Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Bỗng dưng ...mình nhớ bạn



Vĩnh biệt bạn ! Cú điện thoại hồi chiều báo tin bạn không còn làm mình sững sờ . Uh , thi sống chết là chuyện thường tình , uh , thì đời người như gió qua thôi .

Bỗng dưng mình nhớ bạn .
Nhớ khung ảnh nhỏ , bạn khắc tên mình nhân ngày sinh nhật cách đây vài năm mình còn treo trên vách - khung ảnh bạn bảo " làm xước cả tay" mà đôi mắt tươi vui hấp háy .

Bỗng dưng mình nhớ bạn ,
Nhớ những tối bạn điện bảo : "buồn muốn xỉu , cafe chị ơi !" , có khi mình nhận lời , có lần mình từ chối nhưng lần nào bạn cũng nói " Cám ơn ngheng ..."

Bỗng dưng mình nhớ bạn.
Nhớ bạn gò mình trên những trang giấy trắng nắn nót cho mình những câu thơ nhỏ bằng nét chữ thư pháp tuyệt vời , bạn viết chữ đẹp nổi tiếng .và thường bảo mình : "Chị mà tập viết thư pháp bảo đảm còn viết đẹp hơn V nữa " Mình thì cứ hứa sẽ học ... bạn thì chờ ..và bây giờ thì không bao giờ nữa bạn nhỉ ?

Bỗng dưng mình nhớ bạn .
Nhớ nụ cười bất cần , nhớ đôi mắt thi thoảng tối lại nét ưu tư . Bạn là người lắm tài và nhiều tật . ... có lẽ vì thế chưa bao giờ bạn gặp hạnh phúc . Chưa bao giờ bạn bình yên .

Ngủ ngoan thôi V . Cuối trời sẽ có những vần thơ nhỏ bạn yêu ... Cuối trời bạn sẽ có nụ cười tươi vui hơn và đôi mắt sẽ không còn cái nhìn tối lại buồn phiền...

( Viết cho Nguyễn Tấn Vinh) 25.4.2009

2 nhận xét: