Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2008

Tôi...

Một tuần lại qua ,chẳng có gì khác hơn , bỗng dưng tôi chán những thứ quen thuôc quanh mình ... Chán thiệt chán .. mấy đứa nhỏ cứ nói" chán như con gián " nhưng tôi biết mình còn chán hơn thế nữa .Chiều hỏi Ngọc Thủy cái địa chỉ một khách sạn ở Đà Lạt , Thủy cười , trợn mắt :" Chị sao dzậy ? vào năm học rồi , đừng có lơ mơ , em đánh cái...
Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 27 tháng 8, 2008

Trăng ơi...!

Mấy hôm nay... cứ gần về sáng giật mình thức giấc , ngước mắt nhìn qua khung cửa sổ phía đầu nằm tôi lại bắt gặp một mảnh trăng vàng quạch ... trăng cuối tháng , trăng mảnh như một chiếc lá liễu cứ chờn vờn qua song cửa , trăng đẹp và buồn đến nao lòng . Mấy ngày mưa liên tục không thấy trăng non , chẳng thấy trăng tròn , bây giờ trăng...
Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2008

Nhớ xích lô...

Thỉnh thoảng đi giữa phố , tôi lại nhớ những chiếc xe xích lô hiền lành qua lại giữa những cơn nắng gay gắt của Sài Gòn ngày trước . Giữa nhịp sống ồn ào của Sài Gòn hoa lệ , giữa những loại xe sang trọng ,bóng loáng cứ phóng nhanh vun vút , xích lô như một chàng trai vừa lớn , ngơ ngác nhưng không dại khờ ,quê mùa nhưng không mặc...
Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2008

Một tuần...

Thứ hai....Ngày thứ ba tiếp tục chịu trận những bài chính trị dài giữa cái hội trường mấy trăm con người . Không có một bóng cây bên ngoài để có thể nhìn vu vơ . Nguệch ngoạc tên mình lên cuốn vở , sao nó quen đến chán chường như vậy ,cô giáo trẻ ngồi bên nhìn vào nói " Chữ cô nhìn lãng mạn thiệt nghe cô ".Trời , chữ viết mà cũng lãng mạn...
Đọc tiếp ...