Thứ Ba, 29 tháng 6, 2010

Tôi và cafe... gần như cái tựa đầu

Tôi không phải là người thích ngồi quán nhất là những quán ăn nhưng lại rất thích ngồi ở một góc café yên tĩnh ..có khi với bạn , có khi một mình . Tôi yêu những buổi sáng ngồi nhìn màu xanh biếc của những chiếc lá non lấp ló vài mảng trời vàng nắng , thích im lặng nghe tiếng hót của những chú chim non trên cành cây cạnh chiếc ghế...
Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 27 tháng 6, 2010

Đôi khi chỉ là như thế ....!

Tôi yêu quá Saigon những ngày chủ nhật …một Saigon trẻ trung ,ung dung trên từng góc phố . Tôi và MMap ngồi ở café Trung Nguyên trên góc đường Nguyễn Văn Chiêm . Trung Nguyên có không gian rộng , thoáng đãng và thích nhất là có thể nhìn những tán cây màu ngọc bích lấp ló bầu trời Saigon xanh thẳm trên cao .   Lâu lắm tôi không có dịp...
Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 16 tháng 6, 2010

Vẫn đâu đó ... mùa hè

Mùa hè của tôi đã qua với buổi sáng đầu tuần lu bu bao công việc .Mùa hè của đất trời thì vẫn chấp chới những cánh phượng khoe sắc hồng dưới ánh nắng vàng trên những con đường quen , vẫn những cơn mưa buổi chiều khi về ngang phố … Thế rồi giữa cái ồn ã ,mệt mỏi của cuộc sống bỗng mùa hè của nắng vàng , biển xanh như tiếng sóng...
Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 12 tháng 6, 2010

Giá đâu đó có người đợi tôi ...(*)

  Giá đâu đó có người đợi tôi Nụ tường vi khẽ cười Màu tím bẻn lẻn giấu mình …dưới ánh chiều nhạt thếch. Những chiếc kim đồng hồ xô lệch …chẳng còn nhận ra nhau. Chẳng có lúc bắt đầu ,chẳng có hồi kết thúc Nụ hoa đơn côi trong chiếc bình màu lục… cựa mình vu vơ Giá đâu đó có người đợi tôi Cơn mưa chiều chơi vơi… nghiêng...
Đọc tiếp ...

Thứ Năm, 10 tháng 6, 2010

Như thế được gọi là tham nhũng ..?

THAM NHŨNG   Một anh bạn giáo viên gọi điện đến, giọng thì thào ra vẻ rất căng thẳng: “Ông này, tội tham nhũng nghe nói xử nặng lắm phải không ?” -         Vấn đề là mức độ thế nào. To thì dựa cột, nhỏ tẹo thì treo. Nhưng quan trọng hơn hết là người đời chê cười, con cái luôn...
Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 6 tháng 6, 2010

Trong veo ...mưa nắng Saigon

Saigon vẫn nắng mưa đỏng đảnh đến buồn cười , đến bực mình mà cũng đến đáng yêu . Lâu lắm tôi mới được thong dong nhìn một Saigon trong lành giữa một sáng chủ nhật . Nắng hôm nay sao mà dịu dàng đến thế , ngồi thảnh thơi trong một góc café trên đường Trần Cao Vân … tôi có thể nhìn màu nắng vàng nhạt trải trên những tán cây xanh thẫm...
Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010

Duyên

Duyên vỗ vai tôi …nhăn răng cười rồi giơ bàn tay cáu bẩn , ngoẹo đầu lỏn lẻn : “Cho em hai ngàn đi” . Nhận từ tôi tờ giấy bạc năm ngàn đôi mắt vô hồn của Duyên sáng hẳn , cô vỗ vai tôi thêm cái nữa cười cười : “Sao lâu quá không thấy chị ?” Tôi cười nói : “Ừ , chị bận .Thôi về đi Duyên” rồi nhìn theo cái bóng lầm lũi của Duyên băng qua...
Đọc tiếp ...

Thứ Năm, 3 tháng 6, 2010

Rất ngắn ....

Tôi bắt đầu những ngày nghỉ hè bằng những buổi tối ngủ muộn hơn. Những buổi tối tôi thi thoảng rời khỏi cái màn hình quen thuộc để bước ra cái ban-công nhỏ chờ một ngọn gió đêm hoặc ngước nhìn những vì sao li ti trên nền trời cao , những đêm thao thức với một quyển sách đọc dở mà có khi đọc đi đọc lại một đoạn văn đến 2, 3 lần mà đầu...
Đọc tiếp ...