Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2008

Cười !!!



Tôi ít khi nào viết chuyện gì gọi là vui vui để bạn bè cười . Tháng 11 dù vẫn còn bao trăn trở , đa đoan với chuyện đời , chuyện nghề tôi lại muốn kể vài chuyện vui trong cuộc đời đi dạy của mình để chia sẻ những nụ cười cùng bè bạn , dù có thể nụ cười vẫn còn đâu đó những âu lo , còn đâu đó những trăn trở , còn đâu đó những dấu hỏi lặng thầm .

Nhiều năm liền dạy lớp cuối cấp của bậc tiểu học, tôi đã không ít lần cười bò lăn , bò càng , cười chảy nước mắt với những bài tập làm văn của học trò . Những năm gần đây , sau kì thi TNPT báo chí lại léo nhéo không ít về những bài văn lạ của những học trò lớn làm dư luận và những người lo lắng đến thế hệ ‘rường côt nước nhà” vô cùng ngán ngẩm thì học trò nhỏ cũng không kém tí nào trong việc chứng tỏ cái tài học văn của mình đâu .

Năm 1995 , năm cuối cùng học trò còn tham dự kì thi tốt nghiệp của bậc Tiểu học , một kì thi cũng không kém phần gay go với đầy đủ hội đồng thi , hội đồng chấm v…v…, năm ấy lại là năm kỉ niệm 105 năm ngày sinh của Bác Hồ , SGD thành phố HCM đã ra đề thi tốt nghiệp môn văn như sau : “ Em hãy kể lại một câu chuyện về Bác Hồ mà em biết . “ . Trời ạ ! cái đề thi tưởng là giản đơn bởi vì suốt chương trình tiểu học các em đã được nghe thầy cô kể không ít những câu chuyện về Bác, thế mà kì thi năm ấy biết bao chuyện cười ra nước mắt ở hội đồng chấm.

Lãnh đạo HĐ chấm là những cán bộ PGD mặt xanh như tàu lá vì sợ , GV không nhịn được cười nhưng vẫn lo trong bụng vì không biết có phải là bài của học trò mình không ? Nếu phải , phen này chắc … tiêu !!! Bởi vì gần 30% những câu chuyện về Bác đều là những câu chuyện do các em sáng tác với trí tưởng tượng đầy men kiếm hiệp ..Tôi được phân công chấm môn Văn nên những câu chuyện ấy đến bây giờ tôi vẫn không sao quên được . Xin nêu lại một vài mẩu chuyện cười mà xanh mặt này để chia sẻ cùng bạn bè :

Câu chuyện thứ 1 : Một buổi sáng đẹp trời , Bác Hồ đi hớt tóc . Tiệm hớt tóc rất đông người trong đó có cả Lê-nin . Bác Hồ và Lê-nin cùng đợi đến phiên mình . Đến lượt Lê-nin được hớt tóc trước , Lê-nin bèn đến bên Bác Hồ và lễ phép thưa :
- Thưa Bác Hồ , Bác cứ hớt tóc trước đi ạ .
Bác Hồ cảm động lắm , bèn vỗ vai Lê-nin và nói :
- Lê-nin rất ngoan , Lê-nin xứng đáng là cháu ngoan Bác Hồ !


Câu chuyện thứ 2 : Bác Hồ là người rất yêu nước thương dân , gặp người dân nào bị giặc Mỹ ức hiếp Bác đều cứu giúp .Một hôm , trên đường đi tìm đường cứu nước ,Bác gặp một người nông dân bị hai thằng giặc Mỹ bắt đi. Thấy Bác người nông dân mừng quá kêu lên : “Bác Hồ ơi ! cứu cháu” . Bác Hồ liền chạy lại , bay lên đá hai thằng giặc ngã lăn quay và cứu người nông dân thoát khỏi tay bọn giặc .

Câu chuyện thứ 3 : Sau khi phải làm đầu bếp trên chuyến tàu buôn để đi tìm đường cứu nước Bác Hồ đã đến nước Pháp . Vừa xuống tàu , bác đã bị hai thằng ăn cướp chặn đường , chúng la to :
- Lão già kia , mi đi đâu đó , có tiền thì đưa ngay cho ta !
Bác Hồ rất kiên cường không chịu đầu hàng chúng , chúng bèn ùa vào đánh Bác , Bác liền bay lên đá song phi để đánh lại chúng . Chỉ một hồi sau cả hai tên cướp đều chịu thua và xin lỗi bác Hồ .


Trên đây chỉ là điển hình những câu chuyên do chính tôi chấm , còn bao câu chuyện mà bạn bè , đồng nghiệp tôi đã dở khóc dở cười kể lại nữa cơ . May mắn năm này tôi là Tổ trưởng chuyên môn, đoán là nhân dịp những ngày kỷ niệm đề thi thường liên quan đến một nhân vật , một sự kiện nào đó nên tôi nhắc đồng nghiệp kể lại cho học trò nghe một câu chuyện nào đó về cụ Hồ cho nó chắc ăn nên trường tôi trúng tủ !

Một lần khác chấm một bài văn tả lại chính người mẹ của mình , một học sinh lớp năm viết thế này : “ Mẹ tôi là người rất khỏe mạnh , bà ấy có cánh tay lực lưỡng như một khẩu trung liên …Thân hình bà ấy cao to nên tướng đi của bà rất lặc lè ”  . Tả về cô giáo thì còn đáng sợ hơn nữa : “Cô có khuôn mặt trái xoan , đôi mắt tròn và đen như hột nhãn , sóng mũi cao như dạt dừa , đôi môi đỏ như trái cà chua và làn da cô trắng như quả trứng gà bóc “ . Một đồng nghiệp nam của tôi bảo : “Cô giáo thằng này có cái nhan sắc của một vườn trái cây !!!”

Mỗi lần chấm văn là không ít lần phải bật cười bởi những suy nghĩ ngây thơ , bởi cái nhìn đôi khi không ngờ tới của đám trẻ . Dạy văn và học văn trong nhà trường quả là còn trăm thứ ngổn ngang..Nhồi nhét một thần tượng vào đầu đám trẻ con cũng không phải là chuyện dễ !!!

23 nhận xét:

  1. Lê Uy… Offline

    Cười trước cái đã, ngày mai hãy lo ! ha ha ha !=))

    Friday November 7, 2008 - 10:49am (EST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  2. Lê Uy… Offline

    =)) =)) =))

    Friday November 7, 2008 - 10:52am (EST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  3. Khánh… Offline

    =)) =)) =)) HAHAHA ..
    Ca'm on chi rat nhieu , nha^t la` ngay luc nay` ...!

    Friday November 7, 2008 - 08:24am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  4. caong… Offline

    Há. Há. Tụi nhóc sáng tạo giỏi chớ!!!!!

    Friday November 7, 2008 - 11:31pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  5. Ha Offline

    Các em nghĩ sao viết vậy, thêm một chút tưởng tượng nhờ vậy mà giờ chị em mình mới hi hi ha ha... thôi chị về ngủ đây, hôm nay làm muộn quá, mắt híp rùi. Ngủ ngon nha Gió!

    Saturday November 8, 2008 - 12:36am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  6. giaogia Offline

    Đề nghị Gió viết nhiều hơn về đề tài này hihi hahah hehehhe

    Saturday November 8, 2008 - 01:06am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  7. Khói … Offline

    dễ thương quá chị Gió ạ, em đọc rồi hình dung mà cứ tủm tỉm hoài hì hì...cảm ơn chị nhé!

    Saturday November 8, 2008 - 04:07am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  8. Gió Đ… Offline IM

    Không phai tai hoc tro. Khong phai tai giao vien.
    Gio cu nghi the he minh ngay xua co bao gio co cai tri tuong tuong sieu viet nhu the khong ? Hoi truoc minh hoc van nhu the nao ? Tai sao minh yeu tieng Viet ? Oi vo van chuyen de noi de than va cung de . . .khoc tham. Gio ơi

    Saturday November 8, 2008 - 05:01am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  9. NgocY… Offline IM

    Ồ , có em còn bắt đầu bài văn thế này Gió ạ ... " Mhà em có nuôi một ông ngoại , mình cao 7 thước , bề ngang 10 thước ..." thật 100% đấy . Hôm nay Gió nhắc mới nhớ ..hi hi..

    Friday November 7, 2008 - 04:21pm (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  10. *Fore… Offline IM

    hahaha mắc cười quá, đúng là...tuổi trẻ tài cao :P

    Saturday November 8, 2008 - 07:43am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  11. Remil Offline

    Hah hah...!The he tre, tai cao. Bai phuc! Bai phuc! Huhu ... Huhu...

    Saturday November 8, 2008 - 09:06am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  12. Ngũ H… Offline

    gío heo may ơi! Tại ai đây nhỉ? Cả ba câu chuyện đều là hư cấu.
    Làm thế nào cho con cháu mình biết ai là người bán đứng nhà cách mạng Phan Bội Châu cho thực dân Pháp đây hè. Khó qúa phải không gío !!!

    Friday November 7, 2008 - 11:16pm (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  13. Hoa đ… Offline IM

    Hềhềheee...
    Lâu rồi em chưa được một bữa cười như thế này...Chịu thua lủ trẻ
    ...

    Saturday November 8, 2008 - 06:31pm (VUT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  14. Lan t… Offline

    Trời ơi! Em vừa đọc vừa cười đến đau cả bụng chị ơi. Ngày xưa em mà không phát hiện ra kịp thì không chừng bài văn năm lớp 3 của con gái em cũng chắc được đưa lên đây quá, nhỏ tả chú thợ điện với những dòng văn như vầy nè chị:
    "....mỗi lần em buồn buồn, bắt ghế ra sân ngồi chơi thì thấy chú thợ điện leo từ cột điện này qua cột điện khác....."
    Hai vợ chồng em lúc đó cười bò ra luôn, chú thợ điện của con em chắc có vấn đề quá, chị há. Hihihiii

    Saturday November 8, 2008 - 03:30pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  15. Tuyen… Offline

    Những bài văn cười ra nước mắt! Cơ bản là tụi nhỏ không thích đọc sách mà chỉ thích chơi điện tử hay coi truyện tranh!

    Saturday November 8, 2008 - 08:18pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  16. Chia … Offline IM

    Cho CS cười,..cười cho "đã" một tý...ghe Gió !
    Đúng là "Cười ra nước mắt !"...
    Gió có biết không...ngày xưa...khi bình giảng câu "Một con ngựa đau, cả tàu không ăn cỏ", cá biệt cũng có học sinh viết như thế này:" Có một con ngựa đau...nên con ngựa ở Cả Tàu quê em cũng buồn mà không ăn cỏ ???" (Chả là quê bạn ấy có địa danh là "Cả Tàu" mà!).
    Bài tập làm văn ấy dĩ nhiên là "được" Thầy "thưởng" cho hai trứng vịt to đùng (00 điểm)...
    Tất nhiên, thời ấy, bài tập làm văn ấy chỉ là rất "cá biệt",...
    Còn bây giờ, Thật đáng buồn...Thật đáng lo...Vì không còn là "cá biệt" nữa rồi...Phải vậy không Gió ?

    Saturday November 8, 2008 - 06:04am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  17. Ngày … Offline

    ai biểu thầy cô đưa cái đề tài khó chịu quá làm chi thảo nào mấy em nhỏ tha hồ tưởng tượng, nhưng mà cười chết mất thôi. Chính em hồi nhỏ cũng làm cô giáo cười chảy nước mắt vì cái câu " một con ngựa đau cả tàu bỏ chạy" của mình nè. hèhè

    Sunday November 9, 2008 - 06:09am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  18. Vuong… Offline IM

    Chuyện cười không đụng hàng của Gió đây!

    Cười, nhưng vẫn đắng cay lắm...Đó là năm 1995? Giờ thì bọn trẻ khá hơn rồi đó. Thôi cũng may là các em vẫn tôn thờ Bác là một con người nghĩa hiệp, thương dân, Gió à!

    Sunday November 9, 2008 - 09:51am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  19. MAP M Offline

    Và Gió à , sau nụ cười thì còn gì trong chúng ta ?
    Em từng dự khán một "hậu trường" thi hoa hậu của thành phố mình , cô "chuẩn hoa hạu" này hỏi "chuẩn hoa hậu" kia:Nguyễn Du là "thằng cha" nào zậy mày mà "bả" hỏi tao wài ?
    Và em từng gặp những nụ cười rất gượng từ phía thầy cô giáo dạy Văn của mình khi bất thình lình hỏi :Trời ơi! báo TT có lọat bài Lưu Bình Dương Lễ hay wá , sao tụi em không đem vào bài giảng cho học trò ...3500 đồng tờ báo cho tri tưức ngồn ngộn mà họ tiếc thì em thử hỏi Gió ?...

    Sunday November 9, 2008 - 10:31am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  20. gió h… Offline IM

    Thật ra khi kể Gió đã lược bớt phần miêu tả cảnh ẩu đả giữa Bác và bọn bất lương , chỉ túm lại nội dung chính thôi , nếu để nguyên văn thì rất khủng khiếp và khiến mọi người bật ngửa . Có lẽ SGD rút kinh nghiệm nên không bao giờ dám ra đề như thế này nữa .
    Nói về một nhân vật lịch sử mà có sáng tạo kiểu này thì có ngày.... các bạn nhỉ ? Cảm ơn đã cười cùng Gió !


    Monday November 10, 2008 - 02:30pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  21. Tạ Mi… Offline IM

    Đúng là cười nghiêng thành đổ...nước luôn đó chị! Ngủ thật ngon và ngày mới có nhiều niềm vui trong công tác chị nhé!

    Tuesday November 11, 2008 - 12:05am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  22. laoth… Offline

    Hay thật! Vừa hay vừa run! Qủa như chị nói.
    Thế hệ con em sẽ tả thế nào nhỉ? Cụ Hồ vào hàng game, gặp hai thằng lưu manh... Hi hi...
    Entry kiểu này khó hình dung là chuyện thật nếu không phải chị kể! He he...

    Tuesday November 11, 2008 - 08:00pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  23. nhan Offline

    Tớ nghĩ việc tụi nhỏ không nhớ những mẩu truyện về Bác mà chúng được các thày cô kể cũng không hẳn chỉ có lỗi của chúng. Trên khía cạnh chúng muốn thể hiện Bác Hồ như là một anh hùng nghĩa hiệp, một người đáng ngưỡng mộ và kính trọng thì viết được như vậy cũng khá lắm chứ.
    Đọc những mẩu truyện của bạn cười muốn bể bụng nhưng cũng thấy buồn buồn ….

    Monday December 1, 2008 - 05:49am (PST) Remove Comment

    Trả lờiXóa