Thứ Hai, 24 tháng 5, 2010

Nói với Qủy về một nơi bình yên....

Quỷ này … hình như ai cũng có một hay nhiều phần đời để nhớ và chị thì ….nhiều vô kể , trong đó có cả cái phần đời mênh mang tiếng sóng vỗ vào mạn thuyền những đêm chị xuôi về phố trên con sông Soài Rạp . Quỷ bảo …chị kể cho Quỷ nghe về những ngày chị ở đây …bên cạnh những ruộng muối mặn đắng mồ hôi người và những ngày ray rứt với nỗi buồn riêng mình mà chị chỉ kể cho một mình sóng biết.

 

 

 

 

Hơn hai mươi năm ….nỗi nhớ trở nên lờ mờ mênh mang ….

Nơi chị ở là một nơi khác hẳn với những gì chị đã từng sống qua . Ở đó chị bắt gặp những mảnh đời rách bươm , ở đó chị hiểu thế nào là cái chết trong sự sống , ở đó chị trở thành con người sạch trong , ngây thơ nhất trước bao nhiêu tội lỗi của cuộc đời quá thật .

 

 

 

Nơi chị gắn bó hơn một năm chính là Nông trường Thiềng Liềng _ Duyên Hải Cần Giờ thuộc Trường Quản lý Giáo Dục thanh thiếu niên Quận 5 . Những năm thập niên 80 là những năm đất nước còn vô số khó khăn , ngành GD cũng khó khăn , chị một mình nuôi con giữa biết bao sóng gió của cuộc sống và của nghê , chị bỏ nghề vào thời gian có nhiều thất vọng trong cuộc đời mình nhất , được sự giới thiệu của người em họ là Phó giám đốc nông trường chị khăn gói ra đây .

 

 

 

Lần đầu nhìn những ruộng muối kết tinh trắng óng dưới ánh nắng vàng chị mới hiểu thế nào là nhọc nhằn của những hạt muối mặn . Nông trường quản lý mấy ngàn tội phạm , họ là những thanh thiếu niên với đủ thứ tội : xì ke , ma túy , ăn cướp , trộm cắp v…v… .đó chính là lực lượng lao động của nông trường , họ làm muối , đào kình ,đắp đập , chăm sóc những rừng đước rừng tràm của nông trường. Chị công tác trong phòng sản xuất nên thường phải tiếp xúc với họ …. Nghe mình gốc là cô giáo nên từ Ban giám đốc nông trường đến các học viên cũng quý ... và đó cũng là lý do chị nhớ mãi cái tình nơi đây .

 

 

 

Chị nhớ những ngày ngồi trên ghe ghi nhận lại số lượng của từng giỏ muối mà nông trường bán cho các lái buôn … Nhìn các hoc viên nam có , nữ có gồng mình dưới ánh nắng chói chang mà lòng cứ trào niềm thương xót , có gì chị cũng cho họ dù thật ra lúc ấy mình cũng khó khăn .Có lần cậu em họ nói : “ở đây chị phải tập quên đi lòng trắc ẩn ..vì nếu không chị sẽ bị học viên lừa như chơi .” Mà đúng thế , lâu ngày chị mới hiểu ra rằng …trong số hàng ngàn tội phạm đó …là hàng ngàn mảnh đời với những số phận nghiệt ngã khác nhau mà con đường quay lại của họ … thật là mờ mịt . Tuy thế vẫn có những  người hoàn lương và hiện đang  sống lương thiện tại thành phố mà thỉnh thoảng chị vẫn vô tình gặp lại .

 

 

 

Ngày ấy chưa có đường xe chạy như bây giờ … Di chuyển từ Saigon ra Tam Thôn Hiệp , Lý Nhơn , Thiềng Liềng , Thạnh An rồi Cần Thạnh hoàn toàn bằng con tàu sắt nặng nề chậm chạp . Từ chỗ chị ở phải đi từ 3 giờ sáng theo chuyến xe chở toàn rau của một người quen vào thành phô cho kịp chuyến phà ra nơi công tác . Những lần như thế chị chỉ kịp hôn con trai còn đang say ngủ rồi bước vội ra khỏi nhà, ngồi co ro trong cái thùng xe toàn rau …nhìn bầu trời còn lấp lánh sao qua cánh cửa sổ nhỏ xíu của cái xe bít bùng …mà khóc . Có lẽ đó là quãng đời chị tập tành tự giấu đi những nỗi đau buồn , những khó khăn của riêng mình ..có nghĩa là tự biết , tự hiểu , tự giải quyết , tự cho nó trôi đi …mà không cần ai chia sẻ .

 

 

 

 

Ra Thiềng Liềng ngày hôm trước , hôm sau cậu em họ đi công tác Cần Thạnh và rủ chị đi theo . Lần đầu tiên chị biết thế nào là sóng gió , con thuyền bé tí teo nhồi nên , lượn xuống …chị vừa sợ, vừa say sóng nằm bẹp trong khoang thuyền …Đến Cần Thạnh giữa trưa … Cần Thạnh ngày ấy xác xơ và chẳng thanh bình như Cần Thạnh trong hình của Quỷ, chợ lèo tèo vài người buôn bán , những khuôn mặt người lơ láo buồn buồn …dễ bắt gặp đâu đây những mảnh đời nhọc nhằn dù chẳng xa Saigon bao nhiêu . Chị vì mệt nên vào nhà người quen của cậu em nằm bẹp đến giờ về nên chẳng đi hết Cần Thạnh ….và chẳng thấy con đường phượng bay như những bức hình tuyệt vời của Quỷ .

 

 

 

Lúc về, Tiến _ tên cậu em họ của chị _ rủ ra xã đảo Thạnh An chơi… hồi ấy Thạnh An còn có tên là Đảo Rado …bởi nghe kể rằng đây là nơi thường tổ chức cho những người thành phố ra đây vượt biên nên dân trên đảo giàu lắm , trẻ con người lớn đều đeo đồng hồ Rado ( một loại đồng hồ có giá thời đó) . Thạnh An ngày đó trông sung túc hơn Cần Thạnh , người dân ngồi chơi nhiều hơn làm ….phố xá nhỏ hẹp nhưng nhà cửa tuềnh toàng chứ ko như bây giờ … Chỉ cần đi một loáng là hết đảo …. đi đâu cũng thấy biển và nghe tiếng sóng rì rào . Chị còn được trở lại Thạnh An trong một lễ hội Nghinh Ông tháng 8 âm lịch ngay năm đó …

 

 

 

 

Mọi hình ảnh giờ trở nên lờ mờ …chị chỉ còn nhớ tiếng sóng rì rào những chiều ngồi bên cạnh bờ sông nhìn về phố ….nhớ nhà và nhất là nhớ con đến cháy lòng ,nhớ cả tiếng sóng cứ vỗ ì oạp vào mạn thuyền , nhớ ánh trăng nghiêng những đêm đưa muối về thành phố …nhớ những buổi sáng tinh mơ bước lên khỏi chiếc ghe mà cứ  thấy mình còn lao chao như sóng ….nhớ những giấc mơ buồn tênh sóng sánh màu trắng của những hạt muối vừa kết tinh.Chị rời nông trường sau hơn một năm gắn bó …mà không kịp giã từ . Năm ngoái có dịp về thăm …nông trường xưa chỉ còn một bãi xình lầy buồn tênh ..

 

 

 

Có lẽ chẳng có gì vui và đặc sắc trong những chuyện về biển duyên dáng của chị . Nhưng chị kể như đã hứa với Quỷ nhân nhận món quà tuyệt vời của Quỷ

 

Cám ơn Quycoctu …cám ơn những hình ảnh giờ đã quá bình yên trong từng bước chân phiêu lãng và cái nheo mắt rất nhân văn của Quỷ....cám ơn vùng đất một thời chị đã từng qua và ...cám ơn cả một nhắc nhớ đầy sóng ….

 

 

CẦN GIỜ : NƠI ẤY BÌNH YÊN

 

(Bài viết này quỷ tặng chị Gioheomay, sau khi viết bài Có một thiên đường mặn đắng, được chị Gió chia sẻ mới biết khi quỷ 5 tuổi chị Gió đã biết đến sóng gió cuộc đời mà trong đó có vì mặn của Cần Giờ. Một thời đã qua phải không chị , quá khứ để hoài niệm chứ không để mang theo, một chút quay về để biết nay nơi ấy bình yên, chị Gió nhé.)

Tuần trước sau khi đi Lý Nhơn về, quỷ có viết 1 bài về những cơ cực của diêm dân, khi đọc bài đó có một người bạn đã gửi tin nhắn cho quỷ và chia sẻ, ở CG có một trấn nhỏ rất bình yên, con người và cảnh vật ở đó rất gần gũi và thanh bình đó là :Cần Thạnh & xã đảo Thạnh An.Vậy là thứ bảy rồi quỷ cùng smallion đã làm một chuyến về Cần Giờ.
Phải nói là chuyến đi ngắn ngủi này rất thú vị, khác với những chuyến đi trước của quỷ. Cần Thạnh & xã đảo Thạnh An không có gì để du lịch, không sơn thủy hữu tình, không danh lam thắng cảnh. Điều mà quỷ cảm nhận sâu sắc ở nơi đây chỉ một chữ: TÌNH. Loạt ảnh lần này có lẽ là loạt ảnh "xấu" nhất từ khi biết cầm máy đến giờ vì quỷ không kịp cân chỉnh bố cục, không kịp áp dụng những kỹ thuật nhiếp ảnh dù thô lâu nhất, nhưng quỷ chắc chắn là những bức ảnh này rất "sống", nó bắt những khoảng khắc lướt nhanh trong chớp mắt, nó là cái nhìn đầy thân thiện, là những câu chuyện cởi mở nhiệt tình, là cuộc sống rất đỗi đời thường. Bài viết này quỷ cũng không viết theo kiểu du lịch mà chỉ là một câu chuyện kể về cuộc sống và con người ở đây.

6.30 quỷ và Smallion bắt đầu khởi hành thẳng tiến về Cần Thạnh - Một xã giáp biển của huyện Cần Giờ, đường đi rất dễ, qua phà Bình Khánh cứ chạy thẳng đường Rừng Sác là đến, vì khá gần SG (khoảng 70km) nên 8g quỷ đã có mặt ở Cần Thạnh, điều đầu tiên quỷ cảm nhận thì đây là một trấn xinh xinh, bình yên. Mùa này hoa phượng nở đỏ rực những con đường nhỏ

Photobucket

Mùa này thì đây có lẽ là con đường đẹp nhất của Cần Thạnh, những điểm khách phương xa thường ghé thăm khi đến CT cũng nằm trên con đường này như chùa Cây Me (ngôi chùa cổ nhất Cần Giờ), thánh thất cao đài, ngoài ra có mấy đền nhỏ nữa mà quỷ không nhớ hết.
Photobucket

Vì cuối tuần nên các em học sinh cũng không đi học, chứ không có lẽ ảnh sẽ tuyệt diệu hơn rất nhiều, cả con đường vắng lặng, thỉnh thoảng mới có vài chú bé, cô bé, và người dân đạp xe qua, quỷ và smalllion đứng mê mẩn mãi.
Photobucket

Một chú nhóc đang làm "xiếc" trên đường, nhớ hồi nhỏ quỷ cũng hay chạy như thế, không biết có ai cũng thế không nhỉ? :)
Photobucket

Nghề chính cần Thạnh chủ yếu vẫn là cào lưới cá. Về đây bạn sẽ thấy nhiều cảnh người dân ra hè nhà, dưới bóng cây râm mát ngồi vá lưới.
Photobucket

Một trong những điều rất thú vị là đi trên những con đường nhỏ bạn sẽ thấy người dân phơi nia cá rất nhiều loại, đây là mấy em chỉ vàng, cái này thì mấy anh thích nhậu mê lắm. :d
Photobucket

Còn mấy "em" này thì quỷ chưa biết tên, ai biết chỉ quỷ luôn nhé.
Photobucket

Có ai nhìn ra đây là "cá" gì không ?:D
Photobucket

Một góc nhỏ của bến thuyền cá Cần Thạnh, từ đây có thuyền đi ra xã đảo Thạnh An (quỷ sẽ viết bên dưới)
Photobucket

Nếu thường xuyên đọc báo mọi người sẽ hay nghe về các vụ "nghêu tặc" ở Cần Thạnh, Long Hòa. Dùng chữ "nghêu tặc" thì quá đáng là một chiêu để PR bài viết, quỷ không thích dùng như thế. Mùa này nghêu ít nên người đi cào cũng giảm đi.
Photobucket

Nghề cào nghêu không cực như nghề làm muối song cũng không phải là nhẹ nhàng gì, Mỗi người sẽ có một cái cào đơn giản chỉ là miếng thép gắn cuối khung cào, có một vòng dây đeo vào hông để có lực đẩy, ,khi cào đụng nghêu sẽ khựng lại và người cào sẽ biết mà lượm.
Photobucket

Một người cào nghêu làm việc chăm chỉ thì 1 ngày đi bộ cũng khoảng chừng 20km, mùa nghêu ít cào được khoảng 20 kg ngày.
Photobucket

Những người không nuôi nghêu thì không được vào bãi cào mà cào ở các khu vực thuộc loại "hên xui", tất nhiên lượng nghêu ít hơn nhiều mà sức vẫn bỏ ra như vậy, có khi còn nhiều hơn, phận nghèo cũng có cái khó của nó.
Photobucket

Những người cào nghêu đa phần không phải dân trong vùng mà còn là dân tứ xứ về cào thuê, có cả những người ở rất xa như Thanh Hóa, Phú Thọ, Nghệ Tĩnh...
Photobucket

Ông truyền nghề cho cháu.
Photobucket

Chú nhóc bắt đầu "vào nghề" với khuôn mặt thật hí hửng vì cái này ngộ quá.
Photobucket

Nhưng chỉ ít phút sau thì "nghề ông" thành trò chơi của cháu mất rồi. hehe.
Photobucket

Thôi trả ông đây cháu đi chơi nhé.
Photobucket

Lang thang ở CT một chút rồi quỷ và smalllion hỏi thăm đường đi xã đảo Thạnh An. Thạnh An nằm cách Cần Thạnh 40 phút đi thuyền, là một hòn đảo nhỏ, trước đây chính phủ từng có kế hoạch di dời dân vào Cần Thạnh song người dân kiên quyết không đi vì đây là nơi gắn bó lâu đời và cũng là nơi có nhiều ưu đãi của thiên nhiên. :) Từ Thạnh An bạn có thể đi thuyền qua Vũng Tàu, dân Thạnh An thường chở cá qua VT để bán.
Photobucket


Đảo hoàn toàn không có khái niệm về du lịch, trên đảo cũng không có nhà nghỉ, nếu muốn ở qua đêm thì phải xin ngủ ở chùa. Quỷ và smallion được chú ý rất kỹ vì là người lạ, thuyền ra vào đảo chủ yếu là người dân ở đây đi lại để buôn bán, trao đổi hàng hóa, các em học sinh thì đi học.Đây là khoang thuyền.
Photobucket

Khoang lùn chũng, mọi người gần như ai cũng biết nhau nên trò chuyện rất xôm tụ và rôm rã.
Photobucket

Có lẽ mục đích sử dụng sẽ thay đổi theo tuổi tác phải không mọi người? kakaka.
Photobucket

Anh chủ thuyền rất vui tính và nhiệt tình,
Photobucket

Hôm nay trên đảo có đến 3 cái đám cưới, bia có đủ cả, còn các anh ngồi đầu mũi thuyền là ban nhạc. :)
Photobucket

Đến bến thuyền rồi, một góc nhỏ của Thạnh An nhìn từ biển, nhìn từ xa đã thấy chóp cao của thánh thất cao đài.
Photobucket

Thuyền cập bến.
Photobucket

Lúc này đã trưa trời nắng rất gắt, quỷ và smalllion ghé quán chè bên đường làm 1 ly,
Photobucket

rồi bắt đầu thong dong rảo quanh đảo nhỏ. Những còn đường trên đảo hầu hết được nhà nước hỗ trợ xây dựng nhiều nên bê tông hóa gần hết, thuận tiện đi lại.
Photobucket

Hầu hết nhà trên đảo được xây theo kiểu những năm 1992 bằng bằng đá rữa, nhà nào cũng có hiên trước nhà để ngồi cho mát.
Photobucket

Giấc mộng trưa hè. :D
Photobucket

Cái bảng con con đánh số là một trò chơi được các chú nhóc trên đảo rất mê, cách chơi như sau: mua 1 viên kẹo 500 đồng sẽ có kẹp 1 mẫu giấy nhỏ ở trong, nếu số trên mẫu giấy trung với số trên bảng này thì sẽ được lấy số tiền tương ứng. Kết quả là smalllion trúng 1000. kakaka
Photobucket

Chú nhóc này đang chơi trò gì vậy ta?


hehe, thì ra đây là cách giải nhiệt những ngày hè nóng bức của chú nhóc.
Photobucket

Tuy ở đảo xa nhưng không thiếu những món hàng "xa xỉ" này nhé. Nước đá cũng được chuyển lên tàu chở ra tận đảo.
Photobucket
Phút giây thảnh thơi sau mỗi chuyến hành trình.

Photobucket

Qua trò chuyện với chị Oanh - Một người dân đảo. Quỷ được biết hầu hết người dân ở đây đều hài lòng với cuộc sống của mình, có nhiều người đi xa lập nghiệp nhưng rồi lại quay về, ở đây cuộc sống nhộn nhịp mà không bon chen. Đêm ngủ có thể mở toang cửa mà không sợ mất trộm, người dân trong xã ai cũng biết nhau, sống chung rất hòa thuận và giàu tình nghĩa xóm giềng.
Nếu có thời gian rảnh, bạn hãy một lần đến xã đảo này vào cuối tuần để rời xa bao sự đa đoan của cuộc sống hàng ngày mà đi bên lề cuộc sống.
(Bài tiếp theo quỷ sẽ chia sẻ những cái nhìn của con người nơi đây.)

 

 

 Cám ơn Quycotu

125 nhận xét:

  1. KL đã đi thực tế sáng tác ở nơi nầy rùi Gió ạ!

    Trả lờiXóa
  2. em đi Cần Giờ 1 lần rồi chị, em có bạn bè làm tôm dưới đó
    quãng đời ngày xưa của chị chắc nhiều sóng gió ?
    hugs,

    Những bức hình of bạn quicoctu chụp đẹp quá, rất có hồn. Em thik nhất là hình có cố bé đạp xe giữa hai hàng phượng vỹ

    Trả lờiXóa
  3. Gió mong có dịp về thăm lại Thạnh An KL ạ

    Trả lờiXóa
  4. Chắc bạn Quỉ này cũng mê chụp ảnh giống em chị à

    Trả lờiXóa
  5. Rất sóng gió ... chị đã là sóng gió nên gặp sóng gió thành bão tố luôn lyly ạ

    Trả lờiXóa
  6. Được sống và trải nghiệm qua những vùng miền khác nhau cũng hay chị nhỉ. Em cũng may mắn được sống trong Đồng Nai 2 năm, nhưng chưa khi nào viết về lại cảm giác khi sống ở đó. Sẽ có một ngày.......

    Trả lờiXóa
  7. Mê lắm ...Ở mul chị quen nhiều cô em cậu em ...chụp ảnh tuyệt vời : Quỷ này , Song Lam này , Newconsongdiuem này và ditmuot nữa này ...thích thiệt !

    Trả lờiXóa
  8. Đêm thinh lặng, sắp ngủ bỗng cảm thấy điều gì đó, mở máy tính và vào blog chị Gió. Đêm lao xao. Sóng vỗ đâu đó. Dường như có những giọt lệ rơi trong đêm nay phải không chị! Đêm nay chia cho quỷ một ít, chị nhé.

    Trả lờiXóa
  9. Uh ...có một đoạn viết cho Quỷ chị đã khóc ... Chị không muốn trốn nó vì chị yêu nó Quỷ ạ . Cám ơn Q nhiều lắm ...Nhưng sao có 1 tấm hình ...mất tiêu

    Trả lờiXóa
  10. Vẫn biết ở đâu đó có những người ngồi nhớ thương nhau. Đêm bình yên chị Gió.

    Trả lờiXóa
  11. Ùh đêm bình yên ...sóng gió qua rồi Q ạ

    Trả lờiXóa
  12. Quỷ này ...chị xem kĩ những tấm ảnh mới nhận ra rằng khuôn mặt những người dân Cần Thạnh _ Thạnh An có rạng rỡ , bình an hơn những năm chị có dịp ghé qua ...Nhưng riêng Thiềng Liềng chị ghé qua năm ngoái thì người dân còn khổ lắm , bề ngoài có vẻ khác hơn xưa nhưng hình như cơ cực vẫn theo đuổi họ .... hình như nơi ấy chưa bình yên ... Q ạ

    Trả lờiXóa
  13. xem và nhớ, nhớ mênh mang ký ức của 1 thời 5 năm... Walk cũng vật vả ở đất này khá lâu, và từ khi trở về TP, ít có dịp nào quay lại, chỉ quay lại 2 lần để rồi, trở về, nhớ héo hắt mấy tuần

    Trả lờiXóa
  14. Chào bạn đồng hành về nỗi nhớ ,,, Thôi thì có một nơi để nhớ cũng là hạnh phúc walkinclouds nhỉ

    Trả lờiXóa
  15. entry thật í nghĩa..cám ơn chị

    Trả lờiXóa
  16. Kỷ niệm không là gì, khi lòng không muốn nhớ. Kỷ niệm là tất cả, nếu lòng ta khắc ghi....

    Trả lờiXóa
  17. Cám ơn chia sẻ của Nicky ...đó là một phần đời đã tô cho tâm hồn chị thêm một sắc màu

    Trả lờiXóa
  18. Em ngồi đọc entry này thật chậm......vậy mà cũng xong.......xong rồi không dám đọc lại lần nữa.......những kỷ niệm ngày xưa của chị như bắt cầu cho những kỷ niệm xưa của em hiện về .....
    Có những thứ luôn gắn liền với cuộc đời ta trong mọi lúc ....một quảng đời ai cũng nhiều khốn khó ....thương....nhớ...
    .lòng bỗng nhiều trúc trắc......

    Trả lờiXóa
  19. Chị có nhiều phần đời chầm chậm , buồn buồn và cô đơn như thế .... Nó làm chị quen và dễ dàng nhận những trúc trắc cho mình ...Nó giúp chị thường thì hay im lặng trước những nỗi buồn của riêng mình ...chị ít khi nói với ai dù là bạn thân , dù là người thân ngay lúc ấy ... Nó có thể được kể lại khi chỉ còn là hoài niệm ...ví dụ như những điều trong entry này ....sau hơn 20 năm .

    Trả lờiXóa
  20. Ngày ấy em vẫn còn rất nhỏ,chưa hiểu và thấu được mọi thứ và đi qua nó rất trong trẻo, trẻ thơ.......nhưng sau này nhìn lại thấy đau......rất đau và hiểu rằng những người thuộc thế hệ của chị và nhất là những ai mang tâm hồn như chị sẽ có rất nhiều ký ức và thấu đến tận cùng những gì đã đi qua đời mình.....

    Trả lờiXóa
  21. "....sau hơn 20 năm" haiz có lâu quá không chị?

    Trả lờiXóa
  22. đúng là 1 nơi bình yên của cuộc sống đó ạh.

    Trả lờiXóa
  23. Lâu đấy nếu là khoảng cách thời gian ...còn khoảng cách của nỗi nhớ thì ...

    Trả lờiXóa
  24. Bây giờ thì bình yên cưng ạ ... hơn 20 năm trước nó sóng xô đấy

    Trả lờiXóa
  25. Em đọc entry này và rưng rưng- biết là nói với chị những lời như thế cũng bằng thừa, chị chẳng phải đã quá đủ những "rưng rưng" trong đời sống? Những rưng rưng của em không chỉ để chia sẻ với Gió mà còn để nhìn lại mình. Nhìn lại và tự hỏi ( luôn là như thế) : Cõi bình yên cho ta là ở đâu? hôm nọ, em đọc thấy đâu đó trên một tờ báo, nói rằng Bhutan, tự cho mình và bây giờ đến cả thế giới phải quay lại xem xét về cái "tự cho" đó : ấy là họ nghèo lắm Gió à, nếu xét về chuẩn những tiện nghi mà ta vẫn cho là "sướng", nhưng họ bằng lòng với cái họ có và thấy họ hạnh phúc với những cái đang có. Họ không tìm cách so sánh mình với những nhà giàu kề bên, tìm cách giữ cho chắc những mảng xanh mà họ đang có, những giá trị tinh thần mà họ được truyền lại...họ biết là mình đủ và họ bình yên...
    Gió ơi! em cũng biết mình đang đầy đủ hơn cái ngày xưa thiếu thốn, mà sao bây giờ em ít thấy lòng mình bình yên...
    Hay em cũng như những người giàu có : hôm nay thấy mình có 10 đồng là chưa đủ? và chưa đủ hình như là một địa ngục Gió há ...
    Cảm ơn Chị, cứ cho em mượn nhà để...hót về những điều chưa đủ của mình ...

    Trả lờiXóa
  26. Bình yên ư .... một khái niệm mênh mang đến thế ... Bình yên là tự lòng ta nhưng lòng ta thì trăm ngàn nỗi M nhỉ ?
    Đôi khi chị cứ: Giá mà
    - Giá mà mình có thể quăng đi mọi lo toan chị sẽ dành thời gian để độc hành nhiều nơi , làm nhiều điều mình thích có thể ko chỉ có lợi cho 1 mình mình.
    - Giá mà tâm hồn mình giản đơn hơn chút ... đón nhận dễ hơn chút biết đâu cuộc đời mình sẽ khác
    Giá mà ...quá nhiều giá mà ..nhưng rốt cuộc mình vẫn không thể khác hơn . Đủ cũng chỉ là khái niệm ước lệ ... ta không chỉ đủ cho chính mình vì thế mình có bao giờ bình an..?

    Dù là những ưu tư nhưng cái com nào của MM cũng làm chị nhẹ lòng hơn ..M ạ

    Trả lờiXóa
  27. Tuy bài viết của Gió rất hay, rất cảm động, nhưng nên nhớ, Gió là một nghệ sĩ, hơn nữa, là một thi sĩ, đừng để she "ru với ..."Gió", mơ theo trăng và vơ vẫn cùng mây";
    Trời ơi, sao quí vị cứ tranh nhau "dramatized" cuộc đời đến thế, đời không đẹp, làm sao chúng ta gặp nhau nơi đây, đời không đẹp, sao nụ cười của Gió đẹp hơn cả gió

    Trả lờiXóa
  28. Mới xem qua cảm xúc ghia, đến khi ngó lại mới hay ổng"Chỉ đùa đấy thôi" ác thật!

    Trả lờiXóa
  29. Những hồi ức đẹp, và những khuôn hình đẹp, sao mà một đơì người có lắm cái để thương , để nhớ mang theo suốt cả cuộc đời vậy nhỉ ?

    Hai chị em Gió và Quỷ thật ăn ý với nhau để tạo nên một entry đầy cảm xúc như thế này. Thanks.

    Trả lờiXóa
  30. Đúng là những phóng sự ảnh về Cần Giờ của Qủy làm Gió nhớ những tháng năm có mặt ở đây vào thời điểm khó khăn nhất .... Tất cả đã qua nhưng hồi ức thì ko bao giờ mất.

    Cám ơn Quỷ nhiều lắm , Yến ạ

    Trả lờiXóa
  31. Sáng giờ lo đón tiếp vị khách quý: chị Chiều Chiều đến thăm, giờ chị mới vào nhà, đâu tiên đọc enry này. Đã từng biết có một gió giữa phong ba cuộc đời, lòng vẫn nao nao khi đọc một phần đời đã qua của Gió. Ký ức nằm yên bỗng hình ảnh của Quỹ gợi nhớ nhiều những xưa cũ ha Gió... Trong chúng ta đều có những điều để nhớ... và bỗng đâu như ngày hôm qua hôm kia. Những hình ảnh của Quỷ phàn ảnh được một Cần Giờ hôm nay: hiền hòa và yên bình.

    Trả lờiXóa
  32. Trong mỗi con người đều có nhưng góc rất khác với vẻ ngòai của mình. Có khi là 1 góc rất tối , rất buồn nhưng đó chính là cái tạo nên bản chất của người ấy . Entry dài , rất dài , đọc chậm, chầm chậm thấy lòng lắng lại ...

    Trả lờiXóa
  33. Vâng ... bạn bè sẽ ko ai biết Gió ko chỉ có 1 phần đời với những gian nan như thế ... có rất nhiều phần đời khi có dịp nhắc lại là tự dưng muốn khóc .... Nhưng em yêu tất cả những tháng năm đó ... Nó là một phần Em ... chính những bão giông đã pha màu cho tâm hồn em , nó dạy em biết yêu quý nhiều thứ chị ạ .

    Hôm nay có khách quý thế , thích thật

    Trả lờiXóa
  34. Đúng đấy XM ... ít ai biết trong những nụ cười , Gió giấu nhiều điều lặng thầm trong ấy ...nó có cả hạnh phúc cả thương đau và Gió cám ơn tất cả . Cám ơn XM chia sẻ

    Trả lờiXóa
  35. em chưa đi Cần Giờ nhưng đọc bài viết nhất định phải đi đến đó 1 chuyến

    Trả lờiXóa
  36. Chưa đi chưa biết Cần Giờ
    Thử rồi mới thấy... bơ phờ tấm thân
    Hà hà, thơ của thằng bạn tui khi ham dzui chạy Honda xuống Cần Thạnh lúc vừa thông đường đấy!

    Trả lờiXóa
  37. Trời, chưa đi học mà ráng thả một câu làm mất hứng đi Cần Thạnh của người ta vậy Già ?

    Trả lờiXóa
  38. Những ngày gian khổ đã qua ,một ký ức đáng nhớ hả chị

    Trả lờiXóa
  39. Đáng nhớ mlan ạ dù nó có buồn ....

    Trả lờiXóa
  40. Có những đoạn đường đời đi qua mặn đắng nhưng lại là những kỷ niệm một thời đau đáu....

    Trả lờiXóa
  41. Biển sóng biển sóng đừng xô tôi...đừng xô tôi ngã giữa tim người....lời bài hát nhac nền này nghe thật xót chị hen....ai đã từng rơi vào nổi đau của những cuộc tình chắc sẽ hok đủ can đảm để nghe hêt lời bài hát.....

    Trả lờiXóa
  42. Nha cua Gio, mot goc yen binh cua nhung lan ghe lai. Cam on Gio.

    Trả lờiXóa
  43. Cám ơn kimkhanh55 ...Hãy ghé , nếu nó thật sự yên bình nghen

    Trả lờiXóa
  44. Anh hongphuongvien .... Gió thấy anh ghé mà im lặng . Ghé nhà anh mấy lần ko thấy mở cửa ...Anh luôn vui nhé

    Trả lờiXóa
  45. Có một nơi để đau đáu nhớ về, dù nơi ấy đầy những kỉ niệm buồn cũng là quí lắm phải không em. Chỉ mong là nỗi buồn bây giờ nhẹ nhàng thôi, Gió à.

    Trả lờiXóa
  46. Vâng nó nhẹ nhiều rồi chị ạ ... Chỉ ở một đoạn đời nào đó làm ta rưng rưng thôi

    Trả lờiXóa
  47. Cần Giờ bây giờ thay đổi nhiều rồi chị Gió nhỉ, nhưng cũng còn nhiều phảng phất những những hình ảnh chân quê...chắc chả còn bao lâu nữa rồi nó cũng từ từ trở thành quá khứ.

    Đen thui em cũng có một lần bị nằm nghỉ mát ở Duyên Hải và một lần được đi nghỉ mát ở Cần Giờ.

    Những ký ức của nhọc nhằn nhưng lại in hằn trong tim phải không chị Gió?

    Trả lờiXóa
  48. Cũng mong đời sống của người dân nơi đây tốt đẹp hơn , cũng mong cái chân chất của vùng sông nước còn hoài Đen héng

    Lần nào thử về thăm lại xem sao hả Đen?

    Trả lờiXóa
  49. Không nhẹ ...chắc chết quá già à

    Trả lờiXóa
  50. Quỷ chưa ghé Thiềng Liềng chị ạ, nên chưa biết nơi đó thế nào. Nhưng mảnh đất Cần giờ thật còn nhiều quá khó khăn. Ngày cả cái "no ấm" của Cần Thạnh hay Thạnh An cũng là do mình so sánh với các nơi khác trong vùng thôi.

    Trả lờiXóa
  51. Haiz. đọc đi đọc lại câu này của chị Gió thấy buồn thật. Chỉ biết thở dài thôi chị ơi.

    Trả lờiXóa
  52. Mọi người nếu có đến Cần Giờ thì đừng nghỉ đó là một nơi du lịch với nhiều phong cảnh đẹp.Mà hãy nghĩ đó là nơi để chúng ta khám phá cái tình mênh mang của cuộc sống. Để chúng ta biết hạnh phúc là chia sẻ.

    Trả lờiXóa
  53. Luôn luôn thế , không thể so sánh với những điều ta thấy ở phố thị này ...nhưng hy vọng họ cảm thấy hạnh phúc ..Hạnh phúc từ lòng ta Quỷ nhỉ ?

    Trả lờiXóa
  54. Nó là thế đấy ...nhưng phải cất đi chỉ để đôi khi nhớ thôi Q nhỉ ?

    Trả lờiXóa
  55. Hạnh phúc luôn có từ chia sẻ Q ạ ...

    Trả lờiXóa
  56. Hãy ráng sống và trở về đây cho tui .... trả thù nghen Già.

    Trả lờiXóa
  57. Em nhìn thấy sự đau đáu về 1 quãng thời gian đầy sóng gió của chị...Thương.

    Trả lờiXóa
  58. Không có phần đời này biết đâu chị không là ...Gió !!!

    Trả lờiXóa
  59. Chị có quảng thời gian khó khăn và sóng gió quá , nổi bậc hơn là sự cô đơn lặng lẽ . Cám ơn sự chia sẻ nhiều ý nghĩa của chị ạ .

    Trả lờiXóa
  60. Đúng đấy ...nó chạm tận cùng vào sự cô đơn ... Đôi lúc chị còn ko biết chị và nỗi cô đơn ...đứa nào buồn hơn đứa nào nữa cơ D ạ ... Qua rồi lúc ấy ...bây giờ chị và nó .là một và không còn ray rứt nữa ...

    Trả lờiXóa
  61. Từ chia sẻ, hạnh phúc sẽ theo đó, lẽo đẽo tìm về ...

    Trả lờiXóa
  62. Từ chia sẻ, hạnh phúc sẽ theo đó, lẽo đẽo tìm về ...

    Trả lờiXóa
  63. Và ở lì đó ...trong ta ....khi ta tiếp tục mang nó đi chia sẻ M hử ?

    Trả lờiXóa
  64. Cám ơn em ... cô nhỏ có đôi mắt dò hỏi ...

    Trả lờiXóa
  65. Hóa ra cô giáo có một thời không làm nghề dạy học mà là đi học cách sống cho được trong những ngày khốn khó. Bu tin là cậu con trai cô giáo sẽ rất thương mẹ và thương người nghèo. Có bao giờ bạn có ý định viết hồi kí để lại cho cháu nội không??

    Trả lờiXóa
  66. Vâng , hơn một năm và sau đó Gió trở lại ngành với cái nhìn khác về cuộc đời : bao dung hơn , rộng lượng hơn , Gió tin khi người ta trải qua nhiều sóng gió người ta biết yêu thương hơn anh Bu ạ .

    Gió chưa hề nghĩ đến chuyện viết hồi ký để lại cho con cháu . cứ cố gắng sống cho không ân hận và đó là bài học dạy chúng . Nhưng có ý định in thành 1 cuốn sách nhỏ những bài mình viết tặng bạn bè được ko anh Bu ?

    Trả lờiXóa
  67. người dân VN mình chân chất , hiền hậu quá chị nhỉ , và cơ cực quá , cơ cực đến xót trong lòng ...

    những tầm hình làm em nhớ nhà da diết , lòng cứ nhoi nhói vì sao mình phải đi xa như thế này .

    Ôm ôm chị Gío , ôm ôm chị Gío hiền lành của em .

    Trả lờiXóa
  68. Viết cho bạn bè rồi con cháu đọc cũng được, cái cần thiết là viết thật như những gì đã xẩy ra và như những gì bạn đã nghĩ.

    Trả lờiXóa
  69. Cám ơn cưng vì vẫn giữ trong lòng nỗi nhớ đau đáu quê nhà như thế ... Hãy thế nghen cưng để có những lần về

    Trả lờiXóa
  70. Vâng ...nếu dự định thành anh Bu là người đầu tiên Gió gửi sách anh B héng

    Trả lờiXóa
  71. đọc entry thấy xót xa .... nếu nhi phải đi cào nghêu hay làm muối ...chắc chắn nhi sẽ không hài lòng với cuộc sống của mình ...

    Trả lờiXóa
  72. Thì cũng phải có người đào nghêu hay cào muối để cho đời có muối và nghêu chứ hả nhi ?

    Thật ra ta cứ cảm thấy họ là những người đáng thương ...nhưng biết đâu họ lại cảm thấy hạnh phúc ...hạnh phúc là khi không có gì để so sánh với cái ta đang có ..nhi ạ

    Trả lờiXóa
  73. Muốn có nghêu chỉ có cách cào còng lưng 1 km 1,2 kg như vậy thôi hả chị? ngoài những bãi như thế này ở đâu có nghêu nữa không chị ?

    Em nghĩ nếu có 1 người nào đó có đầu óc khoa học hơn, và họ đáng thương những người này thì họ sẽ nghĩ cách cho đời có nghêu có muối mà khg cực quá như thế này .... hơn là tự xoa dịu lòng trắc ẩn của mình rằng "biết đâu họ thấy hạnh phúc" đúng hok chị ?

    Trả lờiXóa
  74. Dĩ nhiên nếu có cách để bớt cơ cực mà vẫn có nghêu và muối thì vẫn tốt hơn chứ Nhi ... Nhưng chuyện nghĩ ra cách để được như thế là chuyên của nhiếu người chứ không phải 1 người và nó cũng chẳng dính dáng gì đến việc có hay không có lòng trắc ẩn .

    Con người vẫn đang tiếp tục làm nhiều điều để cuộc sống tốt đẹp hơn vì lòng trắc ẩn đấy thôi ... và chẳng ai nghĩ người khác hạnh phúc để tự xoa dịu lòng trắc ẩn của mình được cả . Nếu muốn mình và người khác hạnh phúc là ta phải làm chứ ko chỉ ngồi mà nói hay phê phán cuộc đời này được Nhi ạ

    Trả lờiXóa
  75. ông Thomas Edition chế bóng đèn chỉ có 1 mình ổng thôi.... động cơ là thấý tội nghiệp con người thiếu ánh sáng tốt vào chiều và đêm.
    Nếu chúng ta học người phương tây suy nghĩ khoa học hơn 1 chút ...thì chúng ta không lạc hậu như thế này, bây giờ toàn đi học của người tây ... nói thật từ nhỏ em cứ toàn nghe văn chương ca ngợi cảnh chăn trâu, mò cua bắt óc ...thì biết dân mình nó còn tiếp tục khổ vì chưa stop ca ngợi mấy cái này.

    chia sẻ với chị 1 chút thôi ..em .chẳng có ý gì ...

    Trả lờiXóa
  76. Cảm ơn gió. Mong bạn sớm hoàn thành.

    Trả lờiXóa
  77. Cảm ơn gió. Mong bạn sớm hoàn thành.

    Trả lờiXóa
  78. Cảm ơn gió. Mong bạn sớm hoàn thành.

    Trả lờiXóa
  79. Chà hay quá, đúng là yên bình quá ...
    Phải đến một lần mới được chị ơi

    Trả lờiXóa
  80. Thật ra thì ko phải người ta ca ngợi bản chất của công việc này mà chỉ là qua công việc nặng nhọc đó người ta nhìn thấy sự vất vả của người nông dân , người ta nhìn thấy cái tính cần lao chịu thương chịu khó của họ thôi . Chị tin rằng họ cũng mong một cuộc sống khác hơn , họ cũng mong làm ra lúa gạo bằng cách khác đỡ cực nhọc hơn ...nhưng ko phải cứ muốn là được nhi héng ?

    Thì chị em mình chia sẻ thôi ..chị cũng như nhi ko có ý gì

    Trả lờiXóa
  81. Đến 1 lần đi TH ...để xem thật ra mình có thể bình yên khi từ nơi ấy trở về ko ?

    Trả lờiXóa
  82. Với NG thì hông thể bình yên, nơi ấy có quá nhiều kỷ niệm...(Ngu sao kể!)

    Trả lờiXóa
  83. Tui biết rồi thì cứ để đó mà lòng dậy sóng đi ...cho đáng đời !!!

    Trả lờiXóa
  84. tiếng sóng rì rào, ánh trăng nghiêng, những sáng tinh mơ lao chao con sóng, những hạt muối trắng, những giấc mơ buồn tênh, những mảnh đời nhọc nhằn rách bươm, những khuôn mặt người buồn buồn lơ láo ... ký ức mộ thời .. nỗi nhớ mênh mang. chợt hiểu .. những cái chết trong sự sống.
    .. đọc bài của chị thấy xót xa. Những nỗi đau của một thời biết có bao giờ lành ... chia xẻ với chị Gió nhé ..

    Trả lờiXóa
  85. Nó là một trong khá nhiều những sóng gió chị trải qua nhưng nó luôn là một trong những ký ức đẹp và buồn mà chị không bao giờ muốn quên HM ạ ...

    Chị còn có những lần vất vả hơn , nhọc nhằn hơn ,cô độc hơn thế nữa ...nó là những nỗi nhớ rưng rưng nhưng thật đẹp . Cám ơn HM vì những sẻ chia

    Trả lờiXóa
  86. Thiềng Liềng, địa danh nghe quê ơi là quê chị ha, cuốc sống những ngày đó chắc là khó khăn lắm hả chị.

    Trả lờiXóa
  87. Rất khó khăn ,,,và là thời gian chị buồn ko tưởng được ...nếu ko đi ra đây chị chết mất, nó trở thành một quãng thời gian chị thấy mình , thấy cuộc đời rõ nhất .. SL ạ

    Trả lờiXóa
  88. Thiềng Liềng, Đèn Đỏ, Cần Thạnh, Hiệp Hòa, An Nghĩa(An Thới Đông)Tam Thôn Hiệp, Ngả ba Đồng Tranh... Lý Nhơn, Đồng Hòa... nhiều lắm, đâu cũng nhớ!

    Trả lờiXóa
  89. Uh thì nhớ ...nhớ đất , nhớ người héng ngươigia

    Trả lờiXóa
  90. Bạn NG được đi nhiều nơi vậy ư? Bạn làm nghề gì bên ấy vậy?

    Trả lờiXóa
  91. Đè đầu cỡi cổ người ta ...rồi bị người khác đè đầu cỡi cổ lại ...Digan đừng thắc mắc chuyện nguoigia ... nhức đầu lắm

    Trả lờiXóa
  92. Chị em đúng là Gió,đi khắp trăm miền vẫn tìm về với....Gió !

    Trả lờiXóa
  93. Gió có hành trình rất dài ...lúc êm ái nhẹ tênh , lúc bão giông sóng nổi và Gió luôn cô độc ... thế mới là Gió cưng ạ

    Trả lờiXóa
  94. Gió không cô độc đâu chị à,và cho dù sóng nổi hay êm ái nhẹ tênh Gió muôn đời vẫn luôn là Gió không hề thay đổi cho dù vật đổi sao dời phải không Chị=Gió!Nên chị của em có chịu đi ... nữa đâu kìa!

    Trả lờiXóa
  95. Vẫn mê đi lắm nhóc ơi ...nhưng đi và ko đi còn không phải muốn mà được ...Nhưng Gió thì luôn đi và luôn 1 mình ...

    Trả lờiXóa
  96. Không hiểu? Nhưng xin lổi nếu câu hỏi khiến anh NG không vui nhé. Mến

    Trả lờiXóa
  97. Cả hai bài viết và hình ảnh thật sinh động và giúp biết thêm về đất nước ta. Cám ơn Gió. Và người bạn Gió.

    Trả lờiXóa
  98. Đất nước ta ... Gió thích cụm từ này , nghe thôi đã dạt dào cảm thương . Dù còn muôn vàn những bể dâu nó vẫn là một phần sâu thẳm trong trái tim mình anh minht nhỉ ? Cám ơn anh nhiều lắm

    Trả lờiXóa
  99. Đọc hết bài này của chị em đã hiểu thêm nhiều về chị và em đã hiểu tại sao chị có cái nhìn sâu sắc với mọi sự việc . Có những đoạn đọc mà mắt em mờ đi không dám nghĩ chị nhỏ bé của em đã vượt qua được những gia đoạn cam go đến thế . Bây giờ lai càng thấy yêu quí chị nhiều hơn !

    Trả lờiXóa
  100. kakaka có nhiều bí ẩn gì trong sự bình yên vậy chị gió ...

    Trả lờiXóa
  101. " ...Đất nước tôi, đất nước tôi, đất nước tôi !
    Từ thuở còn nằm nôi, sáng chắn bão giông, chiều ngăn nắng lửa
    Lao xao trưa hè một giọng ca dao,
    Lao xao trưa hè một giọng ca dao..."

    Gió thổi làm bờ tre thêm lao xao, tiếng người mẹ ầu ơ ru con giấc ngủ nồng. Ôi đẹp quá chị Gió ha?

    Trả lờiXóa
  102. Có gì đâu TH , lão nguoigia đó không bình yên chứ chị thì ....bình thường

    Trả lờiXóa
  103. Nó luôn là những hình ảnh đẹp TH ạ . Cám ơn sự đồng cảm của Hải

    Trả lờiXóa
  104. Em cũng đã từng đi công tác xã hội ở Tam Thôn Hiệp đó chị Gió. Em còn nhớ có đi ghe đến một cái ấp tên là ấp Trần Hưng Đạo. Kỷ niệm đẹp nhất là trải tấm tăng nằm giữa trời đất và nhìn lên bầu trời đầy sao. Đó là lần đầu tiên em thấy dải Ngân Hà.Thật tuyệt.

    Trả lờiXóa
  105. Andropause cũng có kỷ niệm với vùng đất này nhỉ ? Đúng là đã có kỷ niệm với vùng đất này thì khó quên thật đấy phải ko ?

    Trả lờiXóa
  106. Tự nhiên lôi tui dzô, nhảy mũi xí mồ lun nà Gió!

    Trả lờiXóa
  107. Dường như Gió có một thời gian gắn bó với CG rất sâu phải không ??? Mình cũng hay đến nơi đó lắm. Trung bình tháng một lần. Mình rất yêu các em nhỏ ở đất CG.

    Trả lờiXóa
  108. Xin chị tấm hình con đường phượng vĩ và cu tí tắm truồng nghe chị.

    Trả lờiXóa
  109. Gió gắn bó với nơi đây chỉ hơn 1 năm nhưng đúng là mình chưa bao giờ quên nó cả trinhx ạ ... Trẻ con vùng sông nước thường ngây thơ trước cả những gian lao phải ko ?

    Trả lờiXóa
  110. Tự nhiên đi VĐH ,,, mình nghĩ chắc Q cũng vui lắm khi có người muốn mang về . Mình cũng thích hai tấm ấy

    Trả lờiXóa