Thứ Bảy, 27 tháng 9, 2008

Học trò tôi cũng HỌP....

Sáng nay tôi tổ chức cho lớp mình một tiết học văn với một đề tài không dễ với học trò tiểu học : Tổ chức một buổi họp tổ .Cuộc sống chung quanh tôi luôn nháo nhào ,mệt mỏi vì những cuộc họp, người lớn đôi lúc họp cũng bát nháo như cái chợ , cũng cãi vã ra trò , cũng mặt nặng mày nhẹ , cũng thất vọng , cũng ủ ê … con nít nó họp thì ra sao...
Đọc tiếp ...

Thứ Ba, 23 tháng 9, 2008

Saigòn đẹp như quả bóng bay ...

Tối qua tôi về Saigòn , sao tôi luôn xem Sài gòn như một nơi chốn trở về , giống như tôi luôn muốn viết tên thành phố này như cách tôi vẫn thường viết " Saigòn" .Sàigòn có lạ tôi không ? sao tôi cứ tự cười mình khi đi loanh quanh những con đường thân quen để tìm một nơi chốn cũng thân quen …mà vẫn lạc .Mới nhớ hình như lâu lắm , từ...
Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 22 tháng 9, 2008

Chỉ mình em bé nhỏ ..

Thế rồiThể hiện: Tổng Hợp Nhạc Việt NamĐôi khi cứ chao chác lòng chỉ vì một bài hát , tôi yêu nhạc Phú Quang , tôi cũng hay nghe nhạc từ chiếc di động của mình vào buổi tối . Từ lúc bị tên lạ mặt lấy một cách nhẹ nhàng trên tay tôi chiếc di động ,đêm thức dậy bất chợt nghe tiếng mưa hay thoáng thấy mảnh trăng qua khung cửa sổ lại cứ...
Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2008

Em...

Tôi vẫn thấy em cười.... giọng cười rổn rảng chừng như say khướt và tôi hiểu đó là lúc em buồn như con dế nằm cô đơn trong bụi cỏ xanh , ngửi hơi đất , ngắm sao trời , giơ đôi càng hiếu chiến của mình lên che mặt . Tiếng cười bỗng lạ giữa thinh không ... Tôi vẫn thấy em khóc ... tiếng khóc im lặng , em mang đôi mắt ráo hoảnh của mình...
Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 20 tháng 9, 2008

Tôi chợt nhớ tôi xưa ...

Mấy ngày bị bệnh , ngoài thời gian bắt buộc phải đi làm , phải ra ngoài, tôi cứ muốn nằm vùi , có thể do mệt quá , có thể do đôi lúc cứ thèm mênh mang một khoảng cách không cùng với cuộc sống , với mọi cáí quanh mình . Tôi không sờ đến sổ sách - một việc làm thường trực- tôi không mở máy vi tính - một thói quen - tôi không muốn tiếp khách...
Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 15 tháng 9, 2008

Đêm trung thu.. Mưa !.

Mưa , đêm trung thu không có trăng ...Bỗng dưng tội nghiệp lũ trẻ ở những xóm lao động nghèo , chúng bị cướp trắng một đêm thu với đôi mắt trong veo nhìn những ánh đèn lung linh ngập tràn đêm phá cỗ . Chúng sẽ nuối tiếc đứng ở góc nhà cầm trên tay cái lồng đèn vừa được trao cho ..ánh nến bỗng lặng im đến lạ ,miếng bánh trung thu cũng...
Đọc tiếp ...

Mừng sinh nhật ...tóc trắng

Gởi bạn một nụ cười ,mình biết nụ cười không thể xóa tan những muộn phiền nhưng mình tin nụ cười sẽ làm nỗi buồn dịu dàng hơn , ngoan ngoãn hơn, nỗi buồn sẽ nép vào đời bạn như cần một sự chở che .Bạn đã bao giờ chở che một nỗi buồn ? Cứ như người ta đang sống cái phần đời cuối cùng ấy , nên chi cứ thương yêu mọi cái quanh mình để "những...
Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2008

Ánh lửa ...đời người .

Năm 2001 ,chú Tư Quới chủ tịch Hội PHHS trường tôi đang dạy , một cán bộ công tác tại Phường nhờ tôi viết về một con người có thật , một tấm gương sáng trong lao động đang sống tại phường để làm tư liệu cho Phòng Truyền thống Quận. Lúc đầu tôi không muốn nhận lời, bởi viết về một người cách mạng,một Đảng viên ưu tú , một đề tài không...
Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 8 tháng 9, 2008

Long

Sáng nay có đứa học trò cũ ghé thăm . Thằng bé gầy nhom , đôi mắt rụt rè ,cái miệng ít cười ngày ấy , bây giờ đã là một chàng thanh niên trưởng thành nhưng vẫn đủ để tôi nhận ra -Nguyễn Thanh Long - học trò lớp tôi chủ nhiêm cách đây mười tám năm . Thầy trò hỏi nhau dăm câu , nhìn Long uống từng ngụm nước nhỏ tôi lại thấy hình ảnh đứa...
Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2008

Liên và cà phê DIVA

Buổi tối đang ngồi gõ trên máy tính thì Liên đến nhà gọi :" Thay quần áo đi cô " Tôi hỏi đi đâu , nó cười không nói chỉ khi phóng xe trên đường nó mới bảo:" Cô đi cà phê với em ." Liên chở tôi đến Diva , quán chật ních người , Liên chọn một chỗ khá thoáng qua vài bậc thang bằng gỗ ,dưới một gốc cây to lá xòe thật mỏng có thể nhìn một khoảng...
Đọc tiếp ...