Thứ Tư, 31 tháng 7, 2013

Mùa hình như chưa qua hẳn...


Mùa hình như chưa qua hẳn…dù tháng bảy đang qua.
Tháng bảy có qua hay không thì ngày mai vẫn thuộc về tháng tám… bất luận những giấc mơ lãng đãng của tháng bảy vẫn còn luẩn quẩn đâu đấy trong tiếng gió lướt ngoài hàng hiên, đánh nhẹ vào chiếc phong linh cứ “mồm loa mép giải” trong cái thứ ẩm ướt của đêm bởi cơn mưa hồi chiều, bất luận cơn đau có bắt đầu từ nửa đêm kéo dài đến hai, ba giờ sáng cho đến khi giật mình thức giấc và thấy mình vẫn sống , bất luận dù có cố gắng vẫn không bỏ được cà phê , bất luận tháng tám cũng chẳng có gì mới hơn mà chỉ bắt đầu trở về với nhiều điều quen thuộc, bất luận tháng bảy cứ phảng phất nỗi buồn mang hơi hướm của sự mong manh…
Mùa hình như chưa qua hẳn …. nhưng mình thì vẫn phải qua…


Trời lại mưa, tháng bảy mưa cứ hay sùi sụt buổi chiều.
Tháng bảy, mình giống con dế bị nhốt trong chiếc hộp bé tí của thằng nhóc áo sọc caro có đôi mắt sáng chưng cạnh nhà. Con dế chạy quanh cái hộp thơm mùi nho khô, nó nằm thu lu ở một góc không gian hẹp nhớ mùi cỏ mùa hè, nhớ mặt đất khen khét hương nắng trưa, nhớ những đêm ngóc đầu qua đám cỏ ướt sương nhìn những vì sao lấp lánh trên bầu trời , nhớ cả những buổi chiều vàng nằm ườn mình hồn nhiên hát vang bài ca phiêu lãng. Những chiều mưa tháng bảy, mình đã mang tâm trạng của chú dế con cô độc nhớ khoảng trời nhỏ riêng tư…Ngày mai, tháng tám bắt đầu những ngày chộn rộn, những ngày không còn im lặng. Mùa hình như chưa qua hẳn… nhưng mình thì vẫn phải qua…



Tháng bảy, cứ ám ảnh một câu hát “…. Tin buồn từ ngày mẹ cho mang nặng kiếp người..” . Giữa sự sống và cái chết thường nảy sinh niềm hy vọng, dù niềm hy vọng nhỏ xíu.. dù niềm hy vọng chỉ cách nỗi tuyệt vọng một sợi tóc mỏng tang nhưng nếu không cố hy vọng thì người ta còn biết làm gì …? Mình nhìn đôi mắt ướt nước của H rồi nhìn màu vàng héo hắt của buổi chiều còn sót lại ở phía xa, xéo qua đường dây điện chằng chịt rồi đớn đau nhận ra : Điều khủng khiếp nhất không phải là niềm tuyệt vọng mà là cái thứ giống như niềm hy vọng, nó là tiếng thở dài nén lại đầy bão giông… Mùa hình như chưa qua hẳn… nhưng mình thì vẫn phải qua…



Tháng bảy, ngày qua thật chậm, thế mà ngày mai đã là tiếng ầm ừ ma mãnh của tháng tám… Mùa có qua hay không thì ngày mai mình vẫn phải bắt đầu từ những điều cũ rích ....

20 nhận xét:

  1. Có những cơn mưa phùn làm mình không quên được... nhất là khi nghe lại bản nhạc này... giờ đây mỗi người mỗi ngã:
    " Một sớm mai thức dậy
    Tình yêu rời chăn gối bay theo những cơn mưa phùn
    Làm cánh chim bé nhỏ
    Chiều nay nhiều mây xám
    Bay theo những cơn mưa phùn lạnh lùng ..."

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Mình cũng thích nghe bản nhạc này..nhất là những lúc buồn

      Xóa
  2. nếu tính mưa ngâu tháng 7 là người ta tính lịch tháng 7 âm đó nha

    Trả lờiXóa
  3. hihihi
    tháng bảy dù có ra sao thì hôm nay vẫn là tháng tám :)

    Trả lờiXóa
  4. Mỗi Tháng, Gió đều thổi qua đi tháng cũ, vì như Gío nói: mình thì cũng phải qua đi.. tháng cũ:))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, dù thế nào rồi cũng phải đi qua thôi anh Minh hén

      Xóa
  5. Mình đồng cảm xúc với bạn: "Mùa hình như chưa qua hẳn …. nhưng mình thì vẫn phải qua…". Cuộc sống, cuộc đời, và lớn hơn vũ trụ có khi là thế! Thân!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn Nguyễn Ánh Nhật đồng cảm, đi qua là một cách nói để hình dung một đoạn đường đã qua

      Xóa
  6. Tháng bảy vừa đi qua, ta lại ngồi đong đưa những tháng ngày còn lại Gió nhỉ!

    Trả lờiXóa
  7. Dẫu sao cũng cảm ơn trời tạo ra mỗi mùa chỉ có 4 tháng, còn mùa cho mỗi con người là vô định.
    Chúng ta đang được hy vong mong manh trong cái kết thúc phủ phàng !!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Dạ, mọi cái trên cuộc đời này đều thế.. có khi ta cần học sự bình thản hén anh Bulukhin

      Xóa
  8. Doc bai nay , nghe nhac nay , giua mua dong nuoc Uc , buon thay me !

    Trả lờiXóa
  9. Một cơn mưa qua buồn như muốn khóc....
    Một thoáng tình sầu đến ngẩn ngơ....

    Entry của chị hay lắm///... em có thể làm quen với chị được không?

    Trả lờiXóa
  10. dòng nhạc bạn nghe man mác buồn cững như những bài viết của bạn nhẹ nhàng sâu lắng chầm chậm buồn....
    [ TÔI THÍCH BÀI VIẾT DƯỚI ĐÂY CỦA BẠN
    Thứ sáu, ngày 27 tháng sáu năm 2008
    Cà phê đắng !!! ]

    Trả lờiXóa
  11. "Cà phê đắng" là một truyện ngắn mình viết cách đây nhiều năm được đăng trong Áo Trắng. Cám ơn muarungchieu

    Trả lờiXóa