Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2008

Hắn ... và một mùa đông xa lắc ...


Hắn dẹp trai – Oh , nếu chỉ có thế thì hắn cũng chẳng có gì đáng để nói đến. Hắn nói chuyện có duyên , biết làm thơ , biết chơi đàn , hát khá hay , cũng đủ một chút men để đám con gái chếch choáng rồi đấy. Hắn hơi ngạo nghễ , hơi phớt lờ con gái – nhất là những cô gái hay nhìn lén hắn , hay quan tâm đến hắn , hay chăm sóc hắn , điều này mới thực sự làm không ít cô bị chao đảo , hắn càng phớt các cô càng say , một vài cô bé trong xóm đã khóc và tâm sự với tôi về hắn .Riêng cái khoản này thì tôi ghét hắn cực kì .


Nhà ở cùng xóm ,sau 30 tháng 4 hắn đi lính về , ngơ ngáo ra vào với những hoang mang ,buổi tối hắn cùng vài người bạn hay ngồi đàn ca trước cửa , thi thoảng lại nghe hắn hát những bài hát tôi yêu thích . Tôi cũng ở nhà vì… Văn Khoa bị đóng cửa . Thuở ấy , sao tôi ngoan đến lạ, chỉ chúi đầu ở nhà , đọc sách , làm thơ , nghe nhạc và nhớ mối tình mỏng manh đẹp như mơ ở Văn Khoa


Tôi ghét hắn ra mặt và chẳng bao giờ quan tâm đến hắn ,thỉnh thoảng ra ngõ gặp nhau tôi và hắn cũng chỉ thoáng nhìn rồi quay đi . Có lần , nghe cô bé em họ hắn bảo :“Anh em bảo chị kiêu… thấy ghét !” , tôi chỉ cười chẳng nói đi nói lại .


Tôi – một đứa con gái bình thường – hay mơ mộng , hơi bướng bỉnh nhưng lại dễ khóc … được cái nói chuyện cũng dễ thương ( nghe những người quen bảo thế ) nên cũng có những vệ tinh chung quanh – Tôi và hắn …chẳng hấp dẫn nhau . Tôi ghét hắn bởi tôi cho rằng hắn coi thường con gái , hắn ghét tôi vì cho rằng tôi kiêu …Tôi và hắn chẳng có gì chung ngoài cái chung là ghét nhau một cách lạ lùng .



Mùa đông năm ấy trời lạnh kinh khủng .Buổi tối , thường có nhiều gió, sao trời chi chít , những hôm có trăng cái xóm nhỏ của tôi đẹp đến ngẩn ngơ , những con đường đất chan hòa ánh vàng . Tôi thường ngồi ở tủ thuốc lá của cô bạn gái ngoài ngõ nhìn sao trời và nói chuyện với vài người bạn . Một lần , cũng là một tối mùa đông , cúp điện ,tủ thuốc lá của cô bạn tôi chỉ tù mù ngọn đèn dầu , tôi đang ngồi coi hàng hộ để cô bạn chạy đi đâu đó thì hắn ghé mua thuốc lá . Đúng là oan gia ngõ hẹp … tôi lặng lẽ lấy thuốc đưa cho hắn , hắn cầm thuốc , nhìn thẳng vào mắt tôi . Trời , đây là lần đầu tôi và hắn nhìn rõ nhau như thế .Tôi cũng bướng bỉnh nhìn thẳng vào mắt hắn … bỗng dưng hắn bật cười và bảo nhỏ : “Tôi thấy sao trời trong mắt cô …” rồi quay lưng đi thẳng . Tôi hơi run , và tôi hiểu vì sao nhiều cô gái trong cái khu phố nhỏ này lại thích hắn .




Từ hôm ấy hắn ghé tủ thuốc của cô bạn tôi nhiều hơn , thi thoảng hắn ngồi lại trò chuyện bâng quơ … và chẳng hiểu từ lúc nào hình như tôi và hắn … không còn ghét nhau nữa . Tôi phát hiện hắn là người thẳng thắn , bướng bỉnh không kém tôi , thông minh , hơi khôi hài và …dễ thương . Cuối mùa đông năm ấy, tôi nhận được nhiều bài thơ của hắn - những bài thơ tình - hắn còn giới thiệu với tôi những người bạn thân của mình , họ quý tôi và tôi cũng rất quý họ . Một lần , tôi và hắn cùng nhìn lên bầu trời cao , những vì sao nhỏ nhấp nháy …hắn hỏi tôi thích vì sao nào , tôi đã chỉ một nhánh gồm ba vì sao mọc thẳng hàng và bảo tôi thích vì sao ở giữa chỉ vì nếu nhìn kĩ nó không phải là một mà là hai vì sao chừng như rất gần mà lại rất xa nhau … hắn bảo hắn đặt tên cho vì sao đó là sao HD – tên tôi – Tối đó tôi nhận của hắn lá thư tỏ tình – lá thư cũng làm lòng tôi mềm đến lạ .



Chúng tôi yêu nhau – đó là thời gian của những khoảng cách dài với những chuyến đi mà những lá thư luôn nối liền mong đợi . Tôi dạy học ở một cánh rừng cách xa nhà hơn trăm cây số , hắn rong ruổi theo công trình đi nhiều nơi . Cuộc sống lúc ấy biết bao khó khăn , phương tiện thông tin không như bây giờ nên chúng tôi cứ mãi là hai vì sao dường như rất gần mà lại rất xa . Tôi nhận những lá thư thường xuyên của hắn …là những đêm vùng núi đi uống rượu với bạn bè về , nhìn vì sao quen trên trời mà nhớ phố khôn nguôi …, là những lần về phố vội vàng không có tôi hắn đã vu vơ giận hờn rằng tôi yêu rừng hơn hắn .Tôi cũng viết những lá thư cho hắn từ những ngày nhọc nhằn một mình nơi núi rừng xa xôi , những lá thư hắn bảo …mỗi lần đọc cứ ngon như điếu thuốc đầu ngày ….nên tôi gọi hắn là KHÓI .



Ba năm yêu nhau với những khoảng cách của những con đường dài nối liền cách trở , với những khó khăn vô cùng của cuộc sống lúc bấy giờ , với những hờn giận vu vơ do thời gian xa cách … chúng tôi cũng vẫn về với nhau .Chỉ một lần trước ngày cưới gần một tháng , hai đứa có dịp về phép cùng lúc để chuẩn bị cho ngày cưới, đêm Noel năm ấy, hắn đã dắt tôi qua những con phố đông của Saigon , hắn nắm chặt tay tôi , hình như hai vì sao trên trời hôm ấy rất gần nhau - đó là lần đầu mà cũng là lần cuối cùng chúng tôi đi chơi với nhau ... còn tất cả đều là khoảng cách của những nhớ thương muôn trùng .



Chúng tôi cưới nhau ...sáu tháng sau hắn rời xa tôi mãi mãi trong một tai nạn .Hạnh phúc ngắn ngủi làm tôi chỉ kịp ngơ ngác nhìn nó tan vỡ ngay trong tay mình . Lá thư cuối cùng trước lúc rời xa tôi mãi mãi , trước lúc khép lại đôi mắt có cái nhìn làm ấm một mùa đông , lá thư chỉ viết trước đó hai tiếng đồng hồ và còn dang dở , hắn vẫn nhắc đến vì sao mang tên tôi hắn đặt….vì sao đằng đẵng nỗi chia xa ...




23 nhận xét:

  1. nguyễ… Offline

    Hắn giống mình thật

    Friday December 19, 2008 - 10:44pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  2. NgocY… Offline IM

    Một thời để yêu và một đời để nhớ. Cái khoảnh khắc tươi đẹp nhất của tình yêu chỉ thoắt đến trong một thời gian cực ngắn so với đời người, nhưng dấu ấn để lại thì sâu đậm quá. Nên Gió của tôi cứ mãi tơ vương hoài sợi khói ấy, một đời nhớ , một đời thương.
    Tình vui trong phút giây thôi ,ý sầu nuôi suốt đời….
    Thì xin giữ lấy niềm tin dẫu mộng không bền…

    Đôi khi chính kỷ niệm nhiệm màu ấy đã giúp ta đứng vững giữa cuộc đời đấy, phải không Gió?


    Friday December 19, 2008 - 08:04am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  3. KimDu… Offline

    Trong mênh mang khói chợt buồn heo may..

    Friday December 19, 2008 - 08:18am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  4. Lê Uy… Offline

    Ai làm cho Khói lên trời?
    Cho mưa xuống đất, cho người biệt ly?

    Friday December 19, 2008 - 11:34am (EST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  5. tran t Offline

    hu hu.. em dang thay yeu doi... tu nhien doc entry cua chi lai thay lo lang qua di thoi.. hic, bat den chi do....

    Saturday December 20, 2008 - 12:14am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  6. Tạ Mi… Offline IM

    Đọc và em vẫn cứ nhớ hòai entry chị viết của những ngày mới lập blog, nơi chị dạy với cánh rừng cách xa hàng trăm cây số...và ở đó, sống cùng những ngày với nỗi niềm đầy vơi...Mong những điều còn lại vẫn vẹn nguyên và đong đầy cho những niềm vui sắp đến chị nhé...!!!

    Saturday December 20, 2008 - 12:26am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  7. Ha Offline

    Chời, tả hắn làm chị cũng mê hắn rồi nè, con gái đứa nào cũng thích người đàn hay hát giỏi, đọc thơ, nói chuyện văn chương... bởi vậy mà nhớ lắm, lắm ha Gió... Tiếc rằng cái nắm chặt tay đó chẳng đủ chặt để cùng đi hết đoạn đường dài. Thương Gió nhiều lắm..., viết entry này chắc trong lòng bồi hồi và ri rí những giọt nước mắt...

    Saturday December 20, 2008 - 12:39am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  8. gió h… Offline IM

    @ Chị Hà : Khi viết sao em bình tĩnh đến thế ...nhưng khi post lên rồi , đọc lại ...bỗng dưng muốn khóc , chị ạ ! khóc thiệt luôn .

    Saturday December 20, 2008 - 12:44am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  9. Hoai … Offline IM

    "Tối đó tôi nhận của hắn lá thư tỏ tình – lá thư cũng làm lòng tôi mềm đến lạ".
    - Windy, xưa Kh. cũng thích tỏ tình với người yêu bằng cách gửi thư viết tay lắm đó! Hìhì... Đồng điệu ghê!

    Friday December 19, 2008 - 10:55am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  10. Tuyen… Offline

    Gió và khói? Gió tất nhiên là thổi Khói bay mất rồi còn gì!

    Saturday December 20, 2008 - 05:40am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  11. Remil Offline

    Chia se voi chi. Em lai di hop kiem diem cuoi nam day, em se doc lai va com sau.

    Saturday December 20, 2008 - 07:24am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  12. gió h… Offline IM

    @ Remil : Thời gian đó chị đang còn ở đường 12 PB đó Remil .Hồi đó PB đẹp lắm , nhà cao tầng ít , lại có nhiều khu đất trống nên không gian khoáng đạt, những con đường đất nhỏ nối dài quanh co khắp khu cư xá , đêm trăng PB đẹp đến ngơ ngác, cả thời con gái PB giữ của chị nhiều điều khó có thể quên. Bây giờ PB khang trang hơn , đẹp một cách chóng mặt và mất cái hồn phố nhỏ ...nhưng đó là điều tất yếu mà , phải không ?

    Saturday December 20, 2008 - 07:51am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  13. nhan Offline

    “ ghét của nào trời trao của ấy” ? không phải, một câu truyện tình đẹp, lung linh nhưng buồn .. có lẽ vậy. Rất mong được nghe những truyện tình cũng đẹp, lung linh nhưng ngọt ngào hạnh phúc …từ bạn ….

    Friday December 19, 2008 - 08:38pm (PST

    Trả lờiXóa
  14. Khói … Offline

    em Khói em đây chị ạ, nhưng không thể tài bằng anh Khói anh đựoc, giờ em đã hiểu vì sao đến ngày nay cảm xúc ấy của chị vẫn bất diệt. Tuy đau buồn nhưng đẹp lắm phải ko chị? đựoc yêu và đã yêu một cách trọn vẹn không vuớng bận bởi ngăn cách của cuộc sống.
    Chúc chị luôn bình an. " Gió heo may lại về, chiều tím loang vỉa hè..."

    Saturday December 20, 2008 -

    Trả lờiXóa
  15. MAP M Offline

    Hic , Gió ơi! Thằng bạn cứ lơ lửng bên đời em nó nói :Bà biết đàn(chứ không phải đàn hay),biết hát(chứ không phải hát hay),biết nói chuyện khôi hài , biết …nhậu và nhậu “đẹp”,thẳng thắn ...nói chung bà có tất cả những điều mà một đứa con trai cần có.Nên có bà là bạn tức là có một hạnh phúc tuyệt vời.Còn lấy vợ,tụi con trai phải đi tìm những bà biết nấu cơm , biết đi chợ , biết may vá và không quan tâm đến những chuyện mà bà biết ...Hic!Thế là sao ? hu hu!
    Nhưng đọc etry này mới thấy , mỗi người trong chúng ta ( những người mà em quen biết và quen biết em) hình như đều đa mang một mông lung quá khứ nào đó . Đa mang để cứ mãi trăn trở về một hạnh phúc mơ hồ như không có mà một lần nào đó ta lỡ làm rơi nó qua kẽ tay mình …Thứ hạnh phúc gắn với mùa Đông , nơi cái lạnh rủ rê ta đến bên nhau …Phải không Gió ?


    Saturday December 20, 2008 - 12:34pm (ICT) Remove Comment


    Trả lờiXóa
  16. Chia … Offline IM

    "Hắn...và một mùa Đông xa lắc,..."
    Từ... "Tôi với hắn chẳng có gì chung ngoài cái chung là ghét nhau"...
    ...cho đến Duyên gặp nhau cũng ngộ..."Tôi thấy sao trời trong mắt cô..."
    Và, thời gian ba năm...-đâu phải là ngắn ngủi- nhưng, tuy là một vì sao... mà nếu nhìn kĩ....lại là hai vì sao chừng như rất gần... mà lại rất xa nhau,...
    Và, hình như cũng do "Nhân Duyên" của Cuộc Đời....
    Vào một mùa Noel năm ấy...thật lạ...hình như hai vì sao trên Trời hôm ấy lại rất gần nhau,...
    gần nhau...tưởng chừng như không thể rời nhau được,...
    Không ngờ,...đó lại là lần đầu cũng là lần cuối,...
    Không tin vào "số mệnh" ngẫu nhiên....nhưng có phải chăng...
    ...sự việc cũng giống như KHÓI- cái tên đã đặt...và... vì sao mà hắn đã đặt tên...



    Friday December 19, 2008 - 09:54pm (PST) Remove

    Trả lờiXóa
  17. Phuc … Offline IM

    Hi Noel về,lạnh và ...cô đơn nên nhớ lém người cũ hen ? Đôi khi tôi thấy trong mắt em một chút khói đấy ...Chúc mừng cái truyện ngăn ngắn của G nhé


    Saturday December 20, 2008 - 06:23pm (IRST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  18. Remil Offline

    @Chị Gió
    Em sẽ viết về PB của mình, ngày xưa ấy... Xa, và cũng chưa xa lắm... Em đang suy nghĩ thành thuyện ngắn hay tâm tư của riêng em (cái này là Bói khuyên em nên viết truyện ngắn trên tâm tư ấy chị ạ) chị cho em lời khuyên đi!

    Saturday December 20, 2008 - 11:43pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  19. Lan t… Offline

    Em ngồi rất lâu khi đọc xong entry này........cứ hỏi mãi sao những chuyện tình đẹp luôn không đựoc trọn vẹn.....

    Monday December 22, 2008 - 09:41pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  20. Thu N… Offline

    Câu chuyện tình đẹp mà quá buồn, để bây giờ mỗi mùa Noel về, cái lạnh lại gợi nhớ một khoảnh khắc hạnh phúc mong mạnh. Nhưng đó chính là cái khoảnh khắc tồn tại đời đời, người xa nhưng vẫn mãi gần trong nỗi nhớ, Gió ạ.

    Tuesday December 23, 2008 - 10:25pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  21. ben t Offline

    Em thích mê cái hình ảnh sao trời dường như rất gần khi người nắm tay nhau ...

    Monday February 23, 2009 - 07:59pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  22. Ko hiểu sao chiều nay bỗng dưng em muốn đọc tất cả những dòng có liên quan tới anh Khói của chị!

    Trả lờiXóa
  23. Khói của chị bây giờ chắc tan loãng trong hư không ...Đây cũng là một thứ hạnh phúc đẹp và mỏng tang của chị MTV ơi !

    Trả lờiXóa