Thứ Hai, 23 tháng 6, 2008

Chủ nhật ...lãng đãng nhớ

Buổi sáng chủ nhật ... êm như tơ trời.

Bỗng thèm ngồi ở cafe Tuấn Ngọc nhìn những giọt nắng nhảy trên những chiếc lá xanh.Mộtmình . Mùa hè mới đi hết 1/3 quãng đường của nó....mà ta chừng như đi gần hết quãng đường của mình. Đã lâu không gặp TN, bao nhiêu năm biết nhau, lúc gặp gỡ, lúc biệt tăm.... thế mà mỗi lần gặp lại luôn gặp một TN chừng như mạnh mẽ, chừng như đầy mâu thuẫn_một TN rất ngạo nghễ mà cũng rất mong manh dễ vỡ _ một TN rất thân quen mà cũng chừng như lạ lẫm...Thời gian còn giữ được một TN như thế .. thì cũng phải cám ơn thời gian , phải không N ? HD thì như thế đấy cũng đầy giằng xé và mâu thuẫn _ lắm lãng mạn và bướng bỉnh nhưng cũng mong manh dễ vỡ như N.


Chợt nhớ biết bao " cái gầm cầu thơ ấu "của mình.. nhớ con suối nhỏ cô đơn... nhớ tuổi thơ đầy gió và dự cảm về một " nỗi cô đơn bát ngát "sẽ theo mình như cái bóng ....Ta có bao phần đời để nhớ và thương... Hôm ở Đà Lạt về , đi qua thị trấn cũ , không còn cái thị trấn hiu hiu buồn , hiu hiu lạnh như xưa, con đường vào RỪNG XƯA cũng không còn gập ghềnh trắc trở nhưng thực sự " rừng xưa đã khép". Bước chân ta giờ cũng không háo hức , không biêng biếc ước mơ như cái thời ngước nhìn màu tím bằng lăng nở ngát rừng chiều, như những buổi tối cùng bạn bè ôm đàn ngồi hát với lũ học trò nhỏ , nhìn trăng rừng nhả cái thứ ánh sáng trong vắt .. nghe cái lạnh mơn man... và nhớ phố... nhớ nhà khôn xiết .Bây giờ mỗi đứa một nơi.. Có phải phố rộng và vô tình hơn rừng nên con đường đến với nhau cũng gập ghềnh lắm nỗi ? HD bỗng nhớ các bạn ghê lắm hỡi Xuân , Thiện, Trọng, Xinh, Tuyết, Hiệp... nhớ cả cánh rừng cũ một thời ăm ắp tiếng cười, ngan ngát thương yêu.


Cuộc sống là một chuỗi những tiếc nuối_ Cuộc sống cũng là một khoảng mênh mông của nỗi đợi chờ_ Cuộc sống có hạnh phúc, có thương đau nên sao mà cuộc sống lung linh hấp dẫn đến thế !!! Chợt nhớ một bài thơ cũ ta làm ở RỪNG XƯA vào một ngày chủ nhật mưa..


Chủ nhật.. cơn mưa đánh thức em _ như anh mỗi sáng.
Như những ngày mình chưa cách xa nhau.
Buổi sáng cười , chào chủ nhật mưa mau
Những bong bóng nở thành hoa hạnh phúc.
............................................................................................
Và chủ nhật mưa ướt hồn thảo mộc.
Ướt bài thơ có hai giọt thánh ca.
Có ba giọt thánh ca... có ngàn giọt thánh ca.
Có nỗi nhớ trở mình từ một cơn mưa buổi sáng.

Thơ ta xưa sao mà ngô nghê nhưng tràn đầy cảm xúc.. Bây giờ thì.. thơ ơi xa tít mù xa...!

Chủ nhật 22.6.2008

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét