Dù đi qua một chặng đường dài nhiều gian nan vất vả một mình, tôi vẫn nhặt ra từ cuộc đời mình nhiều điều kỳ diệu… những điều kỳ diệu nhỏ bé nhưng nó làm những điểm khuyết trong cuộc đời không vui của tôi biết mỉm cười ..nó giúp tôi hiểu hơn những được mất, nó dạy tôi biết nói lời cám ơn : cảm ơn trời , cảm ơn đời, cảm ơn người vì...
Thứ Ba, 30 tháng 11, 2010
Thứ Bảy, 20 tháng 11, 2010
Tôi đã gặp một câu thơ mùa xuân...

Tôi làm thơ như một kẻ lãng du…một kẻ lãng du hát cho mình nghe là chính ... Và may mắn , tôi gặp được những người cũng là những kẻ lãng du đã chịu ngồi nghe tôi hát với tâm hồn biêng biếc cỏ cây , đã hát cùng tôi khúc hát hoan hỉ giữa cuộc đời…Đó là những cuộc gặp gỡ đủ để tôi thấy mình là người may mắn..Tôi nhận món quà...
Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2010
Cám ơn các con !

Có lẽ cô cũng phải viết cho các con những điều dự định viết từ những ngày bắt đầu năm học mới nhưng vì nhiều lý do nó vẫn còn đâu đó cho đến hôm nay …viết vì e rằng sau này cô sẽ chẳng còn có đủ lòng háo hức để mà viết cái gì cho tháng 11, cho phần đời cô cho là dài nhất,ý nghĩa nhất trong suốt quãng đời làm người của mình , cho...
Chủ Nhật, 14 tháng 11, 2010
Một sáng Saigon với MM
.jpg)
M này ..
Lúc nào chị em mình gặp nhau cũng là những buổi sáng chủ nhật Saigon .Sáng nay ,Saigon cũng thật đẹp … Đường phố thông thoáng, nắng dịu dàng và chừng như mùa thu vẫn ở bên kia đường, trên hàng cây vàng lá mà M bất ngờ nhìn thấy để thu vào một bức ảnh cho chị …
Chị đang có những ngày tất bật , hẹn M trước tiên là có lý do...
Thứ Năm, 11 tháng 11, 2010
Còn chút hương xưa...

Bạn nhắn : “Mai mình về Saigon , café nhé !” Tôi nhắn lại : “Sợ gì mà không !” Tôi với bạn luôn có cách nói nhát gừng bỡn cợt như thế từ những ngày bắt đầu là bạn …Hơn 30 năm , thời gian cứ trôi qua tuồn tuột …Cái chàng thanh niên một thời hay “dòm lén” vạt áo dài màu tím của tôi giờ đã là người đàn ông bệ vệ , da ngâm đen , mái tóc...
Thứ Sáu, 5 tháng 11, 2010
Buồn buồn ...cười vu vơ ...!

Lúc nào cũng vậy cầm tờ Tuổi Trẻ lên là tôi đi tìm cái ông Bút Bi để xin ổng một nụ cười dù đôi khi cười méo xệch … Hôm rồi tôi ca cẩm trong một entry rằng : giá mà tôi được xòe tay nhận một chiếc vé trở về với tuổi thơ trong trẻo của mình thì … sáng nay, đọc bài viết ngắn của ổng tôi bật cười thành tiếng làm bà cụ ngồi bên cạnh đang...
Thứ Ba, 2 tháng 11, 2010
Giá mà ...

Sáng nay, thấy mẹ tôi ca cẩm đứa cháu hiếu động , nghịch ngợm , lúc nào cũng vồ cái này , chộp cái kia … tôi cười hỏi mẹ :“Hồi còn bé, con thế nào hở mợ ?” Mẹ tôi cười : “Hồi còn bé con hiền và rất ngoan chứ không khó bảo như lũ trẻ bây giờ…” rồi mẹ kể hàng lô hàng lốc những kỷ niệm thời thơ ấu chứng minh rằng tôi ngoan và hiền …...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)