Chủ Nhật, 23 tháng 9, 2012

Ta bắt đầu cho cuộc chia tay ...

Multiply sắp chia tay chúng ta , dù muốn hay không thì mỗi người chúng ta đều chọn một cách để bước qua chuyện này khi mà thế giới blog đã có những mối liên kết thân tình với ta từ lúc nào không biết. Trong lúc nhập nhằng này, có bạn chọn Facebook, có bạn chọn My Opera, có bạn chọn Blogspot và còn nhiều những trang blog khác nhưng cũng...
Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 16 tháng 9, 2012

Lang thang như gió...(*)

Tháng chín, những cơn mưa cứ nhấm nhẳng kéo dài có khi đến gần sáng.Tháng chín, thỉnh thoảng giật mình giữa giấc ngủ đêm với những lo lắng vu vơ… Tự dưng nghĩ linh tinh và tự hỏi : mình cần làm những gì? cần nói những gì ? với những ai ? nếu ngày mai mình chết !Thật ra thì chết cũng không dễ dàng như thế dù nó cũng chẳng khó khăn gì. Buổi...
Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

Chiều phai

Chiều tình cờ đọc được một bài thơ . Bài thơ viết về một mối tình thơ đẹp cũng như thơ .Tôi không còn trẻ lắm để mơ về một mối tình mộng chưa đầy, mơ chưa tới như thế, nhưng vẫn chưa đủ già nên cứ phải bâng khuâng lòng khi đọc bài thơ : TRƯỜNG HUYỆN Học trò trường huyện ngày năm ấy Anh tuổi bằng em lớp tuổi thơ Những buổi học về không...
Đọc tiếp ...

Nhớ mãi một cánh diều

Tôi yêu những cánh diều uốn mình lên cao mang theo tuổi thơ tôi căng phồng mơ ước. Đã không còn những buổi chiều con bé chân trần , hai bím tóc ngoắc qua ngoắc lại lũn tũn chạy theo thằng bạn lớn , không còn cánh diều vụng về xưa sao vẫn nhớ mênh mang những lần nhìn cánh diều đủ sắc màu , đủ dáng hình sặc sỡ xa lạ lũ trẻ thả ngoài...
Đọc tiếp ...

Nhớ Saigon

Bỗng dưng mà nhớ Sài Gòn Sài Gòn cái thuở chân son bước mềm Sài Gòn thuở nắng ru êm Thuở mưa trắng hạt , thuở hiền như thơ Sài Gòn thời tôi dại khờ Trăm con mắt liếc lơ ngơ nụ cười Sài Gòn thời tôi đôi mươi Có bao góc phố thẫm trời lá me Có người ấy đứng bên hè Chỉ đưa đôi mắt nhìn khe khẽ hiền Sài Gòn góc phố bình yên Những tà...
Đọc tiếp ...

Bỗng dưng ...mình nhớ bạn

Vĩnh biệt bạn ! Cú điện thoại hồi chiều báo tin bạn không còn làm mình sững sờ . Uh , thi sống chết là chuyện thường tình , uh , thì đời người như gió qua thôi . Bỗng dưng mình nhớ bạn . Nhớ khung ảnh nhỏ , bạn khắc tên mình nhân ngày sinh nhật cách đây vài năm mình còn treo trên vách - khung ảnh bạn bảo " làm xước cả tay" mà đôi...
Đọc tiếp ...

Ngày lặng im

Ngày lặng im đến thế... Có cảm giác không thở mà vẫn sống và lang thang giữa đời. Lại muốn leo lên một đồi cao, ngồi dưới một gốc cây nhìn nắng. Luôn luôn mình thấy ở nắng chút cô đơn của nụ cười. Nụ cười đôi lúc cũng cô đơn .... Ngày lặng im đến thế... Có cảm giác không đi mà chỉ lướt qua cái hờ hững của thinh không. Lại muốn chui...
Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 5 tháng 9, 2012

Có một ô cửa mùa thu...

Chào ô cửa nhỏ mùa thu..Tháng chín, Saigon không có mùa thuTháng chín, Saigon nhập nhòe những cơn mưa vộiTháng chín, có một ô cửa nhỏ mở toang, bắt đầu một mùa rất mới.... ...
Đọc tiếp ...

Thứ Hai, 3 tháng 9, 2012

Nơi đó vẫn còn trong những câu chuyện kể...

Quê ngoại với tôi chính là những hoài niệm của mẹ. Đó là những tháng năm bố hành quân xa nhà, những tối trời mưa, thương đứa con gái hay tư lự ngồi bên cửa nhìn cơn mưa thổi tạt vào mái hiên , nhức đầu vì mấy thằng con trai thỉnh thoảng lại trêu nhau chí chóe, mẹ buông chiếc áo dài cưới người ta đặt may, nằm xuống nền nhà trò chuyện...
Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 1 tháng 9, 2012

Hà Nội và tôi

Tôi yêu Hà Nội từ những ngày còn bé.Mười một , mười hai tuổi, Hà Nội bước vào trái tim tôi trong lành từ những nhắc nhớ của bố mẹ, từ những tác phẩm văn học được đọc, được nghe giảng từ thầy cô. Hà Nội là hình ảnh dịu dàng của cô thiếu nữ Hà Thành trong những giấc mơ phiêu bồng của tôi thời mới lớn, những giấc mơ hiền lành, mang màu...
Đọc tiếp ...