Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Nhớ Saigon


Bỗng dưng mà nhớ Sài Gòn
Sài Gòn cái thuở chân son bước mềm
Sài Gòn thuở nắng ru êm
Thuở mưa trắng hạt , thuở hiền như thơ

Sài Gòn thời tôi dại khờ
Trăm con mắt liếc lơ ngơ nụ cười
Sài Gòn thời tôi đôi mươi
Có bao góc phố thẫm trời lá me

Có người ấy đứng bên hè
Chỉ đưa đôi mắt nhìn khe khẽ hiền
Sài Gòn góc phố bình yên
Những tà áo trắng làm duyên mây trời

Sài Gòn giờ quá xa xôi
Chỉ còn vạt áo trắng trời nhớ thương
Tôi giờ biết ngơ ngác buồn
Sài Gòn giờ biết tơ vương một thời
(2.5.2009)

Ảnh của Đoàn Chi Thủy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét