trả lờiXóa
  8. Chị viết văn hay thật ( e ko ngac nhiên vi diều đó vì chị là gv Van mà).E thì ko có khiếu về văn chương nên chỉ đọc entry thôi...Chúc chị luôn có những bài viết hay và lãng mạn như vậy nhen...

    Trả lờiXóa
  9. Em thấy chị mới chính là người thú vị đó chị gió..

    Trả lờiXóa
  10. Em đã đọc chuyện này bên 360 rồi, nhưng bây giờ vẫn cứ thích đọc lại và lại hồi hộp chờ đợi những dòng cuối cùng của câu chuyện có một kết thúc mở của chị, cái kết thúc mà ai muốn suy diển thế nào cũng được, tuỳ theo sự thú vi của từng người......
    Chuyện của chị viết thật hay và lãng mạn vô cùng.

    Trả lờiXóa
  11. hay quá , mai mótt chị Gío viêt tiếp nhé chị ^^

    Trả lờiXóa
  12. bác Hoàng lăng xê chị bên nhà ảnh quá trời, lần đầu tiên đọc entry của chị, thú vị thật, cả văn lẫn người chị nhỉ;)

    Trả lờiXóa
  13. Chị viết hay lắm. Rất nhẹ nhàng. Câu chuyện thật thú vị.

    Trả lờiXóa
  14. những điều bất ngờ và thú vị.....đúng ko ch iêu...entry nhẹ nhàng và dzễ thương wa' đi....như nụ cười ấm áp luôn nở trên môi ch đó.....saigon nhớ,,,,

    Trả lờiXóa
  15. Chi thich cai cam giac cua anh chang trong truyen. Sau cai giat thot nguoi thi la cam giac gi nhi?

    Trả lờiXóa
  16. @thunhan : Sau đó là cảm giác ê ẩm , cảm giác của thằng bé nhìn quả bong bóng bay ra khỏi tay mình chị ạ .

    Trả lờiXóa
  17. Chào tác giả một câu chuyện thú vị!
    Sui post bài nào tui hay hêt trọi, sao bảo hong thấy tui?
    Hử?
    Hử?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ý tui nói là theo dõi trang chứ bộ ..Nói chung như vầy tui và Già là bạn hờ ..:))

      Xóa