tháng chín...
khép ô cửa nhỏ
bâng khuâng giấu một chút buồn
mùa thu
nép mình mảnh dẻ
trong vườn rụng đóa quỳnh hương
em _ cái dấu chấm lặng thinh_
dịu dàng giữa mùa thu biếc
mùa thu có cái nhìn ly biệt…
màu nâu non
anh vẫn bảo mùa thu Saigon
hiền lành như ly café sáng
khẽ khàng như vệt nắng chiều loạng choạng
đón cơn bão qua
cơn mưa chiều tiễn tháng chín đi xa
chưa đủ lạnh ..chỉ lưng chừng se sắt
chưa đủ lãng quên ..chỉ lặng im dè dặt
chưa thu tàn đã vội nhớ heo may
tháng chín bao dung...
sắp sửa hết ngày
mùa thu cũng giật mình dợm bước
anh xa thế làm sao biết được
mùa thu qua...?
tháng chín ..
vàng phai rụng xuống hiên nhà
em giấu vào tóc mình cái lặng im...
dấu chấm