Thứ Ba, 2 tháng 10, 2012

Nắng gió Sapa.


Chúng tôi rời Hà Nội một buổi chiều mưa tháng tám, mưa không lớn nhưng dai dẳng. Hà Nội ướt sũng, những ánh đèn vàng nhập nhoạng sáng, hắt cái thứ vàng phai trên khu phố cổ tạo cảm giác buồn buồn.


NgLoan từ điểm du lịch Huế gọi điện nhắn sẽ bay thẳng ra Hà Nội để cùng đi Sapa với chúng tôi. Hằng và Loan đi xe lửa, tôi và Thủy đi xe đò do đã đặt vé trước. Chúng tôi hẹn nhau tại Sapa sáng hôm sau.


Tôi và Thủy đón taxi đến bến xe Mỹ Đình tìm chuyến xe đã được đặt sẵn để lên Sapa, chiếc Taxi vất vả luồn lách qua những con đường chật hẹp, đông đúc của Hà Nội trong cơn mưa, những tán cây trong khu phố cổ cứ như được níu gần xuống thấp, xanh biếc, tinh nghịch thả những giọt mưa xuống mặt đường .

Bến xe Mỹ Đình đông đúc, hơi nhớp nháp và sao mà lắm người đon đả, chèo kéo đến cứ lắc đầu trả lời rằng “đã đặt xe rồi” cũng bắt mệt _ một hình ảnh không thấy tại những bến xe ở Saigon_ Bảy giờ tối xe chuyển bánh trong cơn mưa nhấm nhẳng và cái bóng tối đen kịt , chuyến xe làm tôi nhớ chuyến đi Tây Nguyên. Đường từ Hà Nội lên SaPa đẹp và an toàn hơn con đường từ Saigon lên Tây Nguyên nhiều…chỉ những ánh đèn lấp lóa , quét nhanh qua bởi những chuyến xe xuôi ngược thì không có gì khác.



Tôi nằm im trong khoang xe, cảm giác tù túng bởi những cánh cửa xe đóng chặt và che chắn kín mít. Giấc ngủ không tròn bởi thỉnh thoảng lại bị đánh thức bởi tiếng chuyện trò của một người đàn ông với chị phụ nữ trắng trẻo , phốp pháp có vẻ như là chủ xe và mẹ con người đàn bà trẻ nằm giường gần bên cạnh. Sáu giờ sáng xe đến Lào Cai_ thành phố được xem là cửa khẩu nối liền Trung Quốc bởi cầu Hồ Kiều, thành phố Lào Cai thức dậy muộn, vài quán ăn gần bến xe loe hoe vài người ngồi nhấm nháp ly café buổi sáng . Trước ngày đi, tôi tìm hiểu và được biết Lào Cai nhỏ bé hiền lành là dải lụa mềm nằm ở ngã ba sông Hồng và sông Thị Nậm, trước Công nguyên thành phố này đã là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa quan trọng nằm ven bờ sông Cái tức sông Hồng bây giờ.


Xe ngừng khoảng nửa tiếng lại chuyển bánh lên Sapa cách Lào Cai gần 40km. Gần 40km với con đường gập khúc, uốn lượn không phải là con đường dễ dàng dành cho những người không quen với những chuyến xe xuôi ngược. Tôi dù không say xe vẫn thấy choáng khi phải oằn mình chao đảo bởi con đường đẹp như tranh vẽ với những ruộng bậc thang xanh mướt dậy thì. Xe đến Sapa, nhân viên khách sạn Hoàng Hà đón chúng tôi về khách sạn.


Hoàng Hà là khách sạn khá đẹp nằm ở đường Thác Bạc ngay trung tâm thị trấn Sapa. Khách sạn nằm trên một ngọn đồi thấp nhìn xuống con đường uốn cong vắng lặng. Đứng trên ban công của tầng 2 khách sạn ta có thể nhìn thấy thị trấn Sapa với những ngôi nhà ngói đỏ nằm lẫn trong những rừng thông xanh chập chùng.Loan và Hằng đến, chúng tôi bắt đầu bằng buổi sáng dạo quanh khu trung tâm thị trấn.


Cũng như những thành phố du lịch khác Sapa dập dìu khách du lịch trong và ngoài nước. Chúng tôi ghé nhà bảo tàng Dân tộc Sapa, ngay trên con dốc từ khách sạn xuống chợ. Nhà bảo tàng vắng hoe, chỉ có ông cụ trông nom bảo tàng và mẹ con cô bé xinh xắn người Mông loay hoay với những món hàng thủ công nhiều màu sắc. Tiếng cười đùa của chúng tôi vang trong không gian thơm lành của buổi sáng phố núi trong cả cái nhìn lén và nụ cười tươi tắn bẻn lẻn của bà mẹ trẻ người Mông.


Đi đâu trong ngõ ngách thị trấn Sapa ta cũng có thể gặp những người dân tộc đi loanh quanh trên phố. Tôi đặc biệt yêu thích những hình ảnh có vẻ như ngây ngô từ họ. Từ những cô cậu bé học trò ríu rít cười nói, núng níu nhau đến trường đến những ông bà cụ ngơ ngác buồn buồn đi qua phố, từ những người mẹ trẻ con, lưng địu đứa bé đầu trần nằm ngủ gật gù, lơ lớ cái giọng người Kinh mời khách mua những món hàng thủ công khéo léo đặt trên tấm bạt mỏng đến những người đàn ông tay nựng nịu những chiếc rựa, con dao bóng nhẫy hay những chiếc lồng nhỏ ríu rít tiếng chim rừng nhớ bầy được bày bán ven đường. Tôi nói họ chỉ có vẻ ngây ngô vì bạn có thể nghe một câu rất sòng phẳng khi đưa máy lên nháy một tấm ảnh của họ “cho tiền mới cho chụp ảnh” . Người dân tộc ở Sapa bây giờ cũng có những tính toán mưu lợi không khác người Kinh là bao, một món hàng có thể được ra giá hơn mười nghìn VN với người bản xứ thì có thể nó được đưa ra với giá 5, 10 đô la với khách nước ngoài, nhìn những người phụ nữ dân tộc tay cầm những đồng đô la vẻ mặt hớn hở tôi không thể tin rằng trước đây họ không biết cả đến một cục xà bông.

Hằng dắt chúng tôi theo những ngõ hẻm nằm ngang dọc ở thị trấn Sapa để tìm một tiệm cơm. Chúng tôi có một bữa cơm bình dân, ngon miệng sau những giờ lượn lờ qua khu chợ đông người …


Chiều hôm ấy chúng tôi lội bộ ra thị trấn để leo núi Hàm Rồng
Đây là một ngọn núi nằm trong dãy Hoàng Liên Sơn. Núi Hàm Rồng là mỏm đá vươn cao tựa đầu rồng .Theo tương truyền, thủa hồng hoang, có đôi rồng đang mải mê quấn quýt bên nhau trong khi cơn hồng thuỷ đang ào ạt dâng sóng mà vẫn không hay. Đến khi choàng tỉnh, hốt hoảng rời nhau, rồi quẫy mình lên, nhưng không kịp. Tức thì mỗi con rời ra một nơi. Đến bây giờ rồng nàng tuy hoá đá, nhưng bản năng sinh tồn còn mãnh liệt vẫn cố ngước nhìn theo rồng chàng bên dãy Hoàng Liên phía tây.(lấy từ google)


Nghe nói ở đây có những vườn lan với hơn 300 loại lan, vốn chẳng thích hoa, lại mệt nhoài vì phải leo nên tôi không hứng thú ghé vườn lan. Cả khu du lịch rất nhiều những tảng đá to với muôn dạng hình tạo thành một quần thể kì bí, sinh động. Tôi leo lên đến cổng trời ngắm thị trấn Sapa phía dưới lung linh trong ánh nắng cuối hè. Phía xa, mây mù che phủ đỉnh Phan-xi-păng mờ ảo bí ẩn, cái nóc nhà tổ quốc vòi vọi ung dung trong cái kì vĩ của thiên nhiên, bất chấp nhân gian với những toan tính lợi danh, bất chấp cái nền nhà chừng như đang chống chọi với cơn sóng gió khôn cùng . Bất chợt một thảm cỏ xanh non lung liêng vạt hoa vàng được sắp xếp như những bậc thang trên một dải đất thoai thoải làm cả đám thích thú, tôi ngồi nhìn Hằng và Thủy nghịch ngợm với những bài quyền, tiếng cười của những người không còn trẻ bỗng dưng mà trong trẻo như níu lại chút hồn nhiên của thời thiếu nữ …



Buổi tối, chúng tôi vòng quanh thị trấn, vì không phải là ngày cuối tuần nên thị trấn buổi tối buồn thiu, chúng tôi leo lên những bậc thang nhỏ xíu để vào một quán café ở thị trấn sau khi ních no bụng bằng một tô phở to đùng, café nhạt phèo chán ngắt ,nhớ bent nhắn có quán café nào thơ mộng lắm nhưng chẳng còn hơi sức đâu mà đi tìm . Đêm ở Sapa trời không lạnh chỉ man mát…chúng tôi chìm vào giấc ngủ no nê sau một ngày leo trèo đến mỏi chân.


Hôm sau chúng tôi đi bản Tả Van theo tour Hằng đặt.

Tả Van cách thị trấn Sapa khoảng 10km đường, lượn quanh sườn núi. Đứng trên một điểm cao trên đường vào Tả Van ta có thể nhìn thấy cái bản nhỏ xíu với những mái nhà hiền lành dưới thung lũng Mường Hoa, chung quanh là những ruộng bậc thang xanh đến rưng lòng, xa xa mây trắng lượn lờ quanh ngọn Phan-xi-păng hùng vĩ.

Đường vào Tả Van phải men theo những con đường mòn nhỏ hẹp uốn lượn dưới chân các ngọn đồi, đi qua chiếc cầu sắt nhỏ bắc qua con suối Mường Hoa thơ mộng là vào bản của người dân tộc Giáy , vài em bé người Giáy mời chúng tôi mua những chiếc túi nhỏ được may thủ công khéo léo. Một cô bé người Dáy luôn miệng thăm hỏi, khen tặng du khách những câu mời chào: Cô bao nhiêu tuổi? Sao cô trẻ thế! “chuyên nghiệp” đến buồn cười, trên tay lăm le những chiếc túi hoa văn sặc sỡ em cho tôi biết đang học lớp ba ở một ngôi trường tiểu học trong bản…


Tôi mệt nên ngồi một chỗ, Hằng, Loan và Thủy xách dép lội qua con suối Mường Hoa mát rượi trong lành giữa cái nắng chang chang của buổi trưa miền núi… Quá trưa, chúng tôi trở lại thị trấn để Hằng và Loan chuẩn bị trở về Hà Nội còn tôi và Thủy chuẩn bị chuyến đi Thác Tình yêu buổi chiều…



Thác Tình yêu nằm ở xã San Sả Hồ cách thị trấn Sapa 4 km. Con đường đi qua những thung lũng trồng toàn hoa hồng và những vườn su su lúc lỉu quả . Dẫn vào thác là con đường mòn nhỏ có đoạn được xây thành những bậc thang bằng đá, có đoạn còn là đất đỏ chạy qua những rừng trúc xanh mươn mướt và những bãi đất hồng hoa đỗ quyên để đến dòng suối lổn ngổn đá được gọi là Suối Vàng . Men theo dòng suối ta có thể đến thác nước hùng vĩ bắt nguồn từ đỉnh Phan-xi-păng vượt qua những dốc đá hiểm trở đổ ào ạt xuống dòng suối vàng tung bọt trắng xóa , dòng thác mãnh liệt như tình yêu của nàng tiên thứ bảy và anh chàng tiều phu Ô Qui Hồ trong truyền thuyết về Thác Tình yêu.


Thủy háo hức leo lên đến thác, còn tôi ngồi ở Suối Vàng rồi lần mò đi từ từ trở ra, theo con đường mòn mà những rừng trúc xanh đã bắt đầu thẫm lại trong ánh trời chiều…



Tối hôm ấy tôi và Thủy đi dạo quanh “chợ tình” thứ bảy ở phía trước nhà thờ Đá. Trong một bãi đất rộng, du khách đông nghịt bu quanh những món hàng của người dân tộc Mông, Dao , Dáy bày bán. Tôi thích thú ngắm những người phụ nữ Dao Đỏ với cái khăn đỏ chóe to phập phồng trên đầu. Một vài người đàn bà im lặng chăm chú với đường kim mũi chỉ trên tấm vải nhiều màu sắc mà ánh sáng soi sáng được phát ra từ chiếc đèn pin nhỏ được đeo trước trán, tưởng chừng như cái thứ ồn ào lạ lẫm ở chung quanh không thuộc về họ.


Ánh sáng từ những ngọn đèn vàng quanh khu “chợ tình” tạo thành cái thứ ánh sáng loạng choạng mà tôi dù cố gắng vẫn không được tấm hình nào ưng bụng. Đêm cuối cùng ở Sapa..bỗng dưng trời trở lạnh, tôi ngủ ngay khi đặt mình xuống chiếc giường còn se cái lạnh của sương đêm…


Sáng hôm sau chúng tôi dành cả buổi sáng cho những ngôi biệt thự cổ trong quần thể của khách sạn Công Đoàn. Những ngôi nhà được xây dựng theo kiến trúc Pháp từ những năm ba mươi của thế kỷ trước với những bức tường sơn trắng và những cánh cửa gỗ màu nâu, một loại dây leo lá xanh xen đỏ bò quanh những bức tường ốp đá đã mốc rêu xanh, vài vạt hoa cúc trắng trên lối đi quanh những khu biệt thự im ắng chỉ thì thầm bước chân của tôi và Thủy…


Buổi chiều, chúng tôi ra bến xe để trở về Hà Nội, bỗng phát hiện cái hồ tuyệt đẹp nằm giữa thị trấn , hỏi thăm mới biết đó là hồ Mắt Ngọc . Gởi hành lý lên xe, chúng tôi dành những phút cuối cùng ở Sapa để ngắm cái hồ nước đẹp soi bóng thị trấn miền núi xinh xẻo này. Trời chiều nhiều gió, làn nước long lanh níu ánh nắng cuối ngày phả nhàn nhạt nhớ thương xuống mặt hồ. Chúng tôi rời Sapa bằng chuyến xe băng qua trời chiều bảng lảng hơi lạnh, con đường từ Sapa về Lào Cai cứ dường như xanh thẫm và đẹp đến ngẩn ngơ . Tôi chụp hàng loạt hình nhưng rốt cuộc không được tấm nào bởi chiếc xe cứ uốn lượn như làm xiếc…Tôi bỏ sau lưng mình một cuộc lỡ hẹn café với man7478 ở Lào Cai…với nỗi tiếc nuối, thôi thì hẹn một lần trở lại nhé man .



Xe về đến sân bay Nội Bài khoảng 4 giờ sáng. Trời còn tối, gió se lạnh , có mảnh trăng cuối tháng nhợt nhạt, hiu hắt, đơn độc trên bầu trời trong không một vì sao. Trời bắt đầu đổ mưa khi chúng tôi ngồi vào máy bay. Máy bay cất cánh trong thời tiết không tốt lắm. Tôi nhìn qua ô cửa kính, Hà Nội như một mô hình triển lãm xa dần trong cơn mưa nhỏ. Chúng tôi về đến Saigon khoảng 11 giờ trưa, một Saigon thân quen chan chứa nắng vàng …bỏ lại phía sau mình một hành trình phiêu lãng khó quên.

Ngay ngày hôm sau tôi biết được chiều hôm ấy Hà Nội mưa tầm tã và kéo dài cơn bão rớt đến suốt vài ngày sau. Còn tôi, đã phải từ giã mùa hè để bước vào một mùa mới xôn xao...


Khách sạn Hoàng HàPhotobucket




Thị trấn Sa Pa chụp từ khách sạn
..Photobucket


Thị trấn sapa chụp từ Núi Hàm Rồng
...Photobucket



Đường vào Tả Van
Photobucket




Ruộng bậc thang xanh mươn mướt
Photobucket





Bản Tả Van nhìn từ trên cao xuống thung lũng Mường Hoa
Photobucket



Photobucket



Photobucket


Cây cầu bắc qua suối Mường Hoa để vào bản
Photobucket

Suối Mường HoaPhotobucket


.Photobucket



.Photobucket



Cầu treo ở Tả Van
Photobucket





Con đường vắng từ KS Hoàng Hà nhìn xuống...Photobucket..




Đường vào Thác Tình yêu
.Photobucket



...Photobucket





Con đường vào xã San Sả Hồ
Photobucket




Nhà Thờ Đá Sapa..Photobucket


.Một góc nhà cổ ở KS Công Đoàn

Photobucket...


Toàn cảnh chợ tình Sapa...Photobucket


Photobucket


.Một phụ nữ Dao đỏ

Photobucket..



Những người dân tộc ở Sapa

Photobucket




Trên phố....Photobucket

...Photobucket

..Những em bé ở Tả Van
Photobucket

.



Hồ Mắt Ngọc.
Photobucket

...Photobucket


.Ở Núi Hàm Rồng

Photobucket


.Ở Bảo tàng Dân tộc Sapa

Photobucket




Dưới chân khách sạn Hoàng Hà
Photobucket





Vạt hoa trong KS Công Đoàn thị trấn SaPa






Đọc tiếp ...