Thứ Hai, 15 tháng 2, 2010

Xuân


Nó không xinh nhưng có duyên . Dáng cao lớn , mái tóc cắt tém như con trai, hai con mắt sáng mỗi lần cười là híp lại thấy thương . Tôi và nó cùng tuổi nhưng đi với nhau ai cũng tưởng nó lớn hơn tôi .Ham chơi ,lười học , năm tôi học lớp Đệ Tam thì nó học lại Đệ Tứ do cái tật mê chơi bị ở lại lớp . Mẹ nó gởi nó cho tôi có lẽ vì thấy tôi hiền và chăm học . Nhà hai đứa chỉ cách nhau con ngõ nhỏ , mỗi ngày đi học tôi lại sang rủ nó và hai đứa đi bộ đến trường.


Tôi thích đi qua con đường Phùng Khắc Khoan để đến trường bởi đó là con đường vắng , êm ả với hai hàng me xanh rì, hơn nữa tôi thích nhìn những thảm cỏ xanh lốm đốm những đóa hoa vàng trước những ngôi biệt thự đóng im ỉm ngày ấy . Nó thì thích đi qua ngõ Đinh Tiên Hoàng bởi con đường có nhiều quán xá đông vui hơn …nhưng lúc nào tôi cũng thắng , thỉnh thoảng nó cằn nhằn : “Mi như mụ già … đường đông người không đi , chọn chi con đường vắng hoe” Tôi thường không thèm trả lời những câu than thở của nó .Họa hoằn, có những tiết học không trùng nhau nó mới được tự do .


Mẹ nó gởi và bảo tôi theo khuyên nó học … tôi vâng dạ cho có chứ làm sao tôi bảo nó được . Ngày ấy 15 , 16 tuổi …tôi chỉ biết mơ mộng vẩn vơ thì nó đã biết viết thư “Tìm bạn bốn phương” rồi . Do nhà chúng tôi ở trại gia binh nên có thùng thư công cộng đặt trước nhà bác trưởng trại , ngày nào đi học về nó cũng ghé lấy thư. Thỉnh thoảng nó khoe tôi một chồng thư viết tay dầy cộm , có hôm nó xách sang nhà tôi hai đứa ngồi đọc …cười khúc khích . Lời lẽ những lá thư tôi không nhớ rõ nhưng giờ nhớ lại đôi mắt long lanh , nụ cười hí hửng của nó khi đọc thư …tôi lại buồn cười.


Đúng là “Đi đêm có ngày gặp ma” , một hôm hai đứa đi học về , tôi chỉ vừa thay cái áo dài ra là nó hớt hơ hớt hải sang tìm …giọng run run : “Chết ta rồi D ơi … có ông thầy chùa đến nhà tìm ta không biết có chuyện gì không, ta không có nhà ,ổng hẹn chiều nay 2 giờ trở lại” Tôi chưa hiểu ất giáp gì nó đã bảo : “2 giờ mi sang nhà với ta đấy …” Thấy nó lo , tôi không hỏi thêm nhiều .


Hai giờ chiều tôi sang nhà nó ,may là mẹ nó đi vắng …không thì chẳng hiểu chuyện sẽ ra sao . Tôi thì qua cho nó yên tâm thôi chứ tôi biết chẳng giúp được gì . Suốt thời gian chờ “thầy” đến ..nó cứ đi qua đi lại rồi hỏi : “Ta phải nói sao giờ” , tôi bực mình gắt : “Thì phải biết ổng cần gì thì mới biết nói sao chứ”


Khoảng hơn hai giờ thì một ông thầy chùa trẻ tuổi , áo lam bước vào , khẽ gật đầu chào chúng tôi …Nó mặt xanh lè ,cũng ấp úng : “Dạ …con chào thầy” còn tôi thì buồn cười quá nên đi nhanh vào phòng trong bỏ nó một mình tự giải quyết . Tôi và đứa em gái nó lấp ló trong buồng nhìn ra ngóng chuyện , con bé cứ thì thầm : “ông thầy đẹp trai hen chị …” .


Uống ngụm nước xong thầy hỏi thăm một cái tên nào đó và hỏi có phải ở địa chỉ này không . Nó trình bày gì đó , câu chuyện xảy ra rất nhanh rồi ông thầy ra về , thầy vừa ra khỏi cổng là nó chạy vào đánh tôi thùm thụp : “con quỷ ..mi để ta một mình” …rồi cười ngặt nghẽo .Thì ra cô nàng đăng báo tìm bạn thế nào mà trùng ngay cái tên bạn gái cũ của thầy , thầy xem báo thấy nên xuống núi đi tìm , theo lời nó nói thì thầy tu đâu trên một ngôi chùa ở Biên Hòa .


Sau lần đó , nó sợ và thận trọng hơn vì: “mẹ ta mà biết … chắc chết” . May là cuối năm đó nó được lên lớp , nhưng nhất định không đi học nữa . Vài năm sau , tôi lên Đại học thì nó đi làm ở xưởng may Nha Quân Nhu ngày ấy . Hai đứa ít gặp nhau hơn .Năm 1973 , gia đình tôi chuyển về Thủ Đức …mỗi đứa một phương .


Sau này có lần về xóm cũ , tôi gặp lại nó . Cái con bé Xuân lém lỉnh ngày nào nay trở thành một phụ nữ áo quần xốc xếch , đầu tóc rối bù , duy chỉ có đôi mắt híp lại khi cười là tôi vẫn còn nhận ra . Nó níu tôi vào nhà , đánh tôi thùm thụp như ngày nào : “Con quỷ nhỏ , lâu quá mới gặp …Mi không già chút nào héng” . Sau năm 1975 nó lấy chồng , sanh liền tù tì 5 đứa con , ông chồng là lính , giờ về chạy xe ôm , cuộc sống chật vật, thiếu trước hụt sau . Tôi lúc đó cũng một mình nuôi con, thương bạn cũng không biết sao mà giúp .Chúng tôi lại nhắc chuyện ông thầy chùa ngày nào và cười chảy nước mắt . Chia tay nhau , nó cứ nắm tay tôi , hai đứa rưng rưng .Sau này tôi về tìm nó nhưng nghe nói nó đi Kinh tế mới lâu rồi … đến bây giờ chẳng biết nó nơi đâu...


Tôi có 3 người bạn tên Xuân …, ba con người , ba cá tính , ba cuộc đời riêng biệt và … đứa nào cũng gặp nhiều bất hạnh . Khi sanh con ra cha mẹ luôn muốn chọn một cái tên trong lành , sáng sủa , tươi vui để đặt cho con với ước mơ sau này cuộc đời chúng cũng suôn sẻ không gặp nhiều bất trắc … Nhưng cuộc đời thì luôn luôn có những bất ngờ …không sao lường được .



Giữa những ngày xuân rạo rực mai vàng …tôi bỗng nôn nao nhớ những người bạn cũ của mình …những người bạn thiếu sắc Xuân trong cuộc đời dù suốt đời được gọi là Xuân .

39 nhận xét:

  1. Co nhung ki niem, co nhung con ng di qua doi ta ma ta k the nao quen dc c hen...

    Trả lờiXóa
  2. Uh ,,không thể quên đâu beoje ...và cám ơn vì điều ấy beoje héng

    Trả lờiXóa
  3. Haha. C khach sao qua.entry cua c lam e nho den 1 vai ng ban cu of e qua

    Trả lờiXóa
  4. Minh cung vai nguoi ban co canh doi nhu vay day. Biet sao duoc, cuoc doi dau mim cuoi het voi phu nu chung ta.

    Trả lờiXóa
  5. Cuộc đời thường trao những oan khiên , bất trắc cho những PN ... thừa can đảm chịu đựng được những điều đó , phải không ? Cuộc đời cũng biết lựa chọn đấy ...không thôi chắc ..chết !!!

    Trả lờiXóa
  6. Em hy vọng Gió ạ, những Người Xuân ngày ấy sẽ tìm được Ngày Xuân của mình, ít ra, bây giờ, khi con cái trưởng thành chăng?
    Thật ra em luôn tin, những người phụ nữ có cái cười "không thấy tổ quốc đâu" là do khi họ cười họ phải nhắm mắt lại cho đa đoan đừng len vào làm nhạt nụ cười đi...
    Em yêu những người có nụ cười như xuân mà không xuân ấy, chả biết vì sao...

    Trả lờiXóa
  7. Cũng hy vọng như vậy MM ạ . Chị chẳng biết giờ Xuân ở đâu ...Nhưng vẫn mong cuộc đời nó sẽ khác những mùa xuân đa đoan.

    Chị cũng là người có nụ cười xuân mà không xuân nè ...

    Trả lờiXóa
  8. Đọc bài viết thích nhất là đoạn "cái con bé Xuân lém lỉnh ngày nào nay trở thành một phụ nữ quần áo xốc xếch , đầu tóc rối bù , duy chỉ có đôi mắt híp lại khi cười là tôi vẫn còn nhận ra . Nó níu tôi vào nhà , đánh tôi thùm thụp như ngày nào : “Con quỷ nhỏ , lâu quá mới gặp …Mi không già chút nào héng”. Thời thế có làm con người già nua cằn cỗi nhưng một cái gì của "bé"Xuân ngày nào vẫn còn đó.

    Trả lờiXóa
  9. Cám ơn vudongha ... Đó đúng là hình ảnh còn giữ lại con bé Xuân ngày nào mà mình nhớ nhất...để bỗng dưng những ngày xuân nhớ bạn ...ngậm ngùi .

    Trả lờiXóa
  10. “Con quỷ nhỏ , lâu quá mới gặp …Mi không già chút nào héng”

    Há há...Tranh thủ tự khen mình phát nha

    Trả lờiXóa
  11. Ùh ,,,vì nhiều người khen rồi ...hôm nay khen mình phát , anh ạ .

    Trả lờiXóa
  12. Mỗi người một số phận chị nhỉ. Chị giữ lại được những kỷ niệm dù rất nhỏ với người bạn thiếu thời thật đáng quý.

    Trả lờiXóa
  13. Ta may mắn gặp gỡ những con người đi qua cuộc đời mình và để lại dấu ấn nên không thể nào quên thithao nhỉ ?

    Trả lờiXóa
  14. Hii, đọc entry phát hiện giỏi hén !

    Trả lờiXóa
  15. Ảnh đợi để phát hiện đó UV

    Trả lờiXóa
  16. Cô ơi biết đâu họ cũng hạnh phúc. Hạnh phúc theo cái cách riêng của họ, cô hén!

    Năm mới chúc cô khỏe mạnh, vui vẻ, trẻ mãi và luôn cười tươi như avatar cô nhé! Gửi lời chúc tết đến của em tới cô Huyền và gia đình, cô Hoa và gia đình, Trang và gia đình, chị Hảo, chị Liên và nhỏ Loan dùm em nhé! Và nếu có dịp, thắp hộ em một nén nhang cho chị K.Anh...

    Trả lờiXóa
  17. Cô cũng mong thế T ạ

    Sẽ chuyển tất cả những lời nhỏ gởi . Có lẽ mùng 8 mới ghé KA vì Hoa đi Nha Trang , cô thì mùng 5 đi Phan Thiết mùng 7 mới về .... Tết thật vui nghen

    Trả lờiXóa
  18. Nhìn lên thì mình không bằng ai, nhìn xuống thì mình vẫn hơn nhiều người. VÀ vẫn có nhiều cảnh đời không biết xuân... đôi khi làm mình day dứt thương cảm.

    Trả lờiXóa
  19. Hơn thế ...nó lại là bạn mình chị ạ. Bỗng dưng Tết lại nhớ bạn

    Trả lờiXóa
  20. Cái chỗ tính "phản biện" đã có HG dành rồi, thôi dìa!

    Trả lờiXóa
  21. Co di het doi nguoi moi hay ai dai, ai khon, ai suong, ai kho, ai giau, ai ngheo. Hinh anh chi Xuan ngay gap lai chi chi la o mot thoi diem nhat dinh. Co the bay gio chi ay da khac xua, hanh phuc se mim cuoi voi chi ay. Em mong nhu vay. Chuc chi se co cuoc hoi ngo voi ban trong mot ngay ko xa.

    Trả lờiXóa
  22. Chị viết đọc hấp dẫn quá. mà cũng cảm động nữa . Câu cuối hay mà em đọc xong hơi run vì tên em cũng có chữ "xuân" , nhưng may mà chỉ là chữ lót !!!

    Trả lờiXóa
  23. ... Níu tui nói tui cũng tên Xuân, thì thật ga tui đang dối lừa...
    Mà tui nói tên tui là Gió mà, là thiệt ga tui đang mún ... đu dây...

    Trả lờiXóa
  24. Chị cũng mong thế xuanthi ạ ... Đời người có nhiều khúc quanh , mong nó có thể vượt qua để có ngày tụi chị gặp lại nhau

    Trả lờiXóa
  25. Chỉ là chị lấy từ những người bạn tên Xuân của mình để tự luận ...nhưng chị tin Xuân vẫn là cái tên đẹp và .. chim én chỉ có trong mùa Xuân , phải ko

    Trả lờiXóa
  26. Anh đang say phải không ...? Gió thích gọi anh tên langtusaigon thôi . Mà thầy langtu thua cá độ rồi ...không có muỗng ô-val-tin nào hết .... Chung độ đi

    Trả lờiXóa
  27. Người bạn ấy có tên Xuân mà cuộc đời không mấy xuân.
    Ông thầy chùa tưởng rủ sạch bụi trần hóa ra còn vướng víu cái tên Xuân của một bạn gái ...Ngẫm ra đã là người thì cuộc đời là một bi hài kịch không thoát đi đâu được, cho dù có là tên xuân hay không.

    Trả lờiXóa
  28. Thế đấy anh Bu ạ, những ngày tết rảnh rang hơn ...cứ nhớ lan man bao là chuyện , mới cám ơn cuộc đời vì mình có trong đời biết bao điều thi vị : là những bi hài , yêu ghét , được mất, vui buồn, nhớ quên, cho nhận..... Và tất cả cuối cùng cũng chỉ hư không nên sao cứ an nhiên sống là ..tốt nhất anh Bu hả

    Trả lờiXóa
  29. Nhà Phật bảo cuộc đời là bể khổ muốn hết khổ thì diệt dục, mà diệt dục thì con người không thành ra con người nữa. Các nhà Hiện sinh bảo đời người là phi lý, và khuyến cáo moi người làm sao sống được trong phi lý đó. Tức là tạo ra từng chuỗi hợp lý trong cái phi lý để tồn tai. Đành vậy chứ biết làm sao Gió nhỉ.

    Trả lờiXóa
  30. Đón Xuân này nhớ Xuân xưa héng Chị.
    Lúac còn đi học em cũng khóai đi đường Phùng Khắc Khoan lắm !!! giờ cũng vậy.

    Trả lờiXóa
  31. Thôi thì thôi nhé ...cũng đành thế thôi anh Bu ạ

    Trả lờiXóa
  32. SL có nhiều cái thích giống chị nhỉ ... Bay giờ chị vẫn còn yêu con đường đó dù cây đã bị chặt đi nhiều và những thảm cỏ lác đác hoa vàng ko còn nữa ...những ngôi biệt thự ngày nào đã mở cửa toang hoang .

    Hôm nay chị về Saigon cafe với một người bạn lớn ... thể nào cũng qua PKK , Song Lam ạ

    Trả lờiXóa
  33. Chẳng biết com gì bạn mình ơi !

    Trả lờiXóa