Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

Dấu chấm

                 tháng chín... khép ô cửa nhỏ bâng khuâng giấu một chút buồn mùa thu nép mình mảnh dẻ trong vườn rụng đóa quỳnh hương em _ cái dấu chấm lặng thinh_ dịu dàng giữa mùa thu biếc mùa thu có cái nhìn ly biệt… màu nâu non anh vẫn bảo mùa thu Saigon hiền lành như ly café...
Đọc tiếp ...

Thứ Sáu, 16 tháng 9, 2011

24 giờ..

Bạn bảo tôi: “Cứ như một ngày của Gió nhiều hơn 24 giờ ấy …” khi thấy tôi loay hoay với bao việc … cả những việc nghiêm túc và những việc như đùa .Tự dưng chạnh nghĩ nếu một ngày tôi có nhiều hơn 24 giờ thì chẳng biết đó là điều may mắn hay lại là hệ lụy ! Hai mươi bốn giờ của tôi là những buổi sớm thức dậy như một thói quen...
Đọc tiếp ...

Thứ Bảy, 10 tháng 9, 2011

Tôi mơ những chiếc lồng đèn cho Hoàng Tử Bé ...

Cháu ra đời vào những ngày trung tuần tháng 8 , khi tôi chỉ còn mấy ngày nữa phải giã từ mùa hè bước vào những ngày bận rộn … Thế là vẫn kịp để có thời gian loay hoay với cháu từ trong bệnh viện đến khi đưa cháu về nhà ông bà ngoại …Đó cũng là những ngày mà tôi và bố cháu cùng gia đình nội ngoại hai bên có biết bao âu lo ngồi đứng không...
Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 7 tháng 9, 2011

Nón lá ....

Bạn ở xa về bảo thấy gì cũng lạ …! “Lạ nhất là bây giờ con gái Saigon mặc áo dài, đeo kính đen, đội mũ bảo hiểm đi quanh phố …nhìn mà tội nghiệp chiếc áo dài …” Tôi cười ,nhớ lần đầu đi dạy phải đội mũ bảo hiểm, đứng trước gương thấy mình giống y như chú mèo Doremon mặc áo dài , vừa tức cười vừa tội nghiệp chiếc áo dài quá sức … Dần...
Đọc tiếp ...