Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2008

Xin đừng như sóng ( phần cuối)






Quân vẩn vơ tìm viên cuội nhỏ quăng ra biển … viên cuội rơi đâu đó hòa với sóng .Anh nhận ra lòng mình chênh chao hơn mình tưởng . Anh nhớ khuôn mặt nàng ngày hôm qua , cũng cái nhìn hờ hững như vô tình và nụ cười nhẹ , hình như Thụy không nhận ra anh , đó cũng là điều dễ hiểu thôi mà .Anh không ngờ gặp nàng ở đây , hai hôm không gặp nàng ở cái quán cà phê quen , buổi trưa bỗng buồn không chịu được . Anh xin nghỉ phép và trở về thăm vùng biển quê anh , vừa xuống xe anh gởi hành lý ngay nhà người quen và đi lần ra biển ,nơi mà mỗi ghềnh đá , mỗi vết chân trên bãi cát trắng phau này đều gợi nhớ mối tình đầu , đều cứa vào tim anh vết đau ,và định mệnh để anh gặp Thụy , Thụy có đến hay không , anh không biết nhưng anh thấy cần phải gặp nàng . Ở cái thành phố này bỗng dưng anh thấy nàng gần anh hơn , nó như một định mệnh mà anh cần phải giữ lấy ngay bây giờ hoặc là không bao giờ .



Thụy đến gần anh hơn , Quân bỗng trở nên bình tĩnh , anh quay về phía Thụy , nàng đi sát biển , mái tóc bay bay , mấy cánh loa kèn trên tay hơi vung vẩy , cái vẻ đơn độc thường ngày dường như không còn , sóng cứ xôn xao xô bờ , sát những bước chân nhỏ của nàng , anh có cảm giác bước chân nàng liêu xiêu chực tan vào sóng . Thụy đứng trước mặt anh , hơi mỉm cười , không ngạc nhiên chỉ là ánh mắt hơi dò hỏi . Quân đến gần đưa bàn tay , hơi bối rối một chút nhưng rồi Thụy cũng đặt bàn tay của nàng vào bàn tay anh , bàn tay nhỏ , ấm , hơi run . Quân cười : Chào ! Thụy gật đầu hỏi nhỏ :
- Anh biết tôi ?
- Em không thấy tôi quen chút xíu nào sao ?
- Có , nhưng tôi không nhớ rõ .
- Tôi thường gặp em ở Café Nguyệt.
Thụy nhìn Quân , mái tóc hớt cao , đôi mắt như biết nói làm nàng bối rối , nụ cười hiền . Có lẽ nàng đã thấy anh vài lần ở café Nguyệt nhưng nàng không để ý . Thụy cười :
- À , ra vậy .



Hai người ngồi xuống bãi cát . Thụy nhìn ra khơi xa , biển buổi sáng hiền lành , thân thiện . Thụy thấy lòng bình yên , Quân ngồi bên cạnh nàng cũng hiền như biển sáng nay . Anh không nói gì nhiều hơn chỉ bảo là gặp nàng anh vui vì như gặp một người quen ở một nơi hình như đã trở thành xa lạ với anh . Anh về đây như một thói quen mỗi khi muốn rời khỏi Saigon , thành phố này giữ của anh nhiều điều cả hạnh phúc và những vết thương . Thụy không nói với Quân lý do tại sao nàng ra đây , tại sao nàng một mình đến cái thành phố không có một người quen này , Quân cũng không cần biết điều đó , anh hiểu anh đang hạnh phúc . Anh thích nhìn Thụy cười vu vơ nhìn ra xa , anh phát hiện nàng hay nhìn ra xa , một cái nhìn ngơ ngác như tìm kiếm . Quân bảo :
- Tôi chỉ ở đây ba ngày nữa , ba ngày Thụy cho phép tôi là hướng dẫn viên cho em được không ?
Thụy nhìn Quân , khó mà từ chối cái nhìn tha thiết của anh , nàng mỉm cười như một sự đồng ý . Quân và Thụy đi dọc trên bãi cát , nắng bắt đầu lên cao.
Quân đưa Thụy trở về khách sạn với lời hẹn sáng hôm sau sẽ đến đón nàng .




Ba ngày sau đó Quân đưa nàng đến nhiều nơi bằng chiếc xe máy anh mượn của người bạn cũ . Quân biết rõ thành phố này đến làm Thụy ngạc nhiên .Hôm ngồi ở Hòn Con Sẻ Tre Quân kể với nàng nhiều về cuộc đời anh về cả mối tình đầu của anh với Nhã . Ba ngày Thụy được cười vui , được chăm sóc dịu dàng . Bên Quân , Thụy thấy mình đổi khác , Quân chân tình , ấm áp và hơi khôi hài , anh làm nàng cười nhiều hơn nhưng anh cũng biết lúc nào cần im lặng . Thụy mơ hồ nhận thấy cái cảm giác tin cậy của nàng với Quân cái cảm giác nàng không tìm thấy ở Hạo. Làm sao có sự tin cậy khi luôn hiện diện nỗi chia xa với những lần trở về vội vàng , với những cuộc tiễn đưa chóng vánh chỉ còn lại một mình nàng lặng lẽ rời khỏi sân bay. Thụy vẫn không nói gì với Quân về Hạo , anh cũng không hỏi , không thắc mắc , chỉ đôi lúc Thụy thoáng thấy cái nhìn sâu , ánh mắt tối lại buồn buồn của anh , thường thì Thụy tránh cái nhìn như thế , nó làm lòng nàng chùng xuống , hơi chao . Sáng nay , ngồi ở Hòn Chồng , Quân kể cho Thụy nghe truyền thuyết của cái tên này , anh còn chỉ cho nàng cụm đá thứ hai có hình dáng như một người phụ nữ ngồi trông ra biển và bảo đó là Hòn Vợ . Quân hỏi nàng :
- Thụy có biết tại sao Hòn Vợ lại nhìn ra biển mà không nhìn Hòn Chồng không ?
Không đợi Thụy trả lời Quân nhìn ra khơi xa , hơi mỉm cười giải thích :
- Cô ấy đang nói thầm với sóng đấy
- Nói gì
- Xin đừng như sóng . Cô ấy xin tình yêu đừng quá dạt dào rồi tan nhanh như sóng .
- Sao anh biết ?
- Vì anh yêu Hòn Vợ mà , anh yêu từ ngày anh còn đi học cơ. Anh vẫn luôn chờ đợi Hòn Vợ trả lời có yêu anh không đấy .



Thụy cười , anh luôn có những suy nghĩ lạ làm nàng ngạc nhiên , làm nàng cười thú vị .Ngày mai Quân về Saigon , anh về trước nàng hai ngày . Trưa nay đưa nàng về khách sạn , anh hẹn chiều sẽ đến đón nàng đi ăn , đi lang thang trước khi anh về Saigon . Thụy bỗng thấy buồn , bỗng thấy nao lòng , nàng nhìn mình trong gương , một khuôn mặt khác của nàng , tươi tắn , ngây ngây . Nàng đó ư ? một Thụy rất quen mà …rất khác .



Quân đón nàng lúc 5 giờ chiều . Sau khi đi ăn , Quân dắt nàng vào café Phú Sĩ - một quán café khá nổi tiếng ở Nha Trang được thiết kế theo lối kiến trúc Nhật Bản , không gian thoáng đãng ,lãng mạn , nhạc khá hay . Thụy bảo nàng vẫn thèm ra biển . Quân đưa nàng ra mỏm đá nơi hai người gặp nhau.



Biển bây giờ tối thẫm , bầu trời đêm bỗng trở nên mênh mông . Cả hai cùng im lặng nhìn ra biển . Quân nhìn Thụy , nàng ngồi , hai tay bó gối , mắt nhìn ra cái khoảng không bao la của biển , vài sợi tóc bay che khuôn mặt đã trở nên quá quen thuộc với anh , bỗng dưng anh thấy nàng giống Hòn Vợ - hòn đá anh yêu thích từ ngày còn học phổ thông . Anh mỉm cười . Thụy nhìn anh hỏi :
- Anh cười gì vậy ?
- Anh bỗng thấy Thụy giống Hòn Vợ quá !
Thụy nhìn anh , trong bóng đêm anh thấy hai vì sao trong mắt nàng , hai vì sao ngân ngấn nước . Bỗng dưng anh thèm giữ lại mấy sợi tóc nhỏ kia đến thế , anh thèm nhìn gần hơn nữa hai vì sao ngơ ngác đến tội nghiệp kia , anh thèm ôm nàng vào lòng . Bất ngờ , Thụy đứng lên nói nhỏ , giọng run run :
- Thôi , về anh .
Quân cố nhìn sâu vào mắt nàng , giọng nhỏ , ấm như một lời dặn dò :
- Hai ngày còn lại Thụy giúp anh một việc nhé ?
- Việc gì anh ?
- Hỏi hộ xem Hòn Vợ có yêu anh không ?
Thụy bỗng lúng túng :
- Anh lúc nào cũng đùa .




Quân chở Thụy dọc con đường ven biển , con đường đẹp nhất thành phố , trời đêm lành lạnh , Thụy bỗng thèm khóc quá , có cái gì dường như rất lạ tràn vào lòng nàng , một cảm giác được , một cảm giác mất lẫn lộn . Lưng Quân rộng , ấm áp nhưng bỗng làm nàng sợ - nàng sợ cái ấm áp lại làm nàng khóc mất thôi .Thụy xuống xe , Quân lại xòe bàn tay , tay anh ấm , dịu dàng . Quân nắm tay Thụy một lúc lâu rồi bảo nhỏ :
- Hẹn gặp ở Saigon.
Thụy nhìn theo bóng Quân khuất sau một khúc quanh , nàng hiểu rằng hai ngày còn lại sẽ là hai ngày trống vắng .
Sáng hôm sau , nhân viên khách sạn chuyển cho Thụy một bó hồng thật đẹp và là thư của Quân – một lá thư rất ngắn :



Thụy !
Cám ơn em .
Và xin đừng như sóng ….
Quân



Thụy ra biển , nàng ngồi im lặng rất lâu . Lòng nàng bỗng có cái cảm giác tươi mới dạt dào đến lạ .Nàng nhớ đôi mắt Quân tối qua , đôi mắt anh luôn nói nhiều điều , nàng không hiểu điều gì nữa sẽ đón nàng ở cái thành phố quen thuộc kia , nơi có Quân – người bây giờ bỗng trở nên gần gũi với nàng – nơi nàng có một góc phòng với nhiều cái mail của Hạo , nơi nàng có bốn năm gậm nhấm nỗi buồn mình . Nay mai nàng sẽ trở lại Saigon ,trở lại với nhịp sống quen thuộc , nhưng chừng như nàng không còn là nàng của mười hôm trước nữa , nhưng chừng như những con sóng vẫn còn làm nàng say . Thụy nhủ với mình : Ừ, xin đừng như sóng .

23 nhận xét:

  1. Chia … Offline IM

    Không chỉ có Hòn Vợ,... không chỉ có Quân,...hay không chỉ có Thụy... cuối cùng rồi cũng đã tự nhủ với mình:" Ừ, Xin đừng như Sóng",...
    ...hình như ai ai trong Tình yêu cũng đều thầm mong như vậy,...
    Nhưng, trớ trêu thay... Cuộc Đời vẫn là Cuộc Đời,...
    ...cũng như... Sóng vẫn là Sóng...
    ...dạt dào... lại tan...rồi lại đến dạt dào,...

    Saturday December 13, 2008 - 01:22am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  2. Lê Uy… Offline

    Ôi, em lại nghĩ khác chị rồi ! Sóng dạt dào nhưng không tan nhanh, sóng ra khơi rồi quay lại tìm bờ bãi. Ngàn năm, vạn thuở sóng vẫn vỗ bờ mà !

    Saturday December 13, 2008 - 06:00am (EST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  3. gió h… Offline IM

    @ UV : Sóng cứ dạt dào xô bờ rồi sóng lại tan , con sóng đến sau không hẳn là con sóng trước . Tình yêu thì muôn đời ở đấy nhưng lòng người như sóng đấy thôi ...Tình yêu cần một cái gì bền vững, thông điệp của câu chuyện chính là đôi lúc người ta lướt qua hạnh phúc , chỉ bỏ lại một cái nhìn hờ hững để đi tìm mãi một cái bóng hạnh phúc mịt mù .

    Saturday December 13, 2008 - 06:32pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  4. laoth… Offline

    Em thấy đây là một tình yêu lặng lẽ!
    LUV nhắc đến hình ảnh "Sóng dạt dào nhưng không tan nhanh, sóng ra khơi rồi quay lại tìm bờ bãi. Ngàn năm, vạn thuở sóng vẫn vỗ bờ mà !" thật hay!
    Em cũng thích được là Quân, để gặp một tình yêu lặng lẽ và thơ mộng!
    Nhưng trong cuộc đời, thường xuyên lại nghĩ, đàn ông mà ý nhị, lãng mạn quá thì chán lắm.

    Saturday December 13, 2008 - 06:36pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  5. NgocY… Offline IM

    Trong một giờ khắc nào đó , họ có hạnh phúc . Nhưng hạnh phúc có ở lại với họ không thì chỉ là ước đoán . Khung cảnh đẹp , cảm xúc đẹp , tương lai chưa có câu trả lời , nhưng một điều chắc chắn , giữa họ sau này sẽ còn một ký ức đẹp .
    ( …Mà Gió ơi , mỗi lần về xứ biển ấy , mình luôn được bạn dẫn vào Phú Sĩ . Cái khoảng sân vuông nhỏ cạnh Hòn non bộ ấy là cái chỗ của mình . Bao giờ cũng chỗ ngồi đó , và một ly kem Phú Sĩ…)


    Saturday December 13, 2008 - 03:48am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  6. gió h… Offline IM

    @ Bói : Không còn lặng lẽ nữa đâu , nếu để ý , Bói sẽ thấy Quân đang đến gần tình yêu đấy , anh biết cách để đến gần nó và chỉ có cách đó tình yêu sẽ là của anh ... Thụy cũng thế cô sẽ chọn cái cô cảm thấy gần nhất , cần nhất ... biết đâu , Bói nhỉ ?

    Saturday December 13, 2008 - 06:52pm (ICT) Remove Comment

    gió h… Offline IM

    @ NY : Bao giờ có dịp ra Nha Trang nhất định là Gió ghé vào Phú Sĩ và lần này nhất định ngồi ngay cái chỗ của NY đấy ... một ly kem ... cùng một chút nhớ NY nhỉ ?

    Saturday December 13, 2008 - 06:57pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  7. KimDu… Offline

    hay và đẹp quá..

    Saturday December 13, 2008 - 04:17am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  8. Tạ Mi… Offline IM

    Dẫu biết rằng ..."con sóng đến sau không hẳn là con sóng trước" (E thích câu nói này của C nè) :D, và cũng không có nghĩa là lặng lẽ với những gì sẽ đến để đón nhận những điều tốt đẹp phải không chị. Dù không vồn vã, dạt trôi như sóng nhưng cũng không thinh lặng như bờ... Thật đủ để cảm nhận và mở lòng với biển khơi...

    Ngủ bình yên và ngày thật mới chị nhé!



    Sunday December 14, 2008 - 02:39am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  9. Khánh… Offline

    Truyện ngắn này, buồn man mác như 1 thứ hạnh phúc mong manh, nghèn nghẹn, dễ vỡ ...
    Đọc cm của chị Dung trả lời UV, em nghe như có chút liên tưởng đến 1 bài hát về 1 loài hoa mà em và chị cùng thích:

    http://www.imeem.com/anhthu82/music/_5nqpwbm/my_tam_chuyen_doa_quynh_huong/

    Người đi tìm kiếm giữa mịt mùng
    người đi tìm mãi suốt con đường tấm lòng kia ...

    P/S: Hình minh họa đẹp buồn, lạnh!

    Saturday December 13, 2008 - 11:44am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  10. Lê Uy… Offline

    Em " chịu" với câu trả lời của chị ạ !. Ngày chủ nhật dạt dào cảm xúc, chị nhé !

    Saturday December 13, 2008 - 08:02pm (EST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  11. Ha Offline

    Đọc entry này Gió làm chị nhớ lại Con Sẻ tre, Hòn Chồng, một góc cà phê Sĩ Phú, và nhất là biển ngày hè với những con sóng lăn tăn... và nhớ lại ánh mắt đăm đắm một thời thiếu nữ... cũng có những đợt sóng, nhưng chỉ là sóng ngầm thôi Gió à.
    hehhhe... thế là truyện với cái kết nhẹ nhàng Xin đừng như sóng. CN thật bình an vui vẻ nha Gió!

    Sunday December 14, 2008 - 10:40am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  12. nhan Offline










    Tớ thì … hết cái tuổi lãng mạn rồi. Entry này là một câu truyện tình lãng mạn. Nhưng cũng như con người, tình yêu cũng là …số phận

    Sunday December 14, 2008 - 02:47am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  13. mẹNa Offline

    câu chuyện lãng mạn, kết nhẹ nhàng, không biết ở đời có còn nhiều những câu chuyện như vậy không cô Gió ha!

    Sunday December 14, 2008 - 09:30pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  14. Lan t… Offline

    Ừ, xin đừng như sóng.....
    Tình yêu đừng như sóng để vẫn mãi còn
    Tình yêu không thật xa và như đang gần lại
    Để em và anh mãi
    Tay ấm bàn tay nhau......
    .......
    Câu chuyện nhẹ nhàng và dể thương quá chị à.
    Tối nay em chắc mình sẽ có một giấc mơ đẹp.....



    Sunday December 14, 2008 - 10:21pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  15. gió h… Offline IM

    @ Nhân : Bạn mà hết tuổi lãng mạn ...thì tôi lãng mạn lại trở thành lãng nhách .Lãng mạn cũng cần thiết như một điểm nhấn trong một bức tranh , bạn lãng mạn một tí , tôi lãng mạn một tí cũng tốt chứ sao . Thế giới sẽ hiền lành hơn khi có những người biết lãng mạn khi cần ,Nhân há .
    @ me Na : Cô không biết mẹ Na ạ nhưng cô nghĩ đôi khi ta cứ lướt qua cuộc sống một cách hời hợt vô tình ,bỏ quên lại sau lưng mình cái thứ hạnh phúc mà mình cứ đau đáu kiếm tìm rồi mải miết chạy về phía trước đuổi theo một cái bóng hạnh phúc khác mong manh , mù mịt .

    Sunday December 14, 2008 - 10:29pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  16. Hoai … Offline IM

    Những câu chuyện tình kiểu này cuốn hút tâm hồn Kh. từ khi còn khoác áo thư sinh, nhất là lại có một khung cảnh biển thật lãng mạn. Đọc hết loạt entry này nằm nhắm mắt để trôi vào Xin đừng như sóng chợt nhận ra một điều là dù kiếp nhân sinh này chỉ là hư ảo mà thôi nhưng loài người vẫn sống vẫn yêu thương chia sẻ với nhau từng ngày từng giờ. Và ngay cả "những cuộc tình chia xa" vẫn còn đó, vẫn sống mãi theo thời gian. Ai đó nói tình đẹp là tình dang dở, nghiệm lại đời mình thấy đúng ghê Windy ơi. Thanks...



    Sunday December 14, 2008 - 06:34pm (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  17. Thu N… Offline

    Anh chàng Quân nói xin đừng như sóng nhưng chỉ là một khía cạnh của sóng mà thôi(quá dạt dào rồi tan nhanh). Chứ chị nghĩ sóng là mãi mãi, là vô tận là vĩnh cửu. Chỉ khi nào không còn biển nữa mới thôi không còn sóng. Vậy nên, chị nghĩ Gió cũng nói về khía cạnh quá dạt dào rồi lại tan nhanh, phải không em? Và thế thì chị cũng muốn câu chuyện của họ cũng... xin đừng như sóng!

    Monday December 15, 2008 - 02:31pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  18. Đọc xong phần cuối này thì tự dưng em rơi nước mắt... vì cho đến thời điểm này mọi thứ đối với em vẫn còn là một cái gì đó chưa định hình được...

    Trả lờiXóa
  19. Rồi nó sẽ định hình ... Tình yêu cần có thời gian mitake ạ . Ta hay lướt qua hạnh phúc để đi tìm cái bóng của nó . Đôi khi cần quay đầu lại em ạ ..

    Trả lờiXóa
  20. Vâng, em đang quay đầu nhìn lại đây :)

    Trả lờiXóa
  21. Ôi! Em lại thích bài thơ Sóng của Xuân Quỳnh.
    "Dữ dội và dịu êm
    Ồn ào và lặng lẽ
    Sóng không hiểu nổi mình
    Sóng tìm ra tận bể..

    Trả lờiXóa
  22. Cứ thỉnh thoảng nên ngoái đầu lại mitak ạ ... nó cần thiết lắm !

    Trả lờiXóa
  23. Chị cũng thích bài thơ này đấy mylinh

    Trả lờiXóa