Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2009

Bỗng thèm sao một điệu hát ru...



Chừng như lâu lắm rồi …tôi không còn được nghe những bài hát ru . Những bài hát mang hình ảnh của những buổi trưa buồn buồn thời thơ ấu .....


Ngày còn bé , tôi luôn được nghe những điệu hát ru của mẹ.
Bà ngồi trên giường , một bàn chân đưa qua đưa lại kéo sợi dây võng được quấn nhiều vòng vào ngón chân cái , bàn tay thoăn thoắt với hai cái kim đan , những bài hát ru buồn buồn cứ lan trong không gian im lặng của buổi trưa hè …chiếc võng vải đều đều lên xuống , đứa trẻ lim dim và đi vào giấc ngủ bềnh bồng trong cái lãng mạn , dịu dàng của những lời ru . Cứ thế, chị em tôi đã lớn lên trong nhịp võng và những bài hát ru của mẹ .



Lớn hơn một chút ,mỗi lần mẹ hát ru em là tôi lại ngồi bên ngạch cửa , nhìn nắng rọi qua kẽ lá nhảy nhót xuống khoảng sân im ắng và lắng nghe những bài hát ru ngọt ngào của mẹ . Rất nhiều bài hát ru mà ngày ấy tôi chưa kịp hiểu hết ý nghĩa, cũng chẳng biết nó xuất xứ từ đâu nhưng tôi luôn cảm nhận được nỗi buồn man mác trong từng lời ru. Thỉnh thoảng mẹ bận việc , tôi lại ru em ngủ … cũng bằng những bài hát quen mà tôi đã thuộc lòng từ lúc nào chẳng biết _ sau này nó cũng là những bài hát mà thi thoảng tôi lại ru con trai mình _ Năm tháng trôi qua , tôi quên nhiều bài hát vỗ về giấc ngủ của mình ngày bé , chỉ còn loáng thoáng một vài câu thơ buồn trong bài hát mẹ ru ngày ấy :


À ơi….Chị đi em ở lại nhà
Vườn dâu em hái , mẹ già em thương
Mẹ già một nắng hai sương
Chị đi một bước trăm đường xót xa…..
…………

À ời…à..ơi !
Đêm qua mây ngổn ngang nhiều
Quanh mình những hạt mưa chiều vút qua
Mây mờ như dải non xa
Hồ mờ như tấm gương nhòa không lau
Bơ vơ mình đứng trên cầu
Nước mây nhuộm một trời sầu mênh mông
Hôm qua chiếc lá ngô đồng
Rụng ngoài cửa sổ lạnh lùng bay ngang
……………..


À ơi…

Đêm qua gió lạnh trăng tà
Tiếng ai văng vẳng bên nhà ru con…
Tiếng ru như thác chảy dồn
Như là Tống Đế khóc hồn Bàng Phi
Con ơi con hãy ngủ đi
Đêm khuya lạnh lẽo mẹ thì ru con ….
Cha con cách trở nước non
Năm năm đi biệt , biết còn sống không
Mẹ đây đã chết cõi lòng
Vì con mẹ phải đèo bồng nuôi con….




Bây giờ những bài hát ru đã trở thành dĩ vãng , cái thứ dĩ vãng lung linh nhưng không còn bao người nhớ …Những đứa trẻ bây giờ cũng được nuôi dưỡng tốt hơn .Chúng được lớn lên từ những chiếc võng điện và những điệu nhạc du dương, xập xình phát ra từ máy hát , chúng được lớn lên trong những thực đơn dinh dưỡng chính xác từng cm ,chúng được học sinh ngữ khi mới vào lớp Một, chúng biết sử dụng internet từ tuổi mầm non , chúng click chuột nhanh như chớp, chúng nghe nhạc nước ngoài như một người nước ngoài thực thụ …nhưng, chúng không biết những bài hát ru …chúng ít được tiếp xúc với những bài học dạy làm người từ ca dao tục ngữ ….tôi cho rằng đó là cái thiếu hụt đáng tiếc về mặt tinh thần cho con cháu chúng ta sau này .



Cuộc sống bây giờ thay đổi đến chóng mặt , đôi khi cứ thấy dường như cái giá trị tinh thần bị lấn lướt bởi cái giá trị ngời ngời của vật chất … Không thể khác hơn khi cha mẹ phải chạy đua với thời gian để bảo đảm cho con mình một cuộc sống ai ai cũng hằng mong, ai ai cũng theo đuổi ... đó là ăn ngon , mặc đẹp , học hành tốt, sau này thành tài để có một cuộc sống tốt hơn cha mẹ chúng hiện nay …. Những bài hát ru ,những bài ca dao, tục ngữ dần trở nên vắng vẻ trong cuộc sống thường nhật mà ngay cả chương trình học trong nhà trường cũng chỉ được nhắc đến một cách qua loa.


Tôi tin người ta có thể lớn lên khỏe mạnh bằng những chế độ dinh dưỡng hợp lý , người ta có thể thành danh nhờ được đầu tư đúng mức phương tiện cho việc học tập và còn bằng trăm con đường khác nữa …Nhưng tôi cũng tin rằng người ta sẽ trở nên thiếu hụt về tâm hồn, chênh chao trong nhân cách ,người ta sẽ trở nên ác độc , tàn nhẫn nếu không được nuôi dưỡng bằng những giá trị tinh thần …những giá trị thật thà như ngô khoai trong đó có cả những lời hát ru bay bổng những cánh cò , những bài học làm người giản dị mà thâm trầm, sâu lắng từ kho tàng ca dao tục ngữ của dân tộc ta .Người ta không thể thành nhân nếu không được nuôi dưỡng, dạy dỗ bằng những giá trị dạt dào tính nhân văn.


Tôi tin rằng chính những bài hát ru của mẹ đã tô vẽ màu sắc cho tâm hồn tôi , đã chiu chắt giữ gìn những rung động thật thà cho trái tim tôi ,đã cho tôi cái nhìn đầu tiên vào thế giới văn học và mở toang cửa lòng tôi giúp tôi biết yêu thiên nhiên , cuộc sống và con người.


Đã quá xa rồi thời bé dại , đã quá xa rồi cái thời ngẩn ngơ với những điệu ru hời … Vậy mà hôm nay bỗng nhớ …bỗng thèm sao một điệu hát ru



23 nhận xét:

  1. Khánh… Offline http://www.imeem.com/people/5f_5IF/music/mAfoYufk/ngoc-lien-me-khuc/
    em đang nghe Ngọc Liên hát Mê Khúc.
    Entry của chị chợt làm em nhớ một Tóc Gió Thôi Bay, Vẫn Nợ Cuộc Đời ...Ru Mãi Ngàn Năm ..

    Tuổi thơ trôi trên năm tháng ngút ngàn,
    như tiếng sóng mơn man chiều gió lộng ...
    tuổi thơ hết rồi..thời hoa mộng
    hết rồi thời tuổi trẻ hồn nhiên ...



    http://www.imeem.com/people/hAaqH7X/music/Pcq-FL9W/van-no-cuoc-doi-nnh-mt/

    http://www.imeem.com/people/RtDyplC/music/B4_N-44d/tran-thu-ha-toc-gio-thoi-bay/

    http://www.imeem.com/lily0212/music/BfGyqZ2T/phuong-thao-ru-mai-ngan-nam/




    Friday April 24, 2009 - 11:22am (PDT) Remove Comment
    Khánh… Offline úi , chị mới đổi bài, tựa là gì mà hay vậy ? Mẹ ngồi ru con ..

    Friday April 24, 2009 - 11:23am (PDT) Remove Comment
    Khánh… Offline nghe muốn khóc quá, chị ạ!

    Mẹ ngồi trăm năm như thân tượng buồn ..

    Friday April 24, 2009 - 11:38am (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  2. CUOI Offline IM Nhờ nghe mẹ hát ru mà sau này mình cũng hát ru con. Bài viết GHM rất tình! Hay!
    http://voque.org/index.php?option=com_content&task=view&id=193&Itemid=32

    Saturday April 25, 2009 - 05:49am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  3. Lan t… Offline Những bài hát ru ngày xưa sao mà nồng nàn vậy, nó đã cho các thế hệ ngày xưa của chúng ta bao giấc mơ thật đẹp nhưng bây giờ hầu như bị lãng quên trong cuộc sống đời thường.....
    Có những chuyện khi nói ra bỗng thấy buồn vô hạn, phải không chị.....

    Saturday April 25, 2009 - 06:55am

    Trả lờiXóa
  4. Minh Offline Chị ơi, còn có em đây, em qua tới nơi khỉ ho cò gáy, lạnh thấu xương này dị chớ em vẫn còn bắt võng, hát ru con như ngày nào mẹ em ru em. "trường đời" thiếu tiếng ru thì mình ráng bù đắp nhiều hơn ở "trường nhà", chắc được chị hén?:-)

    Friday April 24, 2009 - 05:24pm

    Trả lờiXóa
  5. Hoàng… Offline Thèm hả? Thế thì ru nhá
    À….ơi…
    Gió ơi , gió thổi cho êm
    Mây thôi che ánh trăng đêm ngọt ngào
    Gió ơi, gió thổi nhẹ nào
    Để cho mộng đẹp trôi vào đêm say
    Gió ơi, cứ thổi lắt lay
    Để cho ai đó chiều nay chợt buồn


    Trả lờiXóa
  6. Hoai … Offline IM Bài này hay quá, gửi báo Tuổi Trẻ đi Windy ơi! Nó đánh thức các vị làm giáo dục và cả những người lớn làm cha làm mẹ nữa.

    Friday April 24, 2009 - 06:14pm (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  7. Lê Uy… Offline Em hát không hay nhưng em cũng thích hát ru lắm chị, em hát ru em rồi ru con...có điều em lấy thơ , lấy Kiều ra mà ru khi hết ca dao quen thuộc mà bé chưa chịu ngủ !

    Friday April 24, 2009 - 09:51pm (EDT) Remove Comment
    Lê Uy… Offline Quên nữa, đôi khi em tự ru mình ! hihi

    Saturday April 25, 2009 - 04:10am (EDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  8. Remil Offline Em giờ vẫn hát ru 2 nhóc của em đấy chứ.
    À ơi, ơi à
    Làm trai cho đáng nên trai
    Xuống Đông, Đông tĩnh, lên Đoài, Đoài yên...

    Saturday April 25, 2009 - 07:40pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  9. NgocY… Offline IM Ngay lúc này, Gió làm mình bất chợt nhớ má vẫn hay hát ru cho mấy nhóc, những câu thơ dân dã trong Lục Vân Tiên...

    Tới đây duyên đã bén duyên
    Trăng thanh gió mát bạn neo thuyền chờ ai
    Chữ rằng xuân bất tái lai
    Ngày nay hoa nở e mai hoa tàn...

    Có học đâu mà thuộc vanh vách không sót câu nào, còn tụi mình hồi ấy, học môn giảng văn chí chết, mà những bài thơ cứ quên trước quên sau.

    Saturday April 25, 2009 - 06:24am (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  10. _ Offline Yêu chị quá! Tuy những bài hát ru mà em từng được nghe khác những bài hát ru của chị nhưng chị bỗng làm em nhớ về tuổi thơ của mình. Một chút tự hào, em thấy mình vẫn may mắn khi được sinh ra khi những điệu hát ru vẫn còn.
    Có lẽ ai được trải qua thời thơ ấu với những lời hát ru của bà, của mẹ hay của chị đều có thể cảm nhận được đó là thứ âm nhạc chứa đựng nhiều tình cảm nhất trong đời mà họ có thể được nghe.
    à ơi à ơi! ngủ ngon nhé chị của em ^^

    Sunday April 26, 2009 - 02:16am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  11. rong … Offline IM Vẫn nhớ mãi bài hát ru hồi xưa của ngoại
    " Trời mưa bong bóng bập bồng
    Mẹ đi lấy chồng con ở với ai
    Con ở với chú chú ko có dú
    Con ở với bà bà có dú già bà cho con bú"
    Thoạt nghe thì chắc có nhiều người thấy buồn cười, nhưng với tôi nó dung dị và thân thương đến kì lạ
    Cảm ơn chị gió với bài viết hay

    Saturday April 25, 2009 - 06:25pm (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  12. Khói … Offline @ Chị ơi đọc entry của chị mà Khói nhớ Mẹ quá, Khói và các em của Khói cũng thật may mắn vì được lớn lên trong lời ru của Mẹ, nhớ nhất là :

    "Hôm qua tát nước đầu đình
    bỏ quên chiếc áo trên cành hoa sen
    em được thì cho anh xin
    hay là em để làm tin trong nhà..."

    bài Ca Dao Mẹ của Nhạc Sĩ Trịnh Công Sơn cũng thật hay quá chị ơi!

    Sunday April 26, 2009 - 09:34am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  13. Ha Offline Chị cũng đang thèm điệu hát ru... Nghe lời Khánh thử gửi Báo TT đi Gió.

    Sunday April 26, 2009 - 12:27pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  14. Người… Offline IM Mình cũng có một tuồi thơ ngọt ngào trong tiếng hát ru bên cánh võng của bà cố, cách nay nhiều chục năm rồi,và cố cũng đã mất từ 2 năm sau 1975. Tôi nhớ như in hồi đó tôi hay trốn ngủ trưa bằng cách giả bộ lim nhim mắt theo tiếng ru của cố, nhưng khi tường tôi đã ngủ, cố vừa bước ra sau nhà làm việc gì đó thì tôi mở mắt, lẻn ra ngoài đi chơi với đám trẻ hàng xóm. Có lần, cố giận, nói mát với mẹ tôi là: "Tưởng ÔNG ngủ rồi nên tau mới đi xuống bếp chớ đâu có biết ÔNG còn thức...". Hồi đó, tôi khoái trá vì thỉnh thoảng...lừa được cố, chớ không nghĩ mình đã vô tình làm phiền lòng cố. Tôi cũng đồng ý với bạn là bây giờ người ta được no đủ nhiều quá, nhưng khoảng trống-chiều sâu tâm hồn-lại thiếu quá nhiều, đến mức rùng mình, sởn gai ốc khi đọc trên báo các tin kiểu: con giết chết cha, vì ngại phải nuôi cha già, mẹ quẳng con xuống hố, con đánh mẹ...mà buồn cho sự xuống cấp về đạo đức, có khi trầm trọng cho cả một thế hệ...

    Monday April 27, 2009 - 08:48am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  15. nhan Offline Trong bài thơ của nguyễn Bính, em nhớ không lầm thì nó là " cạy em … em ở lại nhà, Vườn dâu em đốn, mẹ già em thương ....
    Chị gió làm em nhớ bà ngoại của em quá. ngày còn bé, em cũng thường được bà ngoại ru bằng những câu ca dao rất hay. khi 5 tuổi em đã thuộc rất nhiều truyện Kiều, em không bao giờ quên những câu như "trăm năm trong cõi người ta, chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau, trải qua mấy cuộc bể dâu, nững điều trông thấy mà đau đớn lòng.." "buồn trông con nhện giăng tơ, nhện ơi nhện hỡi nhện chờ mối ai, buồn trông chênh chếch sao mai ... hoặc những câu như "con cò mà đi ăn đêm, đậu phải cành mềm lộn cổ xuống ao.."


    Monday April 27, 2009 - 05:51am (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  16. Khánh… Offline chị ơi, đọc lại entry của chị làm em nhớ Ba Mẹ em quá đi. Em củng lớn lên bằng những lời ru hời của Mẹ "dí dầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẻo ghập gềnh khó đi /Khó đi Mẹ dắt con đi. Con đi trường học Mẹ đi trường đời .." ...; và những đêm được Ba vác đi tới đi lui từ nhà trước ra nhà sau, đầu em tựa trên vai Ba, nghe Ba ngâm nga đến em thuộc lòng những câu thơ đầu của truyện Kiều và Lục Vân Tiên, Chinh Phụ Ngâm Khúc ...Những lời ru hời ngày ấy, bình dị, chân chất mà thấm sâu vào kí ức , huyết quản, tim óc của mình hơn...bây giờ, chị hở ?

    Monday April 27, 2009 - 10:47am (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  17. beky Offline bài viết của chị hay quá cảm ơn chị.

    Monday April 27, 2009 - 04:18pm (EDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  18. Ha Ho Offline ĐỜI VẪN XANH

    Đời vẫn bao dung với mỗi người
    Sóng lòng xao động ánh sao rơi
    Chớ thèm vị ngọt lời ma phỉnh
    Hãy giữ trong tim tiếng lửa cười
    Cuộc sống mãi ươm mầm khát vọng
    Thuyền tình mơ cập bến bờ vui
    À ơi ! Tình mẹ xanh câu hát
    Đời vẫn bao dung với mỗi người.

    HỒ THANH HÀ

    Tuesday April 28, 2009 - 06:43am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  19. Dung V Offline những cánh diều là mơ ước của KD hồi bé đấy .ca húc hay quá .yêu tâm hồn dịu dàng của Gió .

    Monday April 27, 2009 - 05:09pm (PDT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  20. ongdi… Offline IM con cò bế trên tay ,
    con kô biết con cò .
    nhưng trong lời mẹ hát ,
    có cánh cò đang bay ...
    em vân nhớ 1 vài bài hát ru của mẹ em hồi nhỏ , em cũng thích nghe hát ru vì nó làm em thấy lòng ấm áp

    Tuesday April 28, 2009 - 02:22pm (CST) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  21. ♥ i*[… Offline IM hình như em chưa được nghe hát ru thì phải :(

    Tuesday April 28, 2009 - 07:32pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  22. Pearl Offline IM VÂNG AI CŨNG MUỐN NGHE NHỮNG KHÚC RU CHỊ NHỈ, NHIỀU KHI LÀ THÈM ẤY...!!!

    Tuesday April 28, 2009 - 09:54pm (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa
  23. Kim T… Offline Chúng mình đều lơn lên trong lời ru của mẹ. Con của chúng ta lớn lên trong lời ca của cô nuôi dạy trẻ, không biết rồi đây cháu của chúng ta lớn lên trong lời ru gì đay hả chị, khi các con chúng ta đã không biết đến lời ru...
    À ơi,...
    Cái ngủ mày ngủ cho ngoan
    Mẹ mày đi cấy ruộng sâu chưa về...

    E nhớ mãi lời ru của mẹ
    Chẳng "ví dầu" mà chỉ có "à ơi ..."
    Mẹ chúng ta tha phương cầu thực
    Vất vả sớm hôm,
    Tần tảo cả cuộc đời...


    Saturday May 2, 2009 - 05:23am (ICT) Remove Comment

    Trả lờiXóa