Chúng tôi rời Hà Nội một buổi chiều mưa tháng tám, mưa không lớn nhưng dai dẳng. Hà Nội ướt sũng, những ánh đèn vàng nhập nhoạng sáng, hắt cái thứ vàng phai trên khu phố cổ tạo cảm giác buồn buồn.
NgLoan từ điểm du lịch Huế gọi điện nhắn sẽ bay thẳng ra Hà Nội để cùng đi Sapa với chúng tôi. Hằng và Loan đi xe lửa, tôi và Thủy đi xe đò do đã đặt vé trước. Chúng tôi hẹn nhau tại Sapa sáng hôm sau.
Tôi và Thủy đón taxi đến bến xe Mỹ Đình tìm chuyến xe đã được đặt sẵn để lên Sapa, chiếc Taxi vất vả luồn lách qua những con đường chật hẹp, đông đúc của Hà Nội trong cơn mưa, những tán cây trong khu phố cổ cứ như được níu gần xuống thấp, xanh biếc, tinh nghịch thả những giọt mưa xuống mặt đường .
Bến xe Mỹ Đình đông đúc, hơi nhớp nháp và sao mà lắm người đon đả, chèo kéo đến cứ lắc đầu trả lời rằng “đã đặt xe rồi” cũng bắt mệt _ một hình ảnh không thấy tại những bến xe ở Saigon_ Bảy giờ tối xe chuyển bánh trong cơn mưa nhấm nhẳng và cái bóng tối đen kịt , chuyến xe làm tôi nhớ chuyến đi Tây Nguyên. Đường từ Hà Nội lên SaPa đẹp và an toàn hơn con đường từ Saigon lên Tây Nguyên nhiều…chỉ những ánh đèn lấp lóa , quét nhanh qua bởi những chuyến xe xuôi ngược thì không có gì khác.
Tôi nằm im trong khoang xe, cảm giác tù túng bởi những cánh cửa xe đóng chặt và che chắn kín mít. Giấc ngủ không tròn bởi thỉnh thoảng lại bị đánh thức bởi tiếng chuyện trò của một người đàn ông với chị phụ nữ trắng trẻo , phốp pháp có vẻ như là chủ xe và mẹ con người đàn bà trẻ nằm giường gần bên cạnh. Sáu giờ sáng xe đến Lào Cai_ thành phố được xem là cửa khẩu nối liền Trung Quốc bởi cầu Hồ Kiều, thành phố Lào Cai thức dậy muộn, vài quán ăn gần bến xe loe hoe vài người ngồi nhấm nháp ly café buổi sáng . Trước ngày đi, tôi tìm hiểu và được biết Lào Cai nhỏ bé hiền lành là dải lụa mềm nằm ở ngã ba sông Hồng và sông Thị Nậm, trước Công nguyên thành phố này đã là trung tâm kinh tế, chính trị, văn hóa quan trọng nằm ven bờ sông Cái tức sông Hồng bây giờ.
Xe ngừng khoảng nửa tiếng lại chuyển bánh lên Sapa cách Lào Cai gần 40km. Gần 40km với con đường gập khúc, uốn lượn không phải là con đường dễ dàng dành cho những người không quen với những chuyến xe xuôi ngược. Tôi dù không say xe vẫn thấy choáng khi phải oằn mình chao đảo bởi con đường đẹp như tranh vẽ với những ruộng bậc thang xanh mướt dậy thì. Xe đến Sapa, nhân viên khách sạn Hoàng Hà đón chúng tôi về khách sạn.
Hoàng Hà là khách sạn khá đẹp nằm ở đường Thác Bạc ngay trung tâm thị trấn Sapa. Khách sạn nằm trên một ngọn đồi thấp nhìn xuống con đường uốn cong vắng lặng. Đứng trên ban công của tầng 2 khách sạn ta có thể nhìn thấy thị trấn Sapa với những ngôi nhà ngói đỏ nằm lẫn trong những rừng thông xanh chập chùng.Loan và Hằng đến, chúng tôi bắt đầu bằng buổi sáng dạo quanh khu trung tâm thị trấn.
Cũng như những thành phố du lịch khác Sapa dập dìu khách du lịch trong và ngoài nước. Chúng tôi ghé nhà bảo tàng Dân tộc Sapa, ngay trên con dốc từ khách sạn xuống chợ. Nhà bảo tàng vắng hoe, chỉ có ông cụ trông nom bảo tàng và mẹ con cô bé xinh xắn người Mông loay hoay với những món hàng thủ công nhiều màu sắc. Tiếng cười đùa của chúng tôi vang trong không gian thơm lành của buổi sáng phố núi trong cả cái nhìn lén và nụ cười tươi tắn bẻn lẻn của bà mẹ trẻ người Mông.
Đi đâu trong ngõ ngách thị trấn Sapa ta cũng có thể gặp những người dân tộc đi loanh quanh trên phố. Tôi đặc biệt yêu thích những hình ảnh có vẻ như ngây ngô từ họ. Từ những cô cậu bé học trò ríu rít cười nói, núng níu nhau đến trường đến những ông bà cụ ngơ ngác buồn buồn đi qua phố, từ những người mẹ trẻ con, lưng địu đứa bé đầu trần nằm ngủ gật gù, lơ lớ cái giọng người Kinh mời khách mua những món hàng thủ công khéo léo đặt trên tấm bạt mỏng đến những người đàn ông tay nựng nịu những chiếc rựa, con dao bóng nhẫy hay những chiếc lồng nhỏ ríu rít tiếng chim rừng nhớ bầy được bày bán ven đường. Tôi nói họ chỉ có vẻ ngây ngô vì bạn có thể nghe một câu rất sòng phẳng khi đưa máy lên nháy một tấm ảnh của họ “cho tiền mới cho chụp ảnh” . Người dân tộc ở Sapa bây giờ cũng có những tính toán mưu lợi không khác người Kinh là bao, một món hàng có thể được ra giá hơn mười nghìn VN với người bản xứ thì có thể nó được đưa ra với giá 5, 10 đô la với khách nước ngoài, nhìn những người phụ nữ dân tộc tay cầm những đồng đô la vẻ mặt hớn hở tôi không thể tin rằng trước đây họ không biết cả đến một cục xà bông.
Hằng dắt chúng tôi theo những ngõ hẻm nằm ngang dọc ở thị trấn Sapa để tìm một tiệm cơm. Chúng tôi có một bữa cơm bình dân, ngon miệng sau những giờ lượn lờ qua khu chợ đông người …
Chiều hôm ấy chúng tôi lội bộ ra thị trấn để leo núi Hàm Rồng
Đây là một ngọn núi nằm trong dãy Hoàng Liên Sơn. Núi Hàm Rồng là mỏm đá vươn cao tựa đầu rồng .Theo tương truyền, thủa hồng hoang, có đôi rồng đang mải mê quấn quýt bên nhau trong khi cơn hồng thuỷ đang ào ạt dâng sóng mà vẫn không hay. Đến khi choàng tỉnh, hốt hoảng rời nhau, rồi quẫy mình lên, nhưng không kịp. Tức thì mỗi con rời ra một nơi. Đến bây giờ rồng nàng tuy hoá đá, nhưng bản năng sinh tồn còn mãnh liệt vẫn cố ngước nhìn theo rồng chàng bên dãy Hoàng Liên phía tây.(lấy từ google)
Nghe nói ở đây có những vườn lan với hơn 300 loại lan, vốn chẳng thích hoa, lại mệt nhoài vì phải leo nên tôi không hứng thú ghé vườn lan. Cả khu du lịch rất nhiều những tảng đá to với muôn dạng hình tạo thành một quần thể kì bí, sinh động. Tôi leo lên đến cổng trời ngắm thị trấn Sapa phía dưới lung linh trong ánh nắng cuối hè. Phía xa, mây mù che phủ đỉnh Phan-xi-păng mờ ảo bí ẩn, cái nóc nhà tổ quốc vòi vọi ung dung trong cái kì vĩ của thiên nhiên, bất chấp nhân gian với những toan tính lợi danh, bất chấp cái nền nhà chừng như đang chống chọi với cơn sóng gió khôn cùng . Bất chợt một thảm cỏ xanh non lung liêng vạt hoa vàng được sắp xếp như những bậc thang trên một dải đất thoai thoải làm cả đám thích thú, tôi ngồi nhìn Hằng và Thủy nghịch ngợm với những bài quyền, tiếng cười của những người không còn trẻ bỗng dưng mà trong trẻo như níu lại chút hồn nhiên của thời thiếu nữ …
Buổi tối, chúng tôi vòng quanh thị trấn, vì không phải là ngày cuối tuần nên thị trấn buổi tối buồn thiu, chúng tôi leo lên những bậc thang nhỏ xíu để vào một quán café ở thị trấn sau khi ních no bụng bằng một tô phở to đùng, café nhạt phèo chán ngắt ,nhớ bent nhắn có quán café nào thơ mộng lắm nhưng chẳng còn hơi sức đâu mà đi tìm . Đêm ở Sapa trời không lạnh chỉ man mát…chúng tôi chìm vào giấc ngủ no nê sau một ngày leo trèo đến mỏi chân.
Hôm sau chúng tôi đi bản Tả Van theo tour Hằng đặt.
Tả Van cách thị trấn Sapa khoảng 10km đường, lượn quanh sườn núi. Đứng trên một điểm cao trên đường vào Tả Van ta có thể nhìn thấy cái bản nhỏ xíu với những mái nhà hiền lành dưới thung lũng Mường Hoa, chung quanh là những ruộng bậc thang xanh đến rưng lòng, xa xa mây trắng lượn lờ quanh ngọn Phan-xi-păng hùng vĩ.
Đường vào Tả Van phải men theo những con đường mòn nhỏ hẹp uốn lượn dưới chân các ngọn đồi, đi qua chiếc cầu sắt nhỏ bắc qua con suối Mường Hoa thơ mộng là vào bản của người dân tộc Giáy , vài em bé người Giáy mời chúng tôi mua những chiếc túi nhỏ được may thủ công khéo léo. Một cô bé người Dáy luôn miệng thăm hỏi, khen tặng du khách những câu mời chào: Cô bao nhiêu tuổi? Sao cô trẻ thế! “chuyên nghiệp” đến buồn cười, trên tay lăm le những chiếc túi hoa văn sặc sỡ em cho tôi biết đang học lớp ba ở một ngôi trường tiểu học trong bản…
Tôi mệt nên ngồi một chỗ, Hằng, Loan và Thủy xách dép lội qua con suối Mường Hoa mát rượi trong lành giữa cái nắng chang chang của buổi trưa miền núi… Quá trưa, chúng tôi trở lại thị trấn để Hằng và Loan chuẩn bị trở về Hà Nội còn tôi và Thủy chuẩn bị chuyến đi Thác Tình yêu buổi chiều…
Thác Tình yêu nằm ở xã San Sả Hồ cách thị trấn Sapa 4 km. Con đường đi qua những thung lũng trồng toàn hoa hồng và những vườn su su lúc lỉu quả . Dẫn vào thác là con đường mòn nhỏ có đoạn được xây thành những bậc thang bằng đá, có đoạn còn là đất đỏ chạy qua những rừng trúc xanh mươn mướt và những bãi đất hồng hoa đỗ quyên để đến dòng suối lổn ngổn đá được gọi là Suối Vàng . Men theo dòng suối ta có thể đến thác nước hùng vĩ bắt nguồn từ đỉnh Phan-xi-păng vượt qua những dốc đá hiểm trở đổ ào ạt xuống dòng suối vàng tung bọt trắng xóa , dòng thác mãnh liệt như tình yêu của nàng tiên thứ bảy và anh chàng tiều phu Ô Qui Hồ trong truyền thuyết về Thác Tình yêu.
Thủy háo hức leo lên đến thác, còn tôi ngồi ở Suối Vàng rồi lần mò đi từ từ trở ra, theo con đường mòn mà những rừng trúc xanh đã bắt đầu thẫm lại trong ánh trời chiều…
Tối hôm ấy tôi và Thủy đi dạo quanh “chợ tình” thứ bảy ở phía trước nhà thờ Đá. Trong một bãi đất rộng, du khách đông nghịt bu quanh những món hàng của người dân tộc Mông, Dao , Dáy bày bán. Tôi thích thú ngắm những người phụ nữ Dao Đỏ với cái khăn đỏ chóe to phập phồng trên đầu. Một vài người đàn bà im lặng chăm chú với đường kim mũi chỉ trên tấm vải nhiều màu sắc mà ánh sáng soi sáng được phát ra từ chiếc đèn pin nhỏ được đeo trước trán, tưởng chừng như cái thứ ồn ào lạ lẫm ở chung quanh không thuộc về họ.
Ánh sáng từ những ngọn đèn vàng quanh khu “chợ tình” tạo thành cái thứ ánh sáng loạng choạng mà tôi dù cố gắng vẫn không được tấm hình nào ưng bụng. Đêm cuối cùng ở Sapa..bỗng dưng trời trở lạnh, tôi ngủ ngay khi đặt mình xuống chiếc giường còn se cái lạnh của sương đêm…
Sáng hôm sau chúng tôi dành cả buổi sáng cho những ngôi biệt thự cổ trong quần thể của khách sạn Công Đoàn. Những ngôi nhà được xây dựng theo kiến trúc Pháp từ những năm ba mươi của thế kỷ trước với những bức tường sơn trắng và những cánh cửa gỗ màu nâu, một loại dây leo lá xanh xen đỏ bò quanh những bức tường ốp đá đã mốc rêu xanh, vài vạt hoa cúc trắng trên lối đi quanh những khu biệt thự im ắng chỉ thì thầm bước chân của tôi và Thủy…
Buổi chiều, chúng tôi ra bến xe để trở về Hà Nội, bỗng phát hiện cái hồ tuyệt đẹp nằm giữa thị trấn , hỏi thăm mới biết đó là hồ Mắt Ngọc . Gởi hành lý lên xe, chúng tôi dành những phút cuối cùng ở Sapa để ngắm cái hồ nước đẹp soi bóng thị trấn miền núi xinh xẻo này. Trời chiều nhiều gió, làn nước long lanh níu ánh nắng cuối ngày phả nhàn nhạt nhớ thương xuống mặt hồ. Chúng tôi rời Sapa bằng chuyến xe băng qua trời chiều bảng lảng hơi lạnh, con đường từ Sapa về Lào Cai cứ dường như xanh thẫm và đẹp đến ngẩn ngơ . Tôi chụp hàng loạt hình nhưng rốt cuộc không được tấm nào bởi chiếc xe cứ uốn lượn như làm xiếc…Tôi bỏ sau lưng mình một cuộc lỡ hẹn café với man7478 ở Lào Cai…với nỗi tiếc nuối, thôi thì hẹn một lần trở lại nhé man .
Xe về đến sân bay Nội Bài khoảng 4 giờ sáng. Trời còn tối, gió se lạnh , có mảnh trăng cuối tháng nhợt nhạt, hiu hắt, đơn độc trên bầu trời trong không một vì sao. Trời bắt đầu đổ mưa khi chúng tôi ngồi vào máy bay. Máy bay cất cánh trong thời tiết không tốt lắm. Tôi nhìn qua ô cửa kính, Hà Nội như một mô hình triển lãm xa dần trong cơn mưa nhỏ. Chúng tôi về đến Saigon khoảng 11 giờ trưa, một Saigon thân quen chan chứa nắng vàng …bỏ lại phía sau mình một hành trình phiêu lãng khó quên.
Ngay ngày hôm sau tôi biết được chiều hôm ấy Hà Nội mưa tầm tã và kéo dài cơn bão rớt đến suốt vài ngày sau. Còn tôi, đã phải từ giã mùa hè để bước vào một mùa mới xôn xao...
Khách sạn Hoàng Hà
Thị trấn Sa Pa chụp từ khách sạn
Thị trấn sapa chụp từ Núi Hàm Rồng
...Ruộng bậc thang xanh mươn mướt
Cầu treo ở Tả Van
Đường vào Thác Tình yêu
.Một phụ nữ Dao đỏ
Những người dân tộc ở Sapa
.Ở Núi Hàm Rồng
.Ở Bảo tàng Dân tộc Sapa
Dưới chân khách sạn Hoàng Hà
Vạt hoa trong KS Công Đoàn thị trấn SaPa
Tuyệt quá, và có lẽ hai chữ "chợ tình" nên Gió rung tay, chả có tấm nào "nét" cã! hahaha
Trả lờiXóaKhông phải thế ..mà là ánh sáng ở chợ tình không tình chút nào cả ..:))
Trả lờiXóaGiá mà có "tình" chắc cũng run thiệt :))
Chị G ơi đi sapa thích thật chỉ ngại nhất là quãng đường khá dài để đến với nó,ngồi trên ô tô đi từ lao cai lên sapa cảm giác như ra công viên múa bụng í chị nhỉ
Trả lờiXóaĐường từ Hà Nội lên Sapa tuyệt lắm TV ơi...chỉ gần 40km từ Lào Cai lên Sapa thì đúng là "khó thở" nhưng bù lại con đường đẹp ngẩn ngơ ..Chị vẫn muốn đi lần nữa lên Hà Giang để đi chợ tình ..:))
Trả lờiXóađẹp quá chị Gió ơi
Trả lờiXóahình ảnh đẹp, bài viết lôi cuốn
em đã nghe nói nhiều về Sapa cũng như Tây Bắc mà vẫn chưa có dịp ghé qua :(
Đi đi bố susu , em mà lên đấy về còn nhiều ảnh đẹp hơn tay nghề "cùi bắp' của chị ấy chứ..
Trả lờiXóaChị cũng đang mơ Tây Bắc đây
hehe khi mô Gió đi Sapa nhớ ới mình nhé
Trả lờiXóaĐọc entry của Gió nhớ lại những tấm ảnh Sapa mờ sương của P.An.... Nhìn mấy chị em thích quá Gió ơi.. chị thì chỉ biết ngắm Sapa qua ảnh thôi.. Không biết đến bao giờ.. hic.
Trả lờiXóaÔi , thích quá chị. Em chưa đặt chân đến Sapa lần nào, nhìn những o ruộng bận thang, cây cầu treo , ..., chợ tình và cả những người dân tộc ở Sapa làm em thèm thuồng quá. Một chuyến đi thật hay và thú vị quá chị!
Trả lờiXóaSapa gởi về con gió lùa cảm ơn c về bài viết kìa
Trả lờiXóacòn e đang tiếc tấm hình chụp chung với giáo dân giáo xứ chính tòa Sapa, tấm hình đẹp nhất chuyến đi của e , với những nụ cười hồn nhiên rạng rỡ kg tính toán của cư dân Sapa
đã thấy hình rồi lại để mất , hận quá uiii kỷ niệm của tui
:)
dep qua chiiiii,....so great:)
Trả lờiXóaSapa thay đổi quá nhiều từ lần anh đến đó với littlebadguy năm 2010, đường vao Thác Tình Yêu khang trang hơn nhiều.
Trả lờiXóaRiêng về các cháu khen cô Gío và du khách thì anh nghị à các cáu thực tình đó ... thật tội nghiệp cho nhnữg phụ nữ H'mông, Daơ và Thái ... họ gìa quá nhanh Gío ơi. Với các cháu bé thì Gio và các bạn, các du khách nữ quả là quá trẻ đó.
Uh, Gió sẽ hú nhá ..:))
Trả lờiXóaCó dịp chị em mình lên Tây Bắc, Hà Giang đi chị ơi ... !
Trả lờiXóaĐi đi nhỏ, chị vẫn có cảm giác chưa đủ ...Lần sau đi thẳng ra Sapa viettran ơi
Trả lờiXóaKỳ này mình ngốc nghếch làm mất nhiều tấm hình đẹp . Giận mình quá hén thuthuy
Trả lờiXóaChị chụp còn non tay chứ Sapa đẹp hơn nhiều H ơi
Trả lờiXóaChắc mỗi năm sẽ thay đổi để hút du khách anh CB ạ...Miễn đừng thay đổi nhiều quá có khi lại đẩy du khách đi mất tiêu . :))
Trả lờiXóaNgười dân tộc ở sapa bây giờ biết nhiều hơn mình tưởng đấy ạ
Ảnh chụp đẹp quá chị ạh , thích tất cả mọi tấm !
Trả lờiXóaĐọc bài chị viết tự nhiên cũng mường tượng được nét duyên dáng của Sapa . Em chưa đi qua nơi ấy bao giờ nhưng đọc những dòng văn và xem những tấm hình chợt dưng thấy yêu mến nét đẹp thiên nhiên , yêu mến sự hồn hậu của người dân tộc nơi ấy quá !
Gió đặc tả Sapa không thơ lắm, có lẽ vì Chị không khỏe và do cũng hơi thất vọng... Phải không? Em lên Sapa và nhủ, nơi này là chốn em muốn đến nhiều lần... mờ sáng và chiều tối đi dọc lên phía xa chợ một chút, có cảm giác vốc được cả vốc mây trong tay. Mây sà xuống thấp như thế đó... tiếc ngày ấy máy em máy cơ... bi giờ làm biếng đi scan quá...
Trả lờiXóaĐúng là Sapa duyên dáng Cat ạ, có dịp về, em hãy lên Sapa nghen
Trả lờiXóaChị tả Sapa theo cách chị nhìn...
Trả lờiXóaChị chẳng thấy vốc mây nào cả, Sapa cũng không đủ lạnh để mơ hơn một bàn tay nắm...
Có thể chị đi vào mùa hè ..Mây chỉ lãng đãng che phủ đỉnh núi phía xa. Chị không thể nhìn sapa khác hơn dù không phải là ốm đau gì , dù vẫn thích trở lại một lần nữa M ơi !
Chị lại cũng không thất vọng gì Sapa , chị yêu thị trấn nhỏ này ...
Trả lờiXóaCó lẽ đến Sapa nên lên Hà Giang theo tuyến chị GM đi nữa sẽ đầy đặn hơn . Dù sao có lẽ Sapa là nơi chị nhớ nhất trong chuyến đi :)
giận và tiếc . Thôi lỡ rồi , giờ e về post hình chuyến đi vừa rồi làm kỷ niệm ,coi như chia tay Mul
Trả lờiXóa:)
"Đứa"nèo cũng hư!
Trả lờiXóaHehehe
Chị cũng post ...tặng không thằng cha Mul :)))
Trả lờiXóaHư cho người ta tin ...:))
Trả lờiXóaBạn "tinhcodingang"ơi, có ý kiến gì hong?
Trả lờiXóaHahaha
Dô diêng hông :))))))
Trả lờiXóaPhải kím ngừ khác ghẹo Sui chớ tui ghẹo thì thím Tám lại quàng quạc đó mà. Hahaha
Trả lờiXóaXời ơi , Mây giờ sang blogspot rồi ..:))
Trả lờiXóaƯớc chi năm sau được đi Sa pa.
Trả lờiXóaCứ đi đại đi An ..:)
Trả lờiXóaSang năm Gió có kế hoạch rồi , hẹn Sapa 1,2 năm nữa :))
Đúng là bạc tình thì thối á!
Trả lờiXóaChưa quay lưng đi, đã chưởi thậm tệ! hèn chi ....hahaha
hahahah chửi đâu , nói ngọt ý mà ..:))
Trả lờiXóaNói đến đi đây đi đó là khoái!
Trả lờiXóaCô bé này giống Gió, có nốt ruồi son nơi gót chân! hahaha
Trả lờiXóaMình có hai ba nốt lận. Cứ được xổng lồng là đi như... " ngạ". Travelling is my favourist!
Trả lờiXóaGió cũng thế An ơi ...
Trả lờiXóaGió tự bảo sẽ chỉ làm để ..đi :))
hahah chắc Gió giống nhiều người "thích lông nhông" như thế :)))
Trả lờiXóaĐúng là cái lồng của tụi mình nó hẹp quá hén An
Trả lờiXóaGió phải đọc "Chim hót trong lồng" của Nhật Tiến mới được! hahaha
Trả lờiXóaUi đọc từ xa lơ xa lắc . Khóc ướt cả gối ..:))
Trả lờiXóa"Chim hót trong lồng" của NT hay quá xá!
Trả lờiXóacoi như bỏ của chạy lấy người vì đứa nhẫn tâm , em sẽ viết entry ngắn đoạn tuyệt với '' nó ''
Trả lờiXóa:))))
Ảnh thung lũng mướt xanh đẹp quá!
Trả lờiXóaem mê mệt đoạn đường từ Sapa về Lào cai , , ui trời nhớ lại thêm thổn thức
Trả lờiXóa:)
Ơ!? ... tưởng mấy "cô bé quàng khăn đỏ" không biết khóc chứ! hahaha
Trả lờiXóaRuộng bậc than ở châu Mỹ hình như không đẹp bằng ở Bắc Bộ VN ta ! Mình hôi bị mê ruộng bậc than !
Trả lờiXóaMột bài ký...chỉ biết thốt lên là: - TUYỆT VỜI !
Cảm ơn GIÓ cho mình một chuyến du lịch đầy thích thú.
Cho xin đưa về Blog mình bài này nha.
Cho tui đọc ké "lá thư tuyệt mệnh" này nhá? hahaha
Trả lờiXóaẢnh ruộng bậc thang Gió chụp đẹp quá, chị đi ngay lúc sương mù cứ lãng đãng chụp mờ mờ không thôi. Ảnh mấy đứa bé thật dễ thương. Vừa đi Sapa mà vẫn thích đọc bài của Gió.
Trả lờiXóaCung đèo Sapa quả là ngất ngây Gió nhỉ. Sapa cứ khiến người ta muốn trở lại.
Trả lờiXóaNhững người muôn năm cũ ..nhắc chuyện xưa :))
Trả lờiXóaViết đi ..:))
Trả lờiXóaSapa đầy nắng ...nên thấy thế đấy KH
Trả lờiXóaĐúng là đoạn đường đẹp đến ...run rẩy hén thuthuy ?
Trả lờiXóaGió không có khăn đại loại như khăn quàng đỏ hay khăn rằn đâu đấy :))
Trả lờiXóaMà mấy cô bé khăn quàng đỏ cũng lắm nước mắt lắm
Gió chẳng biết ruộng bậc thang ở Châu Mỹ thế nào nhưng ruộng bậc thang ở Sapa mùa lúa chín thì đẹp mê anh HPV ơi..
Trả lờiXóaAnh đi chơi về chưa .? Anh cứ tự nhiên đi ạ :)
Dạ mê quá chị ơi ...
Trả lờiXóaEm mê cái bản Tả Van dưới thung lũng Mường Hoa lắm, cứ zoom lại bấm nên ko nét lắm ..nó xa vời vợi luôn .
1, 2 năm nữa em sẽ trở lại Sapa và đi Hà Giang chị ơi !
Em cũng đang mơ Tây Bắc để nhớ Quang Dũng : "Thương nhớ ơ hờ thương nhớ ai.." chị GM ơi !
Trả lờiXóaTui khoái JP hơn Quang Dũng....hahaha
Trả lờiXóaHahaha(theo Khachbenduongtinhcodingang)dù là Quang Dũng nhà thơ hay QD nhí
Trả lờiXóa:))
anh NG này biết hết
Trả lờiXóaChắc đọc chung 1 sách hahaha
Nhưng anh hỏng bị chọi đá như NG tui, may đấy!
Trả lờiXóa:))
Chọi đá đâu mà đá... toàn là hoa không đấy mà thôi
Trả lờiXóaCó lẽ anh chưa biết dùng ...hahaha
Chị không xuống bản Tả Van, chỉ đi đến bãi đá cổ thôi. Và tiếc vì nghe đâu người ta sắp làm thủy điện ở đấy.
Trả lờiXóaNếu thế thì sẽ chẳng còn suối Mường Hoa...
Chẳng còn bãi đá cổ mà các nhà nghiên cứu vẫn chưa hiểu hết về nó...
Và nhất là Sapa sẽ chẳng còn là Sapa nữa!
À, hồi năm ngoái tới Sapa, chị cũng ở Ks Công Đoàn đấy, ngay khu nhà chính, ngó ra một cội đào cổ thụ thân đầy rêu mượt, đẹp lạ lùng!
Anh mà khoái QD đó mới ...hãi !
Trả lờiXóaTội nghiệp nhà thơ Tây Tiến quá :))
Trả lờiXóaĐọc chung một ...blog :))))
Trả lờiXóaTụi chọi ko chừa ai hết :))
Trả lờiXóahahah anh dingang khôi hài nhở ? :)))
Trả lờiXóaVậy hả chị ?
Trả lờiXóaEm chưa nghe vụ này . Bây giờ người ta xây dựng kiến thiết vô lối lắm chị ...Cứ làm như mọi cái đổi mới đều là ích nước lợi nhà . Những "đổi mới" làm mất nhiều điều , còn cái "được" thì chắc chờ kiếp khác chị ạ...
KS Công Đoàn có khu vila cổ tuyệt đẹp chị hén
Cảm ơn Gió đã cho chị xem hình Sapa! Chị nghe Nhân và Gió tả, chị muốn đi Sapa quá! Ước gì 3 năm nữa có em nào đi cho chị đi với! Hồi trước chị có đi đến Hà nội rồi về không đi Sapa giờ thấy tiếc ghê! Không biết những năm sau nữa Sapa có còn như bây giờ không nữa!
Trả lờiXóaMột chuyến đi với nhiều cảnh đẹp và cảm xúc đâng đầy, chị Gió ha.
Trả lờiXóaHình chụp đẹp quá chị Gió ơi, chị mà làm ở ngành du lịch chắc sẽ có nhiều khách đặt vé đi tham quan những nơi chị giới thiệu quá! :)
đẹp quá.
Trả lờiXóahoang sơ và trữ tình hơn đà lạt nhiều
khách nước ngoài họ thích sapa lắm chị
Có lẽ khi có dịp về nước chị nên có một chuyến Sapa chị ạ... Lên cả Hà Giang Tây Bắc nữa mới thấy đầy cuộc lãng du .. em sẽ trở lại Sapa sau 2 năm nữa , nhất định thế và mong lúc đó có thể đi vào mùa thu hoặc mùa Xuân
Trả lờiXóaChuyến Sapa có nhiều chuyện kể , về gần 2 tháng sau chị mới kể lại đấy Lan :)
Trả lờiXóaĐúng là Sapa còn hoang sơ hơn Đà Lạt nhiều, chỉ sợ cô gái miền núi rừng lại bị biến thành cô gái phố thị thì tiếc lắm thôi Katy nhỉ ?
Trả lờiXóaCác chị đi từ SP về LC mà thần kinh vẫn đủ tỉnh táo để nhìn ngắm cảnh vật thì hơi bị "thần kinh thép" đấy. Hầu hểt các du khách đều thích đi lên nhưng sợ đi về vì ù tai và say xe
Trả lờiXóaĐó chỉ là những làn sương mù mờ ảo. Chị đi vào mùa Đông thì tha hồ mà "bốc" sương bỏ vào túi. Mùa Đông sương mù dày đặc, cách nhau có vài mét muốn lần tìm bàn tay còn khó. :). Và mùa Đông, lúc ấy thì chị chỉ có biết kêu lên "ôi lạnh quá, lạnh đến thấu xương". hihiii
Trả lờiXóaCác chị đi ô tô thảo nào chị e mình khó gặp nhau là phải vì ô tô chỉ cho khách nghỉ ngơi đôi chút ở LC thôi. Nếu đi tàu hỏa thì sẽ có thời gian lưu lại LC lâu hơn.
Trả lờiXóaẢnh chị chụp SP đẹp lắm. Là người con LC mà e cũng ko thể cảm nhận sâu sắc về SP như chị đâu :)
Ah. "Lào Cai nhỏ bé hiền lành là dải lụa mềm nằm ở ngã ba sông Hồng và sông Nậm Thi" chị nhé. :)
Chiều mà Man, cũng chỉ một đoạn thôi...Mặt trời xuống dần ..tự dưng chiều hóa màu xanh đến lạ.
Trả lờiXóaTai đúng là ù..và bắt đầu choáng .
Chị lên nhằm những ngày nắng . Trưa vào Tả Van là nắng lên cao vàng ươm , chẳng có mây mà vốc mùa này Man ạ...Tự dưng mơ một chuyến Sapa vào Đông thế :))
Trả lờiXóaChị chụp ảnh không có nghề ..chỉ cảm xúc như khi viết vậy nên có thể ko đẹp nhưng nó là cảm xúc của chính chị hén Man :)
Trả lờiXóaRời Sapa chị nhủ thầm : Nhất định sẽ có ngày trở lại .. Lúc ấy cafe Man hén :)
Đọc và ngắm hình ảnh của bài này thấy một cảm giác lâng lâng...
Trả lờiXóaLâng lâng vì nhìn và biết được thế nào là Sapa, thế nào là sơn cước thế nào là chợ tình..v..v..
và vô tình Gió đã trở thành "Kẻ hủy diệt", đã xóa tan những ảo tưởng thơ mộng, ấp ủ hằng mấy mươi năm từ khi nghe Sơn Nữ Ca của Trần Hoàn hay Lê Mộng Nguyên với Trăng mờ bên Suối, Suối mơ của Văn Cao...
Sau khi ngắm những khuôn mặt của chợ tình Sapa tui mới ngộ ra "Vì sao sơn nữ Phà Ca lại buồn" ....hahaha
Vì anh muốn chợ tình có tình ...mà chợ bây giờ làm gì có tình ...
Trả lờiXóaVì anh nghĩ các sơn nữ đẹp như "Phà Ca.." ...mà Phà Ca thì chết từ hồi Thanh Nga chết .
Vì anh tin mấy ông nhạc sĩ ...
Vỡ mộng là vì mình ngây thơ chớ sao tại Gió ? :))))
Ngoc Chinh Nguyen07:51 Ngày 02 tháng 10 năm 2012
Trả lờiXóaSapa đẹp thật, chỉ nhìn hình chụp thôi cũng đã thấy đẹp rồi!
Gió chụp hình tay ngang thôi nên chưa chở được hết vẻ đẹp của Sapa...
XóaHung Ma09:20 Ngày 02 tháng 10 năm 2012
Trả lờiXóaỞ 1 ngày thì đẹp, hai ngày cũng đẹp, nhưng chắc 1 tuần thì chết chắc...hahaha
Chết làm ...Ma sapa :))
XóaHung Ma09:31 Ngày 02 tháng 10 năm 2012
Trả lờiXóaChổ Sapa này buồn quá, Ma cũng muốn ...chết! hahaha
Có khi chết lần 2 phải xin phép ..:))
XóaDADONG10:25 Ngày 03 tháng 10 năm 2012
Trả lờiXóaChụp có hồn hơn thợ ảnh ha !
Dạ, cám ơn anh . Gió tay máy cùn thôi, chỉ là chụp bằng cảm xúc
XóaHà Phan18:29 Ngày 06 tháng 10 năm 2012
Trả lờiXóahhehee... qua đây ngắm lại Sapa. Ảnh đẹp đẹp quá Gió ơi...
Ngắm hoài vẫn thích chị hén ?
Xóabữa giờ em phải nằm nhà nên chả ngó nghiêng gì nhiều blog bleo gì cả. thấy bác gió làm xong rồi mà chưa cám ơn được nữa á. mà em cũng còn chưa biết cách xài. vào nhà bác cũng ko biết nhắn nhủ kiểu nào nên mới phải vào đây nè.
Trả lờiXóahic hic
chắc phải sinh xong em mới ngâm cứu được quá. huhuhu
Sinh xong rồi ...lóc chóc phá đi nhỏ ơi !
Xóa[img]http://www.animaatjes.de/bilder/h/herbst/Herbstbild_03.gif[/img]
Trả lờiXóacòm hình không được
Xóaqua tết em sẽ đi
Trả lờiXóachị làm e mê quá nơi này rồi
Đi đi bố Su , nhớ chọn hướng Tây Bắc ..Hà Giang thú vị hơn đấy
XóaSui quậy nhỉ? Hừ hừ...
Trả lờiXóaTui vẫn ko đăng nhập vào blogspot được Già ui
Xóasapa đẹp lung linh qua lời kể và những bức hình Gió chụp đó .
Trả lờiXóaCám ơn KD ...
XóaSapa dường như đẹp hơn và lung linh hơn qua lời kể của chị Gió. Những tấm hình đẹp quá chị nhỉ?
Trả lờiXóaEm sang thăm, chúc chị vui, khỏe và hạnh phúc nha.
Chị ốm..ko nhẹ nên có lẽ ít vào mạng hơn.
Trả lờiXóaCám ơn mocmien ghé chị
TRỜI ƠI , BỆNH KO LO ĂN UỐNG NGỦ NGHỈ CHO MAU HỒI SỨC , LẠI CÒN LÒ MÒ LÊN ĐÂY NỮA CHỨ ! ĐÚNG LÀ CHỊ GIÓ ...MẮC ... GIÓ THIỆT RỒI !
Trả lờiXóa