Dạo này công việc xoay như chong chóng … Thỉnh thoảng lại thèm đập một cái gì đó chỉ để nghe tiếng nó vỡ, chỉ để nhìn nó tan nát dưới chân mình. Thèm được ôm mớ công việc ném vào xó xỉnh nào đó và xách gói ra khỏi cái thành phố này vài ngày rồi muốn ra sao thì ra. Thỉnh thoảng lại cẳn nhẳn, hầm hừ thầm cái ông thầy trẻ mắc dịch , nhận lời rồi mà liên tục vắng mặt làm mình cứ choàng gánh thêm những tiết dạy mà có thêm tiền …cũng không ham. Dạo này cái lưng bị ngã xe hồi nào đau lại. Cứ chuyển mình là thốn. Ghét mấy viên thuốc đủ màu sắc, đủ hình dáng và cái ông bác sĩ tóc dài, với mấy ngón tay tròn lẳn cứ xoay xoay cây bút, gật gù trước cái toa thuốc nửa vàng nửa trắng nhờ nhờ. Nhớ hồi bé mỗi lần ốm phải uống thuốc là nước mắt ngắn, nước mắt dài mẹ phải ngọt nhạt đủ kiểu, thỉnh thoảng còn giấu mẹ vứt thuốc xuống gầm giường để vài hôm sau nghe tiếng cằn nhằn cử nhử kéo dài của mẹ. Bây giờ chẳng ai bắt cũng phải tự động nạp nó vào bao tử. Đêm khựng lại vì cái trở mình đau thốn lại muốn quăng mớ thuốc qua khung cửa sổ đen thui…. Dạo này mình hay bực mình, giận dỗi vô lối, dễ ghét đến mình còn không ưa nổi mình. Thỉnh thoảng phát hiện mình cứ lảm nhảm vì một phép tính sai, một câu trả lời không chính xác của đám trẻ y như một bà giáo già khó tính khó nết mà ghét mình đến lạ… Trước đây, mình hay tìm cách để tụi nhỏ được cười thoải mái trong giờ học …dạo này, hết hứng thú. Thỉnh thoảng cổ họng đau rát, giọng khàn đặc vì giảng bài nhiều lại muốn ném viên phấn ra khỏi cửa… đi rong. Chợt nhớ cánh rừng nhiều hoa bằng lăng bên cạnh ngôi trường gỗ cách đây hơn ba mươi năm, nhớ cả hình ảnh cô giáo trẻ đầu trần, môi hồng, mắt trong, hừng hực tình yêu _ cái thứ tình yêu ngây thơ và nhiều ảo tưởng_ mà phải nhiều năm sau đó cô mới ngộ ra rằng : bất cứ tình yêu nào rồi cũng có ngày phai nhạt …. Dạo này, mình chẳng còn thích nhìn những nhành hoa giấy lung liêng ngoài khung cửa sổ hay cái thứ nắng chiều hắt nghiêng qua góc nhà những ngày cuối tuần, thỉnh thoảng lười cả mở cái computer ở đầu nằm, lười cả hươ tay nhón cuốn sách mới toanh trên kệ… Đôi khi thấy mình y như cái điện thoại tắt nguồn im ắng, lười biếng, vô tích sự… Tháng ba đang qua... Còn chút ưu tư ta nói nhỏ với mình...Nói nhỏ thôi... rất nhỏ ! |
Thứ Ba, 27 tháng 3, 2012
Nói nhỏ thôi ....rất nhỏ !
Thứ Sáu, 23 tháng 3, 2012
Nguyên ơi ...!
Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012
Về miền Tây...
Thứ Tư, 7 tháng 3, 2012
Đàn Ông ... họ như thế đấy !!!
Tôi đọc một số mẩu tin trong entry của chị Hà nhân cái ngày dành cho Phụ Nữ mới thấy đủ cái vị cay đắng mà dù có được dành cho đến 2 ngày trong năm với đầy đủ các mỹ từ thì vẫn không đủ một chút ủi an cho nhiều người PN ...
Cứ như càng ngày càng thấy đàn ông "tệ hại" đi ấy nhỉ ?
Mỗi ngày ta nhặt nhạnh được không bao nhiêu thông tin về nạn bạo hành, về nạn hiếp dâm các bé gái, về các ông , các anh buông tiền ra để mua lấy bao trò xa xỉ v..v...
Cách đây 2 năm tôi viết một bài về Đàn Ông ...giờ đọc lại thấy sao mà các ông trong bài viết của tôi hiền lành và dễ thương đến thế ...! Hay là đàn ông bây giờ tệ hơn 2 năm về trước ?
Mong không là như thế ...Mong không là như thế lắm thay!!!
Dĩ nhiên là chẳng có mẫu số chung nào cho tất cả đàn ông . Tôi cũng chẳng dám có tham vọng nói về đàn ông như nói về một kinh nghiệm hay một bài tham khảo … Tôi thích viết những điều tôi hiểu và cảm về họ thông qua bạn bè , qua những người đàn ông đã có trong cuộc đời tôi : là cha , là các anh em trai , là người đã có với tôi một tình yêu quá dài nhưng lại cùng đi một đoạn đường quá ngắn , là con trai tôi,là những người đã từng yêu tôi và những người tôi đã từng yêu … Tôi muốn nói về họ đơn giản qua cái nhìn của chính tôi …một người phụ nữ ..rất phụ nữ , một người đàn bà có một chút xíu trẻ con , một chút xíu lãng mạn , một chút xíu bướng bỉnh và …ti tí thú vị ….
Chắc chắn không thể là tất cả những điều tuyệt vời và những điều chẳng hay ho gì về họ _ về đàn ông _loài động vật cao cấp theo cách gọi của tôi ..( tôi gọi thế không phải là để so sánh họ với đàn bà mà chỉ đơn giản như người ta thường so sánh con người với các động vật khác )
Họ là những người mạnh mẽ , chẳng phải khi không mà đàn ông được gọi là “phái mạnh” , họ sinh ra để gánh vác những việc nặng nhọc và dù có những trường hợp cá biệt thì họ vẫn cứ là phái mạnh . Bên họ, bạn luôn có cảm giác được chở che , được nâng đỡ , được chia sẻ những khó khăn vấp váp trong cuộc đời … cảm giác ấy thật sự rõ ràng hơn khi bỗng dưng bạn mất đi một bờ vai cứng cỏi , một bờ lưng rộng , một vùng ngực ấm áp …
Thường thì chúng ta và cả họ cứ tưởng rằng họ luôn mạnh mẽ nhưng thật ra cái con hổ dũng mãnh ấy cũng có lúc yếu đuối, xếp móng vuốt nằm như con mèo ốm … Đó là khi họ gặp trở ngại trong công việc , họ gặp những thất vọng trong các mối quan hệ xã hội , không ít những trường hợp , khi ấy , những người phụ nữ bên cạnh họ mới thật sự là sức mạnh, là điểm tựa cần thiết để nâng họ đứng dậy , đánh thức trong họ cái con hổ mạnh mẽ thường ngày …
Trong cuộc sống ,cũng không thiếu những người đàn ông luôn muốn chứng tỏ cái mạnh mẽ của mình một cách rất …sai lầm và rất ư trẻ con ,họ luôn muốn chứng tỏ rằng bạn chẳng là cái gì đối với họ _ dù có thể họ vô cùng yêu quý bạn _ Cứ như họ luôn thiếu một chút bao dung , một chút khoan hòa của lòng độ lượng cần có ở một người đàn ông vậy.Tôi cho rằng đây là thái độ đáng ghét nhất của đàn ông và là thái độ chứng minh cụ thể nhất về sự yếu đuối của họ …Sự mạnh mẽ chứ không phải là sự cứng ngắc , người đàn ông mạnh mẽ mà thiếu sự ấm áp không bao giờ mang lại hạnh phúc cho những người sống bên cạnh họ . Họ có thể đỡ hộ bạn một vật nặng nhưng không thể làm bạn dịu cơn đau bằng một lời âu yếm , họ có thể chèo thuyền đưa bạn vượt qua bão giông nhưng không làm bạn bớt lạnh bằng một cái choàng vai thương yêu …họ có thể cho bạn cả trăm bông hồng trong ngày sinh nhật nhưng vẫn không làm bạn hạnh phúc bằng một cái nhìn biết nói ,họ không bao giờ hiểu trái tim bạn cần gì …họ chỉ biết họ là đàn ông …
Họ là những ông chủ _ Tôi nói thế vì có không ít những người đàn ông luôn muốn chi phối những người chung quanh họ . Họ muốn bạn để tóc dài, họ muốn bạn mặc trang phục theo cách họ thích , họ không muốn bạn gặp gỡ bạn bè hay có thêm những mối quan hệ nào khác ..v…v… nói chung họ thích hộ bạn nhiều điều mà thật sự có khi bạn không hề thích …đơn giản vì họ nghĩ bạn là một phần của họ mà không cần biết đó có phải là điều làm bạn hạnh phúc hay không ? Họ yêu bạn kiểu như yêu một con bup-bê xinh đẹp nằm trong tủ kiếng … Đây chính là những ông chủ làm cuộc sống những người cộng sự của mình nặng nề nhất , những ông chủ kiểu này có lẽ chỉ nên tồn tại ở một hai thế kỷ trước …. Ngày nay những người phụ nữ tự chủ thường khó chấp nhận những “ông chủ” như thế …nhưng đâu đó trong cuộc sống những ông chủ khô khan khó tính như vậy vẫn còn … Họ cho bạn một tình yêu nặng như đá đeo bởi họ chỉ biết ….họ là đàn ông
Họ là những người tham lam và nhiều đam mê … Tôi dám chắc hơn 90% phụ nữ không dám tin 100% vào sự chung thủy của chồng mình , đơn giản vì họ biết đa số đàn ông đều tham lam và có nhiều đam mê . Với đàn ông ít khi nào có khái niệm đủ , họ luôn muốn có thêm …và thêm nữa . Nói thế không phải tôi vơ đũa cả nắm , dĩ nhiên cũng có những người đàn ông nghiêm chỉnh và chung thủy …nhưng số này có lẽ đếm trên đầu ngón tay .
Với những người đàn ông có chút bản lãnh họ thường nghĩ rằng không có gì có thể làm họ sa ngã _ đó là những người thành đạt trong xã hội , đó cũng có thể là người không thành đạt nhưng có uy tín với những người chung quanh , đó có thể là một người yêu gia đình và sống nghiêm túc … Họ làm chủ bản thân và biết mình có gì, muốn gì …nhưng bạn đừng vội tin, đó cũng là con người nhiều tham vọng và đam mê nhất . Họ có thể lướt qua những cô gái chân dài , những người phụ nữ với vẻ bề ngoài thật quyến rũ nhưng họ vẫn có thể ngã gục trước một người phụ nữ bình thường có đủ sức hấp dẫn từ bên trong , người chạm được vào lòng tham , vào cái thứ kiêu hãnh thường nhật trong họ mà đôi khi họ không biết …
Người đàn ông nào cũng sở hữu nhiều thứ đam mê . Họ và cả ta nữa mặc nhiên chấp nhận điều đó như một điều tự nhiên , đừng bao giờ bạn đòi hỏi họ chỉ hướng ánh mắt và mọi thứ say mê vào bạn …Họ còn bận theo dõi một trận cầu hấp dẫn , họ còn bận đàn đúm bạn bè , họ còn mối quan tâm đến những vấn đề chính trị , văn học , xã hội , họ còn công việc và đủ thứ khác trên đời . Họ là người đứng trong khu vườn có nhiều hoa , có tiếng nhạc du dương và cái hàng rào sơn trắng dịu dàng …họ yêu tất cả những điều đó nhưng ánh mắt vẫn luôn hướng ra khỏi cái giới hạn êm ái bao bọc quanh họ . Đơn giản vì…họ là đàn ông .
Họ là những chú bé con ích kỷ . Bạn tin đi con hổ dũng mãnh ấy luôn giấu bên trong một chú bé ích kỷ có hạng . Họ luôn thích được quan tâm, được chăm sóc từ những điều nhỏ nhặt nhất: một chiếc khuy áo được đơm lại, một ly café mỗi sáng , một bộ quần áo tươm tất để sẵn , một tiếng gọi nhẹ dịu dàng đều làm họ cảm động… nhưng đa số họ thường giấu những biểu hiện cảm xúc đó …họ muốn ta phải nghĩ rằng đó là chuyện bình thường , là trách nhiệm của ta …như trách nhiệm của người mẹ lo cho đứa con trai nhỏ mỗi ngày . Và không ít những người đàn ông không bao giờ biết biểu lộ một cái nhìn ngưỡng mộ khi bắt gặp người phụ nữ của mình trong một chiếc áo mới , không hề có một lời khen khi thấy một kiểu tóc lạ hơn thường ngày… không hề một cái vỗ vai chia sẻ sau một ngày bạn tất bật với bao công việc … nên việc chia sớt công việc nhà chỉ là chuyện của những giấc mơ trưa .
Dĩ nhiên , ngày nay với những cái có được ở người phụ nữ ,nhiều chú bé ích kỷ ấy có ngoan hơn .Chúc mừng khi bạn có chú bé ngoan trong cuộc đời mình …còn nếu không thể, thì bạn hãy tự an ủi mình : thôi thì ….vì họ là đàn ông.
Họ là những người khờ khạo và lơ đãng . Cái này không phải tôi nói cho vui …mà thật sự đó là điều tôi lượm lặt được từ những câu chuyện của bạn bè và từ những điều tôi bắt gặp trong cuộc đời mình. Đàn ông thường nhạy bén , thông minh ,giải quyết nhanh nhiều vấn đề trong cuộc sống hàng ngày …nhưng họ lại dư khờ khạo thừa lơ đãng bỏ qua trong đời mình nhiều cơ hội để có một tình yêu đẹp … Họ thường không bắt kịp nhịp đập trái tim người phụ nữ mình yêu , đôi khi họ dè chừng , thủ thế để chậm một bước … đôi khi họ lúng túng vội vàng để bước một nhịp quá nhanh … Và chậm quá hay nhanh quá đều không thể khớp với trái tim người phụ nữ , nên có nhiều anh …sau này gặp lại người con gái mình yêu một thời …để rồi về nhà ray rứt tự hỏi ngày xưa sao “ anh không hiểu ?” nhưng rồi, nếu một cuộc đời khác lặp lại ..họ vẫn cứ không hiểu như thường ( Xin lỗi anh TD vì Gió nhắc lại cái title trong một entry của anh )
Cũng không ít người đàn ông quá khờ khạo để nghĩ rằng người phụ nữ mình yêu sẽ tự hiểu tình cảm của mình mà không cần phải nói … họ không biết rằng bạn hiểu, nhưng bạn thích nghe .Ngược lại cũng có người tỏ tình một cách ầm ào làm bạn dội ngược hoặc có kẻ quá khờ khạo ( hoặc quá tự tin) để nghĩ rằng …không cần phải nói vì rồi cô ấy sẽ …tự nói . Ối dào ..xem ra những kẻ khờ khạo này cũng làm ta …vừa bực bội vừa buồn cười không ít .
Có lẽ vẫn còn bao điều hay ho thú vị nữa về những người đàn ông …nhưng như lời đầu của bài viết ,tôi chỉ xin nói về họ từ những điều tôi cảm, từ cái nhìn của tôi về họ . Tôi bắt gặp ở đây nhiều người đàn ông tuyệt vời , dù chỉ qua những câu comment trong những entry của tôi nhưng tôi tin họ …trái tim họ luôn ấm áp hình ảnh người phụ nữ đã đi cùng với họ một quãng đường đời nhiều gian truân , vất vả …chính họ đã gợi cho tôi cái thích thú trong ý tưởng viết bài này .
Cám ơn anh minht , anh Bulukhin và Quang Khánh … Gió tin rằng người phụ nữ của các anh là những người may mắn bởi chưa bao giờ các anh buông bàn tay họ ra trong suốt cuộc hành trình … và Gió cũng tin rằng các chị là những người phụ nữ xứng đáng nhận hạnh phúc từ những người đàn ông có trái tim ấm áp như các anh….những người đàn ông biết mình là đàn ông.
Có thể tôi có cái nhìn thiển cận ,khắc nghiệt không chính xác về đàn ông …nhưng chắc chắn tôi nhìn các ông bằng đôi mắt của một người phụ nữ … và tôi thích nói điều tôi nghĩ , tôi thấy theo cách ấy ..
Tôi tin rằng tất cả những người phụ nữ luôn đủ lòng bao dung để yêu người đàn ông của họ với tất cả những cái tốt và cái không tốt mà anh ta có … Còn các ông , có bao giờ các ông tự hỏi : Mình đã thật sự là đàn ông ?
Ảnh minh họa : laothayboigia_ Đinh Vũ Hoàng Nguyên
|
Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2012
Cám ơn vì em là Phụ Nữ ....
Tháng ba ...Saigon bắt đầu những ngày nắng ong vàng... cái nóng hầm hập đến khó chịu và người ta bắt đầu dành lời ngọt ngào cho "phụ nữ" nhân một ngày kỷ niệm .
Hôm qua tôi đọc một cái entry dễ thương của chị Gia Minh dành cho những bài thơ rất phụ nữ _ trong đó có cả một bài thơ tôi làm cho riêng mình... ( được gọi là nhà thơ tự dưng xấu hổ ) Hôm nay đọc nhiều notes trong multi ..lại dành cho đàn ông . Tôi thì không có thời gian và ý tưởng gì hay ho dành cho ngày này . Chợt nhớ một bài viết cách đây hai năm tôi viết nhằm trao đổi với bạn bè một vấn đề có lẽ ...không bao giờ cũ ...
Xin được post lại và xem như một lời chúc mừng dành cho các bạn tôi ...
Hôm qua đọc được bài viết hay của một người bạn (*) là một nữ doanh nhân thành đạt _ một người có nhiều may mắn trong cả thương trường và gia đình _ bài viết của một phụ nữ viết về vai trò của những người phụ nữ thời đại hiện nay , bài viết với những trăn trở đau đáu những nỗi niềm …bỗng dưng tôi suy nghĩ nhiều điều rồi tự hỏi : Ngày nay người phụ nữ tài giỏi hơn, xinh đẹp hơn ,năng động hơn, có nhiều thuận lợi hơn cái thời bà và mẹ tôi chỉ là người phụ nữ của gia đình … thế sao họ lại ít hạnh phúc hơn ? thế sao nề nếp, hạnh phúc gia đình hình như chông chênh hơn ?
Tôi nhớ mẹ tôi … Thời thơ ấu của tôi luôn có bàn tay mẹ ,từ cái quần, tấm áo , từ những nét chữ đầu tiên , từ lời răn dạy …bà luôn là hình ảnh gần gũi, là cái bóng ấm áp , thân thuộc ra vào nơi mỗi ngày chị em tôi lớn lên , là cái nắm tay kéo lại mỗi khi chúng tôi đi chệch đường .
Tôi lớn hơn , cuộc sống gia đình bắt mẹ tôi phải lăn lộn đi làm phụ với bố tôi nuôi 6 đứa con đang tuổi ăn học ..Tôi thay bố mẹ chăn 5 đứa em nhỏ nhưng chưa bao giờ tôi có cảm giác thiếu vắng mẹ , bà dành thời gian nói chuyện với các con nhiều hơn khi có thể ,thi thoảng được ngày nghỉ chị em tôi lại được bà dắt đi xem phim , tôi vẫn nhớ chiếc xích lô máy của Saigon ngày ấy và hình ảnh chị em tôi hớn hở ngồi quanh mẹ chỉ trỏ giữa phố Saigon . Cái khuy bị đứt, cái áo sút chỉ vẫn là bàn tay mẹ ân cần may vá lại , mẹ dạy tôi nấu những món ăn đơn giản nhằm thay mẹ lo cho các em ngoài giờ đi học …Ngày tôi thi tú tài mẹ xin nghỉ để đưa tôi đi thi , bây giờ mỗi khi có dịp đi ngang qua trường Nguyễn Thị Minh Khai ( trường nữ trung học Gia Long ngày xưa) tôi lại nhớ dáng mẹ ngồi bên hông chùa Xá Lợi đợi tôi giữa trưa Saigon vàng nắng .…
Ngày ấy …những ngôi nhà dường như luôn mở cửa ,những người phụ nữ ra vào sau những cánh cửa ấy nhiều hơn , tiếng xào nấu từ những gian bếp thường xuyên hơn , bữa cơm gia đình cũng là hình ảnh thường nhật hơn . Kinh tế gia đình phụ thuộc nhiều vào bàn tay người đàn ông nên đa số người phụ nữ chỉ dành thời gian nuôi dạy con cái , chăm sóc gia đình … Hình ảnh người mẹ trẻ mỗi ngày bế con ra ngõ chờ chồng về là hình ảnh của những giấc mơ thầm kín mà đa số những cô thiếu nữ thời ấy thường mơ ước . Hạnh phúc giản dị là thế nhưng hình như sự đổ vỡ gia đình ít hơn , tình cảm gia đình gắn kết hơn , những hiện tượng tha hóa của xã hội hạn chế hơn .
Cuộc sống là những thay đổi không ngừng . Bây giờ ,vai trò của người đàn ông trong xã hội và gia đình chừng như không còn chiếm vị trí thượng phong như xưa nữa . Người phụ nữ có mặt trong mọi ngõ ngách xã hội bằng bước chân uyển chuyển mà tự tin . Dù được ủng hộ hay không, họ vẫn có mặt trong hầu hết các lãnh vực , thậm chí có nhiều người phụ nữ còn làm tốt hơn các ông và không ít những người phụ nữ làm nên một thương hiệu , tên tuổi bay khắp nơi ….
Đứng ở một nơi khác tất nhiên cái nhìn sẽ khác , suy nghĩ sẽ khác, mơ ước sẽ khác và ..cách sống sẽ khác … Người phụ nữ bắt đầu đầu tư nhiều cho mình hơn về mọi mặt: kiến thức , học vấn , sắc đẹp và cả các mối quan hệ xã hội . Những đức ông chồng bỗng thấy mình kém hơn một chút , vợ mình ngày càng xa mình hơn một chút …và sự bình yên trong gia đình bắt đầu xáo trộn .Phàm thì cán cân , khi bên này nặng hơn thì bên kia dù chẳng bớt đi cũng tự nhiên bỗng nhẹ …
Thời gian dành cho công việc nhiều quá , thời gian dành cho gia đình sẽ tự nhiên ít đi , người phụ nữ ít còn thời gian chăm sóc gia đình , những đứa con ít được sự quan tâm dạy bảo uốn nắn kịp thời của mẹ . Họ cho con quá nhiều những điều kiện thuận lợi về vật chất và rút lại những điều mà ở tuổi chúng cần có đó là sự ân cần chăm sóc , sự thông cảm ,sự có mặt đúng lúc để bảo ban,an ủi chúng …Đây cũng là một trong nhiều nguyên nhân những hiện tượng hư hỏng của thanh thiếu niên trở nên đáng báo động như hiện nay.
Dĩ nhiên cũng có những người phụ nữ cố gắng để hoàn thành một lúc hai chức năng của mình …Nhưng từ đó lại gây hiện tượng quá tải cho họ . Áp lực lâu ngày là nguyên nhân dẫn đến trạng thái gắt gỏng , cô đơn , stress và trầm cảm của nhiều phụ nữ. Như thế ....dù thế nào , dù cố gắng đến đâu , họ cũng chưa thể chạm vào hạnh phúc từ những mơ ước tốt đẹp của mình do những đòi hỏi của công việc và gia đình .
Tôi không phải là người bảo thủ đến độ ủng hộ hoàn toàn hình ảnh những người phụ nữ chỉ loay hoay trong bốn bức tường gia đình , chỉ biết đi ra đi vào , đầu tắt mặt tối với cái cái gian bếp nhỏ , chỉ biết có cái tổ ấm của mình …Nhưng sau nhiều năm vật lộn với công việc , có những lúc lên cao , có những lúc thấy công danh chỉ là bọt biển , nhìn chung quanh mình thấy những đổ vỡ cùa bạn bè, của những người quen biết, tôi bỗng ngộ ra rằng : Người phụ nữ luôn là người của gia đình dù ở bất cứ thời đại nào … nếu chưa hiểu điều đó người phụ nữ chưa hẳn đã là người cống hiến cho xã hội những điều cần thiết, nhất là trong giai đoạn hiện nay.
Gia đình là tế bào của cái thân thể xã hội …Cái thân thể ấy đang nhiễm bệnh , chăm sóc tốt cuộc sống yên ổn của gia đình , nuôi dạy tốt những đứa trẻ của mình ..bên cạnh hoàn thành nhiệm vụ của mình trong cơ quan là người phụ nữ đã cống hiến cho cuộc đời cho xã hội này quá nhiều những điều tốt đẹp …mọi danh lợi khác chỉ là phù phiếm … Khi người phụ nữ dành thời gian của cuộc đời mình cho công danh nhiều quá sẽ có lúc lạc đường thôi …và con đường trở về e không còn bằng phẳng .
Có thể tôi hơi chậm trong cách nghĩ cách sống so với người phụ nữ hiện đại …Nhưng tôi thầm nhủ với mình rằng : nếu còn trẻ và có một gia đình bình thường tôi sẽ dành ¾ thời gian cho cái tổ ấm nhỏ nhoi đó ... tôi luôn cám ơn những người phụ nữ đã có trong cuộc đời mình …những người phụ nữ chỉ đơn giản là …phụ nữ .
* Tản mạn "Chuyện đàn bà thời nay" ( blog Thủy Tiên)
|
Thứ Năm, 1 tháng 3, 2012
Sợ !!!
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)