Thứ Hai, 8 tháng 12, 2008

Xin đừng như sóng ( phần 2 )




Thụy đi dọc theo bãi cát , buổi chiều , biển nhiều sóng và vắng người .Hôm khởi hành , người hướng dẫn viên du lịch thông báo rằng hình như có tin biển động , nhiều du khách chặc lưỡi : Ra biển mà biển động thì … chán chết ! Thụy không quan tâm biển có động hay không bởi lần này nàng không mang theo đồ tắm , không di động , không laptop , nàng đi một mình , mọi phương tiện có thể liên lạc với Hạo nàng đều không mang theo , mọi người trong đoàn cũng xa lạ với nàng , nàng muốn thế . Hôm đi đăng ký tour , cô nhân viên công ty du lịch hỏi : Chị đi một mình à ? Thụy cười gật đầu : một mình .



Nếu biết Thụy đi một mình thế này thể nào Hạo cũng cằn nhằn , nhớ thời gian mới yêu nhau lúc nào đi đâu nàng cũng có Hạo bên cạnh . Ngày đi , Hạo căn dặn nàng đừng đi đâu xa một mình “Em hay lơ đễnh , mơ mộng như thế để mất hết hành lý thì khổ ” , ừ , sao tuổi xuân của nàng đang dần mất mà anh không lo nhỉ ?? Thụy nghĩ thầm và cười bâng quơ .



Nàng ngồi xuống một mỏm đá ,nhìn ra biển . Buổi chiều xuống thấp , ngoài khơi sóng cuồn cuộn xô bờ .Thụy thích nhìn biển buổi chiều , nó buồn cứ như một lời từ giã và luôn luôn tiếng sóng làm nàng bất an. Gió thổi tung tóc rối bời , vài người tha thẩn đi dạo qua chỗ Thụy ngồi, có cặp tình nhân tay trong tay , cô gái bé nhỏ nép sát vào người chàng trai , khuôn mặt ngời ngời hạnh phúc . Thụy nhìn họ , nàng nhận ra mình không còn buồn khi nhìn những người yêu nhau đi cạnh bên nhau như những lần trước nữa. Một người đàn ông đi sau , hai tay bỏ trong túi quần , mắt nhìn ra khơi xa , Thụy bỗng buồn cười khi nhận ra sao anh ta giống mình thế , cũng ra biển trong bộ dạng cô đơn , lững thững như thế , đi qua nàng anh ta thoáng nhìn và hơi sững người lại , vẻ ngạc nhiên . Thụy bất giác thấy một khuôn mặt quen quen nhưng không sao nhớ được . Người đàn ông đi qua ,vẻ lặng lẽ .Thụy cười tự nhủ : mình thật vớ vẩn ! Từ ngày Hạo đi đến giờ nàng đâu biết một người đàn ông nào khác ngoài những đồng nghiệp trong cơ quan .


Lạnh , trời dần tối , sóng hình như bớt ồn ào hơn , ngoài khơi vài đốm sáng của những chiếc thuyền đánh cá như những vì sao rơi xuống lặng lẽ nằm trên biển . Thụy đứng dậy khoác áo lạnh và đi về khách sạn, nàng quyết định về phòng , đọc sách và ngủ sớm .



Thụy đẩy cánh cửa phòng cho ánh sáng lùa vào , buổi sáng thật đẹp , nàng nhìn ra biển .Khác với buổi chiều hôm qua ,biển thật dịu dàng , nắng nhạt ,bầu trời xanh cao .Đêm qua Thụy có một giấc ngủ ngon , không nhớ , không buồn , không loay hoay với những bức thư trong cái laptop cứng ngắc , vô hồn , không có Hạo trong những suy nghĩ của đêm . Một đêm bình yên . Nàng lại quyết định ra biển .

Cô bé ở phòng tiếp tân khách sạn trao cho nàng một bó hoa loa kèn , một phong thư và bảo :
- Có một người đàn ông nhờ đưa cho chị .
Thụy ngạc nhiên , nàng chẳng có ai quen ở cái thành phố này :
- Có nhầm không em ?
- Không đâu , hôm qua anh ấy đi sau chị mà .


Thụy giật mình , hôm qua ư ? – hay là người đàn ông nàng thoáng thấy nét quen quen ngoài biển chiều qua ? Phong thư có mảnh giấy với nét chữ rắn rỏi : Tôi đợi em nơi mỏm đá chiều qua , tôi sẽ không đi khi ta chưa gặp nhau -Thụy hơi bối rối , cố hình dung lại khuôn mặt ngày hôm qua nàng thoáng thấy để nhớ xem nàng đã gặp anh ở đâu , nhưng nàng không thể nào nhớ ra , khuôn mặt anh lập lòe không rõ nét . Thụy quyết định ra biển như đã dự định, cám ơn cô nhân viên khách sạn , nàng lững thững ra biển với những đóa loa kèn trên tay .

(Còn tiếp)

10 nhận xét:

  1. NgocY… Offline IM

    Một gặp gỡ định mệnh ? Khi không chờ không đợi thì tình yêu lại đến ? Đến , là đã báo trước một sự chia ly ? Trái tim có bình thản đón nhận nó không ? Hay lại một lần trăn trở , xáo động , ồn ã như bọt sóng rồi tất cả lại tan biến , vỡ vụn vào đại dương mênh mông ?
    Cuối cùng , chỉ có trái tim yếu ớt của cô gái bị tổn thương thôi.
    Gió ơi , tự nhiên , mình thích một cái kết có hậu…


    Sunday December 7, 2008 - 12:23am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  2. nhan Offline .....

    Có người đàn ông đi qua
    Bâng khâng khuôn mặt ngỡ là … quen quen
    Như ngàn con sóng không tên
    Hay là dĩ vãng bỏ quên … chợt về
    Tháng năm, tìm đến mỏi mê
    Chợt nghe thu lạnh, gió về ..heo may


    Sunday December 7, 2008 - 12:24am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  3. Thu N… Offline

    Có vẻ như có màu hồng trên đôi má của cô Thụy.
    Một thoáng vui...
    Cũng mong sẽ mãi vui cho những người đã từng buồn.

    Sunday December 7, 2008 - 03:44pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  4. Ha Offline

    Khi trái tim đã trao cho Hạo rồi, những đằng đẵng 4 năm thì một bóng hình khác đâu dễ làm cho Thụy rung động... Và dù có chia tay rồi thì cũng không dễ dàng gì chấp nhận một người khác... Thú thực chị không thích câu này Gió à, nó có vẻ kịch: Tôi đợi em nơi mỏm đá chiều qua, tôi sẽ không đi khi ta chưa gặp nhau...

    Sunday December 7, 2008 - 04:12pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  5. Chia … Offline IM ..

    .một chuyến đi không cần quan tâm đến Biển động,...không di động, không laptop, và "một mình",...lại có một Đêm ngủ ngon, không nhớ, không buồn,...,một Đêm bình yên,...
    Có thể là một báo hiệu... của "một điều gì đó" sẽ đến chăng ?

    Sunday December 7, 2008 - 01:30am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  6. gió h… Offline IM

    @ Chị Hà :
    1/Thụy chưa yêu Quân ngay đâu chị ạ , có thể Quân chỉ là một tác động để Thụy có dịp ngoái nhìn lại mình , hỏi lại lòng mình thôi .
    2/ Em nghĩ tình yêu không là bất biến , cái khoảng cách 4 năm với những nỗi nhớ thương dần nhạt nhòa , chai sạn , cái khoảng cách của lòng đôi lúc nó chênh vênh làm người ta đau khổ . Thụy không phải là người dễ quên ( 4 năm là một bằng chứng ) nhưng Thụy cũng bắt đầu yếu đuối trước khoảng cách của không gian , thời gian và của chính lòng mình .Mọi lỗi lầm đều được thứ tha nếu có thật nàng quên Hạo chứ hả chị ? Cái motuyp yêu đến chết một người dường như không còn dễ có nữa chị a, em cứ muốn một Thụy rất đời thường , rất phụ nữ ấy mà .
    3/ Thật ra khi viết câu này cho Thụy , Quân đang nói với chính mình . Anh choáng trước cuộc gặp gỡ anh nghĩ là định mệnh ... anh chộp lấy định mệnh - anh thấy cần phải thế !!! hì hì

    Em mới viết được đến đây thôi có lẽ phải nghỉ mấy ngày .Em sẽ tự hỏi mình nếu là Thụy , em có yêu Quân không ? em có quên Hạo không ... và hơn nữa Quân có thật là người đủ để hấp dẫn cái phức tạp , ray rứt trong Thụy không chứ chị . Thật ra , em bị nhân vật lôi theo ... hà hà .


    Sunday December 7, 2008 - 04:35pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  7. laoth… Offline

    Thụy ơi, quên Hạo đi...
    Nào, đợi phần 3!

    Sunday December 7, 2008 - 07:58pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  8. Lan t… Offline

    Em là người luôn chưa hiểu thấu được tình yêu nhưng luôn mong mỏi những người yêu nhau thật sự đem lại hạnh phúc cho nhau.......
    Em chờ coi tiếp phần sau của chị chỉ mong tình yêu không phải là cơn sóng lao nhanh bất chợt mà là những đợt sóng cuộn ngầm đem hơi nắng sưởi ấm lòng biển sâu.......

    Monday December 8, 2008 - 08:22am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  9. "Ngày đi , Hạo căn dặn nàng đừng đi đâu xa một mình “Em hay lơ đễnh , mơ mộng như thế để mất hết hành lý thì khổ ” , ừ , sao tuổi xuân của nàng đang dần mất mà anh không lo nhỉ ?? Thụy nghĩ thầm và cười bâng quơ ."
    Đoạn này hay, hồi trước em cũng quen một gã, gã cứ bảo em đợi khi nào có nhà có cửa, có tiền có bạc thì gã sẽ cưới em...chớ giờ gã nghèo khổ, cưới em về mắc công khổ cho em và con...em bảo để dành mà cưới cô khác về ở em đi lấy chồng đây, em đợi kiểu đó chắc ế mất.
    Bởi vậy người ta nói con gái có xuân có thì, lỡ duyên lỡ thì thì lở dỡ hết.

    Trả lờiXóa
  10. hahahah chị đọc mà cười ngất .Nhỏ mạnh mẽ hơn chị tưởng.
    Mà gã đó giờ vẫn một mình phải ko ? :))))))

    Trả lờiXóa