Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010

Tôi đã gặp một câu thơ mùa xuân...





Tôi làm thơ như một kẻ lãng du…một kẻ lãng du hát cho mình nghe là chính ... Và may mắn , tôi gặp được những người cũng là những kẻ lãng du đã chịu ngồi nghe tôi hát với tâm hồn biêng biếc cỏ cây , đã hát cùng tôi khúc hát hoan hỉ giữa cuộc đời…Đó là những cuộc gặp gỡ đủ để tôi thấy mình là người may mắn..


Tôi nhận món quà của em vào đúng ngày 20 tháng 11 _ nó là món quà em tặng tôi _ như lời nhắn_ “:một ngày, em vào net “chôm” thơ chị về đọc những lúc nghỉ ngơi vì ko phải lúc nào em cũng có thể ngồi trước máy tính. Em định viết tặng chị entry này hôm sinh nhật chị, nhưng những môn thi cứ bó buộc em. Và em đành để đến bây giờ. Như một món quà của em nhân ngày 20/11 gửi tới chị”


Cám ơn em nhé Xuân Thi , thật ra sinh nhật chị không đúng ngày của Multiply báo …nó qua lâu lắm rồi nhưng không sao cả vì quà thì lúc nào cũng đẹp , và đây là một trong những món quà đẹp nhất chị nhận được trong suốt phần đời gắn liền với ngày 20.11 …của mình. Cám ơn em ..cám ơn Xuân Thi _câu thơ nhỏ mùa xuân_



MỞ CỬA MỘT HỒN THƠ
             (Đọc chị Hạ Dung)

Có rất nhiều con đường để chúng ta đến với thơ ca. Nhưng bạn sẽ không thể dừng lại quá 5 giây trước một bài thơ, nếu như trong bạn không có một chút xúc cảm nào dành cho thơ. Với thơ, đọc là một chuyện, và cảm lại là một chuyện khác. Có người thích một bài thơ chỉ đơn giản bởi ngôn từ đẹp, âm điệu thơ mượt mà, sâu lắng, dễ đi vào lòng người. Ai đó lại yêu một bài thơ khác bởi cái ý tứ tinh tế, khơi thức niềm rung động sâu xa, ngỡ như người ta tìm thấy tâm hồn mình trong đó. Đi xa thêm chút nữa, có người cảm một bài thơ bởi nó độc đáo, đặc sắc, ấn tượng từ ngôn ngữ, tư duy cho đến cấu trúc và nhịp điệu thơ. Cũng giống như đôi khi ta thích một bài hát chỉ vì thích lời điệp khúc hay mê cái giai điệu đang hòa cùng tâm trạng lúc bấy giờ. Thơ đã từng đi vào tôi bởi trăm ngàn lý do như thế, và trên những nhịp cầu thi ca, những hồn thơ lặng thầm mở cửa giữa hồn tôi.



Hạ Dung, cái tên ấy có thể còn xa lạ với những người yêu thơ, hoặc những ai thuộc lĩnh vực sáng tạo nghệ thuật, bởi chị không phải là nhà thơ chuyên nghiệp. Chị viết như một nhu cầu được tự sự, được trải lòng mình trên trang giấy, được chia sẻ xúc cảm với bạn bè, người thân. Không cầu kỳ, không chuốt trau cho ngôn từ hoa mĩ, thơ chị hiền lành, dung dị và đầy nữ tính. Phải chăng vì thế mà cái níu lòng người đọc của hồn thơ Hạ Dung ăm ắp một chữ Tình?


Thi sĩ Xuân Diệu từng nhắn nhủ tới độc giả của mình: “Bạn chớ bắt chước những người khôn ngoan, họ không biết quý cái phần ngon nhất của cuộc đời – Tình yêu và Tuổi trẻ”. Với Xuân Diệu, Tình yêu là “nơi cất giữ Tuổi trẻ”([1]) và con người ta chỉ thực sự già đi khi đã “tắt lửa lòng”(2). Chính cái chất tình làm nên chất trẻ trong thơ Hạ Dung. Đọc chị, chúng ta có cảm giác rằng đó là lời tự tình của một cô gái tuổi đôi mươi. Những hờn giận, những yêu thương, cả những day dứt, trở trăn đều mang hơi thở của sự nồng nàn, rạo rực thưở tình yêu đương thì hoa nụ. Ta hãy nghe lời bộc bạch của chủ thể trữ tình trong thơ:



Em sẽ không biết xuân về
Nếu sáng nay không nghe xuân gọi
và không nghe anh nói: “yêu em”…


                                         (Cám ơn anh, cám ơn mùa Xuân)



Hẳn đây là lời của một cô gái khi bước vào tình yêu. Âm điệu rạo rực của mùa xuân song thanh cùng lời “anh” nói “yêu em” mang đến cho ta cảm xúc tươi mới của hồn người. Còn gì hạnh phúc hơn khi sóng bước bên Xuân xinh tươi trong niềm hân hoan rạng ngời của nụ tình vừa chớm. Thế nên, cũng như bao cô gái đương yêu khác, nhân vật trữ tình trong thơ chị cũng mang cái khát khao rất dễ đồng tình:

Hãy cứ nói yêu nhau như vẫn nói
Như cái nhìn chưa chạm đã say mơ


                           (Khúc giao thừa cho Digan)


“Cái nhìn chưa chạm đã say mơ” có ẩn chứa không một tình yêu sét đánh? Trong văn chương và cuộc sống, người ta vẫn nói nhiều đến một tình yêu bắt đầu từ cái nhìn đầu tiên. Một sự rung động hồn nhiên và bất ngờ làm xôn xao con sóng tình từ phút ấy. Nhưng trong câu thơ của chị không nói đó là cái nhìn đầu tiên hay cái nhìn thứ bao nhiêu. Điều đó đưa đến cho người đọc liên tưởng đến một thiên tình không có tuổi. Ừ, mà tình yêu thì có tuổi bao giờ. Nên dù là cái nhìn thứ bao nhiêu đi chăng nữa, vẫn cứ cho ta những xúc cảm rạo rực “say mơ” như thưở ban đầu. Chợt nhớ nữ sĩ Xuân Quỳnh từng tự sự: “Trang nhật ký xé trăm lần lại viết/ Tình yêu nào cũng tha thiết như nhau” Trong dòng cảm xúc suy tư của hồn mình, nhân vật trữ tình bước ra từ trang thơ Hạ Dung cho chúng ta nhận thấy tình yêu có biết bao điều kỳ diệu. Ấy là khi:


Em bắt đầu yêu bóng đá vì anh
Cái không thể đã bắt đầu có thể
Tình yêu đôi khi lạ thế,
Rất say mê mà trong trẻo vô cùng


(Tình yêu đôi khi lạ thế)

hay:

Khi dịu dàng anh nói: yêu em
Cuộc đời bỗng hiền lành đến thế
Tiếng cười bỗng dưng thật khẽ, reo vui


và lúc này đây, cô gái đã hiểu rằng thông điệp của tình yêu không chỉ nói bằng lời, tình yêu được gửi trao bằng ánh mắt, bằng lời thương dìu dặt trong tim:

tình yêu cũng có lúc lặng im
niềm vui cũng có lúc lặng im
và hạnh phúc đôi lần không réo rắt
và nỗi nhớ đôi lần im bặt
chờ giông
.

(Thơ tình ngày có bão)


thế nên, chẳng cần tìm xa xôi, mà:

Hãy cứ nhìn em như anh vẫn nhìn thôi
Không chỉ nhìn bằng mắt
Hãy cứ nghe em trong muôn vàn lẩn khuất
sâu lắng một tình yêu


Nên không cần phải hỏi: Em có yêu?
Tình yêu vẫn luôn đâu đó
Hãy lắng nghe nhịp tim anh... rất nhỏ
dịu dàng lời em...
Hãy lắng nghe nhịp tim anh... rất nhỏ
dịu dàng lòng em...


                                              (Tình yêu không thể bắt đầu từ câu hỏi)
Trái tim rất con gái ấy dường như không phút nào không đập vì ái tình. Những lời thơ say men yêu của chị tràn ngập niềm hạnh phúc và biết bao cảm thức thân thương. Với một tâm hồn yêu trong suy tư, yêu trong từng ý nghĩ, thơ chị rất ít có khoảng lặng cho riêng mình. Từng câu, từng chữ luôn mang đến cho chúng ta những gợi mở về sự gắn kết giữa hai trái tim phút hòa cùng nhịp đập, có lúc ạt ào, có lúc lắng sâu:


Khi ta yêu nhau
Chân níu lấy nhịp chân
Năm ngón bỗng nhớ nhung năm ngón
Nụ hôn vội làm trái tim bận rộn
Ta yêu nhau trời đất cũng trong ngần
Ta yêu nhau mây gió hóa tình nhân…

                                            (Khi ta yêu nhau)


Khi tình yêu bắt đầu từ nỗi nhớ
Ta nợ nhau đằng đẵng… một đời
Ta nợ nhau niềm vui
Nợ nụ cười, tiếng khóc
Nợ những ngày... một mình đơn độc
Mà giấc mơ… thi thoảng giật mình


                                   (Bài thơ tháng năm cho loài chim di trú)


Cái giật mình mới day dứt và ám ảnh làm sao, thương làm sao! Thấu hiểu sâu xa từng nấc thang trong cung bậc tình cảm, người làm thơ nắm bắt rất tinh tế những động thái tâm trạng của cảm xúc tâm hồn. Sau phút giây bâng khuâng hạnh phúc là niềm trăn trở mông lung:

L
àm sao ta giữ được mong manhGiữ được gió, giữ được đời cuồng nộEm mở cửa lòng mình giông tố thả tình trôi…

                                          (Em mở cửa lòng mình thả tình trôi)



Trong niềm trở trăn bộn bề như thế, nhưng hồn người không khát khao đủ đầy, không ước mong được đi đến tận cùng của cõi đam mê. Dường như hơn ai hết, trái tim nhạy cảm của người phụ nữ đã từng sống trong yêu đương với muôn vàn cảm xúc hiểu rất rõ vòng quay của quy luật tình cảm, nên chỉ thốt lên những mong ước thật giản dị mà vô cùng tinh tế:



Tình yêu cứ là trăng khuyết
Tình yêu đừng là trăng tròn
Tình yêu chỉ chừng như mộng
Đủ làm ngơ ngác tim non


                                          (Tình yêu cứ là Tháng Chạp)


Ngay cả cách yêu, cách thổ lộ tâm tình của chị trong thơ cũng mang nét hồn nhiên tươi trẻ, tựa hồ như lời bộc bạch của chính “trái tim non” khi dạo bước trên đường tình. Con tim yêu luôn mở cửa hồn mình trước hồn người trong phút giây xao động không chút giấu che. Ấy vậy nhưng điều đó vẫn không làm mất đi vẻ dịu dàng, ý nhị của lời tình trong thơ:


Có những ngày em chẳng nhớ anh
Nỗi nhớ hững hờ đi vắng
Những ngày chẳng mưa, chẳng nắng
.. chẳng buồn, chẳng vui


                                          (Có những ngày như thế)


Lời tự bạch quá đỗi hồn nhiên, nghe thật thương. Có gì khó hiểu đâu, bởi:


Tâm hồn em mong manh thế, luôn luôn
Cứ xô dạt lao xao như sóng
Thơ và anh lại lung linh xao động
trái tim em


Có những ngày em quên rất hồn nhiên
Để em hiểu…
Thơ và anh ... là những điều có thật


                                       (Có những ngày như thế)

Bởi vì:


Lòng em đó mỏng tang như gió
Thổi mùa về thương nhớ một vầng trăng

                                      (Ngày mưa, ngày rất vội)


Có ai đó từng nói: “Có cảm nhận được nỗi buồn mới thấy hết ý nghĩa của niềm vui” Đôi khi, giữa cô đơn hiu quạnh, người ta mới nhận ra giá trị đích thực của một chữ Tình. Và điều này cũng không nằm ngoài dòng suy tư về tình yêu của chị được thể hiện trong thơ:


Ta với Mình - Mình với Ta
Tình yêu là chút ngân nga của lòng
Ta con dế nhỏ phiêu bồng
Ngủ ngoan giữa cõi hư không đất trời

                                       (Ô hay)

Hình ảnh hóa thân của “con dế” càng trở nên bé nhỏ giữa cõi hư không mênh mông, song chỉ cần một khúc ngân nga của lòng “Mình” với lòng “Ta”, tình yêu như được chắp thêm đôi cánh để hồn người “phiêu bồng” trong mênh mông cõi đời trần thế.

Trong cảm nhận chủ quan của mình, tôi thầm nghĩ, phải chăng cái đặc trưng của chất giọng miền Nam dịu dàng, êm nhẹ đã làm nên nét nữ tính hiền lành trong thơ Hạ Dung? Bởi hình ảnh người con gái trong thơ đi giữa phố Sài Gòn gợi lên trong lòng người đọc những cảm mến từ vẻ đẹp dung dị mà kiêu sa, nhưng vẫn chất chứa sự gũi gần thân thuộc.




Em về qua khung cửa mùa đông
Sài Gòn lạnh co mình trốn rét
Tháng chạp níu chiếc lá vàng mỏi mệt
Con đường quen nằm nhớ nắng nghẹn ngào


Em về qua một góc phố xôn xao
Ngôi nhà cũ có giàn hoa tím biếc
Có đôi mắt giờ đã đã xa biền biệt
Có chút tình thơ trẻ đã phôi phai

                                     (Em đi qua Sài Gòn mùa đông )

Saigon của em mênh mang
Từng nỗi nhớ ngọt ngào quá thể
Con đường xưa bước chân …. thật khẽ
Thời tóc bay nghiêng một cái nhìn gần


                                     (Em về qua Sài Gòn ngày bão)


Với lối viết tự nhiên không câu nệ cầu kỳ hay phá cách, thơ chị chủ yếu thiên về cảm xúc và những tâm tư về tình yêu. Từ nồng nàn say đắm, rạo rực đam mê, đến nhớ nhung, mong ngóng, rồi giận hờn xa cách. Mỗi câu chữ, mỗi bài thơ đôi khi đan xen nhiều cung bậc tâm trạng. Tất cả mở ra giữa hồn ta những tâm tình chất chứa nỗi suy tư. Một điểm ấn tượng trong thơ Hạ Dung là chị không ít lần diễn tả thật tinh tế những biến đổi cảm xúc trong lòng người con gái khi yêu. “Lòng em đó mỏng tang như gió/ Thổi mùa về thương nhớ một vầng trăng”, có khi thì: “Lòng tôi như men rượu vang/ Chếch choáng màu hổ phách”, hay đôi lúc: “Lòng mềm giữa vạt mưa bay”, và dữ dội hơn cả là: “lòng em giông tố”, rồi: “lòng em dạt dào sóng xô”. Cũng có khi dường như tâm hồn tưởng chẳng có xúc cảm nào rung ngân, bởi: “Em như con mèo biếng/ Lòng lạnh tanh/ Những ngày không anh”. Và lời thơ cũng thật đa tình trong từng cảm nhận:


Tình yêu nào cũng rạo rực tim non
Cũng day dứt với mất còn, hoan hỉ


                                   (Tình yêu đôi khi lạ thế)


Có thể nói, với nguồn xúc cảm dạt dào không ngừng tuôn chảy, bút thơ chị nghiêng về tình yêu lứa đôi, song, một đôi lần người đọc được dừng tâm bên trái tim hồn hậu bao dung trước những trang thơ chan chứa tình đời, tình người của chị với những nhận cảm thật xúc động:


Vòng xe loanh quanh ngõ
Níu bước chân mỏi rời
Chiếc lưng gầy cong xuống
Tiếng rao buồn chơi vơi


Người mang hoa vào phố
Mang chút hương cho đời
Hoa cười lung linh nắng
Gian nan sao phận người


                                        (Hoa và phố)


Sài gòn thủ thỉ mưa đêm
Hiu hắt lạnh mảnh trăng non đầu tháng
Góc phố nhỏ ánh đèn đường tối sáng
Xe phở đêm gõ những nhịp mời buồn


                                   (Tháng bảy mưa, tháng bảy Sài Gòn)


Em chú tiểu mắt to.
Ngắm nụ sen trầm nở
Ta một tiếng chuông buồn
Gõ đời trầm luân khổ


Em chú chim sẻ nhỏ
Lòng như hương trong lành
Ta cành mai già cỗi
Níu chút tình mong manh


                                  (Hãy là tiểu thí chủ)


Xưa nay người ta vẫn tôn cho thơ lối tư duy “ý tại ngôn ngoại” (ý ở ngoài lời), cho nên thật khó để nói hết những cảm nhận của bạn, của tôi, của ta, của người về một trời thơ, một hồn thơ chỉ trong một bài viết nhỏ. Xin dành lại sự cảm nhận cho bạn bè gần xa. Mến chúc chị Hạ Dung trên hành trình đến với thi ca sẽ còn mang tới cho chúng ta những bài thơ dịu dàng tươi mới “Như mùa xuân lộc biếc thủy chung chờ”…


XUÂN THI([1]), (2) Chữ dùng của nhà nghiên cứu văn học Chu Văn Sơn

59 nhận xét:

  1. trời ! giờ em mới biết chị G là Hạ Dung , và thơ của chị hay đến thế ... XT bình cũng rất hay và xúc động

    Trả lờiXóa
  2. nhịp thơ rất con gái , rất dễ thương , nhẹ nhàng dung dị như hơi thở ,

    Trả lờiXóa
  3. Ui, nghe cái tên Hạ Dung hay quá chị à. Từ nào giờ em cứ tưởng chị Hà Dung chứ. hihi...

    "Có ai đó từng nói: “Có cảm nhận được nỗi buồn mới thấy hết ý nghĩa của niềm vui” Đôi khi, giữa cô đơn hiu quạnh, người ta mới nhận ra giá trị đích thực của một chữ Tình. Và điều này cũng không nằm ngoài dòng suy tư về tình yêu của chị được thể hiện trong thơ:



    Ta với Mình - Mình với Ta

    Tình yêu là chút ngân nga của lòng

    Ta con dế nhỏ phiêu bồng

    Ngủ ngoan giữa cõi hư không đất trời

    (Ô hay)

    Em rất thích đó chị, mấy câu thơ nghe nhẹ nhàng....

    Em cũng xin chúc chị Hạ Dung sẽ sớm thành danh trên con đường kg chuyên này. Đã đến với THƠ ngoài tài năng còn có cái DUYÊN và mong chị sẽ bền duyên và ngày càng phát triển. Xin chúc chị mọi điều may mắn, chị Hạ Dung nhé.



    Xin gửi đến chị lời chúc mừng ngày Nhà Giáo VN 20-11. Chúc chị sẽ luôn có nhiều niềm vui trong cuộc sống, cùng sức khỏe dồi dào.

    Trả lờiXóa
  4. Thật may mắn và hãnh diện cho ai có một người bạn như Xuân Thi,
    Vót nhũng phân tách sắc sảo và ngôn từ tuyệt mỹ, nàng đã biến "Gió" thành "Hạ Dung" ....và với Hạ Dung thế này, chắc tui phải đặt nàng lên "chiếu trên", và chẵng bao giờ dám "ngáng chân" người nữa ..... ha ha ha

    Trả lờiXóa
  5. Không thể nói gì hơn . Bởi quá hay ! Cám ơn XT vì đọc bài nầy mình có cảm tưởng là đọc hầu hết các bài của HD

    Làm thơ đã khó , tìm một người đồng điệu đọc và bình thơ của mình càng khó hơn . Gió nghĩ có phải không ?

    Trả lờiXóa
  6. Cám ơn em TV ... Đúng là chị giật mình với bài bình của XT vì không ngờ...XT đã nắm được thơ chị tinh tế như thế..

    Trả lờiXóa
  7. Cám ơn TV...có lẽ từ bài bình, thơ chị đến gần bạn bè hơn một tí

    Trả lờiXóa
  8. Chị đến với thơ như một cuộc dạo chơi...như một cách trải lòng cùng cây cỏ , trong cuộc dạo chơi ấy chị bắt gặp nhiều tâm hồn yêu thơ khác trong đó có XT , có cả Moon nữa và chị đúng là người may mắn . Moon héng , cám ơn em

    Trả lờiXóa
  9. Đúng là đôi khi Gió quên mất cái tên thơ của mình là Hạ Dung...và bài bình của XT cứ như một cái đánh nhẹ làm mình giật mình chợt nhớ ...
    Cũng thế thôi ...tui có chỗ rồi ...cứ đứng giữa trời và ...ai ngáng chân tui thì tui ..ngáng lại !!!

    Trả lờiXóa
  10. Đúng thế anh D ạ ..làm thơ khó , tìm được người đồng điệu đọc thơ mình càng khó hơn...Gió may mắn đã gặp MM và nguyenhong, bây giờ là Xuân Thi ..và ít hoặc nhiều đồng cảm nữa của những bạn bè khác đã từng đọc thơ mình .Cám ơn cuộc đời vì mình được nhận quá nhiều ..

    Cám ơn anh D nữa ..

    Trả lờiXóa
  11. Không biết nói gì, làm gì, ngay lúc này thèm ôm chị thật chặt! hug!

    Trả lờiXóa
  12. Em chào chị. Chị biết không, thực sự là khi bắt đầu viết chị, em rất lúng túng, bởi lời thơ chị hiền lành và thật giản dị, viết sao đây để vừa chuyển tải được những ý thơ đẹp, rất thơ ấy đến tâm người đọc mà không bị chi phối bởi ngôn từ thiên về văn chương nghệ thuật? Nhưng rồi em đã tìm được câu trả lời trong chính những trang thơ của chị. Và chị thấy đó, em có cần phải nói gì đâu, tự thơ chị nói hết đó chứ. ….Hihi…
    Em cảm ơn chị nhiều, vì lâu lắm rồi, em mới lại được rung vì thơ như thế.
    Những ngày bận rộn, em không viết được gì, hoặc thường viết rất dang dở. Những lúc ấy, em chỉ đọc thôi. Chị đã đến với em trong thơ đó. Điều này chắc chị ko biết đâu. Hì hì…
     

    Trả lờiXóa
  13. Cảm ơn Vy vì những lời chân tình này. Thấy chị Gió thích, mình vui lắm. Chỉ cần vậy thôi...

    Trả lờiXóa
  14. Thơ được người bình để thơ bay lên cao hơn Gió nhỉ:)

    Trả lờiXóa
  15. Cảm ơn thật nhiều - những người bạn mà Thi chưa quen, nhưng những comments về thơ đã rút khoảng cách lại rất gần. Chúc các anh chị và các bạn một ngày tràn nắng ấm. ^^

    Trả lờiXóa
  16. Ngoại đạo, coi xong gón gén đi ga.

    Trả lờiXóa

  17. Chúc chị thật hạnh phúc trong Ngày Nhà giáo Việt Nam.

    Trả lờiXóa
  18. Gió à, em vẫn tự nhận mình là một Fan thơ của Chị, nhưng hôm nay đọc tản văn về những cảm nhận đối với "các bài thơ" của Chị mà bạn Xuân Thi viết, mới biết thực ra còn xa lắm, em mới với tới cái ngưỡng thơ của Gió...
    Cũng giống như thầy cô giáo chỉ cần có một học trò nhớ về là đã thấy ấm áp, thơ của Gió có nhiều người đọc, thích và rung cảm thế này, có thể nói là "đạt thành chánh quả...thơ"...Hihi!
    Cảm ơn BẠn Xuân Thi có một bài bình thơ hay đến như thế...Cảm ơn!
    Chúc mừng Gió...mừng Chị!

    Trả lờiXóa
  19. Chúc mừng ngày 20//11,chắc ngày hôm nay chị mãi bận rộn với học trò cũ mới lắm đây,cám ơn XT đã nói lên được những cái hay cái đẹp cái tình trong thơ của chị,những người không năng khiếu như em chỉ cảm thụ được chứ không diển đạt thành một bài bình sâu sắc như XT.

    Trả lờiXóa
  20. hihihi ...cái tên này giờ bị lộ rồi !!!

    Trả lờiXóa
  21. @xuanthi: Như chị nói ...chị chỉ là kẻ lãng du làm thơ cho mình đọc là chính ...thế mà nhờ có nhân duyên để chị gặp những người lãng du giống chị ...trong đó có Xuân Thi .
    Cám ơn em ...Chị làm thơ khó hơn viết ... chị thường nuôi cảm xúc rất lâu để có thể viết một bài thơ ...vì thế trong bước lãng du ...thơ là bài hát chị thường hát bằng cách im lặng nhưng lại quá nhiều âm thanh vang động trong quả tim của mình ... mà hình như em đã đọc được ..

    Cám ơn em ...vì đọc bài bình chị cứ thấy lạnh hai vai vì ...cảm xúc .

    Trả lờiXóa
  22. Vâng ...XT còn quá trẻ nhưng bài bình có nghề quá nhỉ anh minht ?

    Trả lờiXóa
  23. Để lại dấu chân là được rồi nghen Già...

    Trả lờiXóa
  24. Có chút hạnh phúc reo cười từ bài bình của nhỏ đấy ...

    Trả lờiXóa
  25. MM vẫn luôn luôn là một người ngồi mơ màng đọc thơ chị mà ...
    Mà chị tự thấy mình may mắn thật ..Chị làm thơ như một cuộc dạo chơi của một người dở hơi ... thế mà vẫn va phải những người tri âm.....những người tri âm đôi khi còn thơ hơn cả chị ...

    Nên vẫn muốn cám ơn nhé cuộc đời !

    Trả lờiXóa
  26. Hôm nay chị bận chuyện nhà ... Bận đến mờ cả mắt mlan ạ ...
    Cám ơn và chúc mừng em ...người cũ nghề xưa mlan nhá

    Trả lờiXóa
  27. Cám ơn em vì cái pic đẹp ,,nghen gió em

    Trả lờiXóa
  28. chị ơi,em hỏng biết làm thơ nhưng thích thơ, và những khi lòng ngột ngạt em lại tìm thơ đọc.thỉnh thoảng muốn nghe nhạc thì vào nhà chị nghe sẵn những bài chị chọn,kỳ này lại lục phòng thơ của chị luôn nhe. Bạn XT hay quá.

    Trả lờiXóa
  29. Chị thích cái từ "ngột ngạt" của eyre quá ...chỉ là e rằng nhỏ lại gặp cái ngột ngạt khác tìm được trong thơ chị thôi... Thế là hết chạy đấy ,...:)

    Trả lờiXóa
  30. Thơ của chị Gió bao giờ cũng vậy : luôn mềm mại , hiền lành, tinh khôi & trẻ trung như cỏ . Đọc thơ của Gió , mình luôn có 1 cảm giác yêu thương & dễ chịu , dù đó là 1 bài thơ vui hay buồn , thì niềm vui đó cũng lâng lâng nhẹ nhàng như ngọn gió heo may mùa Thu & nỗi buồn trong thơ chị cũng rất dịu êm ...

    Em Xuân Thi bình thơ nghe truyền cảm lắm, lôi cuốn từ đầu đến cuối dòng .

    Mong Gió lại thi thoảng có những cảm xúc bật thành những áng thơ hay như thế .


    Em gởi lại nơi đây trong entry này của Gió 1 câu hát của PQ như 1 chữ kí :

    -... sương như dòng nước mắt , sát cỏ mềm không trôi... -

    Trả lờiXóa
  31. muo^n' quote 1 ddoan. binh` hay cua? em XT ma` em tim` ho^ng tha^y' cai' nut' reply entry chi. oi

    Trả lờiXóa
  32. Em nhìn chị...Và em nhìn Hạ Dung...Một chút lắng lòng vì những vần thơ! Cảm ơn Hạ Dung! Cảm ơn Xuân Thi!

    Trả lờiXóa
  33. Chị cũng ngạc nhiên vì đây là một bài bình của một người quá trẻ .
    XT là người yêu thơ ... điều ấy bàng bạc trong cái cảm về thơ suốt bài bình ..KL nhỉ ?
    Hình như lâu lắm rồi chị chẳng làm thơ ... !!!
    Đọc bài bình tự nhiên thèm viết ...

    Trả lờiXóa
  34. Em thấy Hạ Dung và chị Gió có gì giống nhau không ?... Cám ơn em .

    Trả lờiXóa
  35. Em gái Xuân Thi có tâm hồn dễ thương lắm.

    Trả lờiXóa
  36. Đọc văn là thấy đó là một tâm hồn nhạy cảm phải ko langtu ? Cám ơn vì chị đã biết XT

    Trả lờiXóa
  37. hỏng sao đâu chị, em biết cách thoát ra được, mà thơ chị hiền mà đâu nở làm vướng chân ai :-)

    Trả lờiXóa
  38. Mong thế ..mong là thơ đủ quấn quýt người đọc ..chút xíu thôi eyre nhỉ ? Cám ơn em

    Trả lờiXóa
  39. E hèm, chắc nhìu ngừ cũng mong dzậy... nhưng dễ chi được dzậy. Hờ hờ, chạy!

    Trả lờiXóa
  40. Lại ghẹo ...ngon thì đứng lại tui biểu !!!

    Trả lờiXóa
  41. Dzạ cóa em, em xin tự giác nằm xuống cô giáo... oánh em mấy roi i.
    Hờ hờ.

    Trả lờiXóa
  42. Hừ hừ, ngừ ta đã tự giác như thía mà còn noái là cá, cá gì áh, ngộ!

    Trả lờiXóa
  43. Một đời đi dạy mà có được món quà 20-11 như thế này thì dễ có mấy ai.
    Đọc thơ Gió bao lâu, giờ gặp một bài bình như thế này thì thiệt là hạnh phúc.
    Và hạnh phúc hơn khi chị có được cô em gái Văn Khoa như thế này.
    Gió cưng ạ, thơ của em mãi như chồi xanh này nhé:

    Trả lờiXóa
  44. Cám ơn chị ...
    Qua đi những ngày 20.11 , năm nay em nhận một món quà quá đẹp ...Đó đúng là hạnh phúc .
    Em cũng cố mà giữ chút chất Văn Khoa xưa cũ của mình chị ạ !

    Trả lờiXóa
  45. Phải yêu thơ, yêu người thế nào mới bình thơ bằng những lời chan chứa yêu thương như thế này. Chị thật may mắn có những người bạn hiểu mình và mọi người cũng may mắn khi có chị là ban. Em xin chúc mừng chị nhân ngày 20.11 vì những ngày qua mạng bên em trục trặc quá. Hạnh phúc chị yêu nhé!

    Trả lờiXóa
  46. 1- Tình yêu cứ là trăng khuyết
    tình yêu đừng là trăng tròn
    Đấy là cái nghịch lý của tình yêu, nghe thơ hơn là
    Tình chỉ đẹp khi còn dang dở
    Và lụi tàn khi đã trót thề nguyền
    Khuyết hay tròn vẫn còn là trăng, chứ lụi tàn đi thì còn gì mà nói nữa? Huhuhu!
    2- Muốn hỏi thầy No Ajahn chah : Có những câu thơ réo rắt cùa Hạ Dung không? Có những câu kệ trong kinh Pháp cú của đức Phật không? Đọc kinh để tu tập và giải thoát, thì làm thơ hay như Hạ Dung cũng là để giải thoát chứ sao?

    Trả lờiXóa
  47. bài viết chia sẻ hay, đặt tít giống như những bài đăng báo... hihihi... tiếc rằng thơ Gió không phổ biến trên các trang báo để có một bài thật trang trọng như thế đến với bạn đọc.. hihii.. nhưng ở đây cũng vui lắm vì có nhiều bạn hiểu mình thế Gió hen!

    Trả lờiXóa
  48. Cám ơn em nhé muathuvang ...
    Chị cũng hạnh phúc khi có em là bạn ..

    Trả lờiXóa
  49. Nhiều khi Gió thấy đúng là Đạo và Đời luôn bổ sung cho nhau .Có Đạo để Đời biết chọn lọc mà tìm về nơi trong lành...Có Đời để Đạo biết nơi bão giông mà mở lòng che chở ...

    Cũng như Kinh và Thơ ... Kinh làm Thơ đằm lại , bao dung và Thơ làm Kinh gần với đời hơn , giản đơn , chia sẻ ... Kinh và Thơ cũng giúp ta giải thoát phải không anh Bu ...?

    Tình yêu là cái gì khó giải thích ..Gió nhớ 2 câu thơ hình như của Hồ Dzếnh
    Thơ viết đừng xong thuyền trôi chớ đỗ
    Cho nghìn sau lờ lững với nghìn xưa

    Vậy thì ..
    Tình yêu cứ là trăng khuyết
    Tình yêu đừng là trăng tròn..
    Cũng được chứ anh Bu nhỉ ?.. Với Gió tình yêu luôn là trăng khuyết ...:))
    Cám ơn chia sẻ của anh ,

    Trả lờiXóa
  50. Chị cũng là người đọc nhiều thơ em ... Và em quá may mắn khi có nhiều người cũng lãng du với mình trong thơ ... Thế là quá nhiều . Sao em lười gửi bài cho báo thế ko biết !

    Trả lờiXóa
  51. Mừng cho Gió , mừng cho những tâm hồn đang chan chứa, rung động ,...khi đọc thơ gió và những lời bình .."tri tâm,.tri kỷ " như thế này !

    Trả lờiXóa
  52. Cám ơn XM ...
    Được chia sẻ luôn là điều hạnh phúc hén XM

    Trả lờiXóa