Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Phố xá tháng tư...


Tháng tư đang dần qua ….tôi cũng mong tháng tư đi qua mang theo hộ tôi những ngày váng vất với những cơn bệnh vặt , mang theo cả những thứ nhớ quên xếp chồng, ngổn ngang như mớ giấy lộn , mang theo cả những bức bối quanh quẩn mà mình có tránh cũng không thể lướt qua như một kẻ vô tình.


Tháng tư bất chợt bắt gặp trên mái ngói đỏ của một ngôi trường lúng liếng vài cành phượng vĩ đỏ rực trong cái nắng trưa vàng . Màu phượng làm bâng khuâng nhớ ngôi trường cũ, nhớ cái tháp chuông nhà thờ ríu rít lũ chim sẻ bay về mỗi sáng, nhớ Thu Sâm , Đông Hạnh và mùa hè cuối cùng đã quá xa…


Saigon những ngày này hình như ít xe cộ hơn chút xíu.Con đường Công xã Paris thỉnh thoảng vắng tanh đến ngạc nhiên, ngôi giáo đường màu đỏ nằm xênh xang giữa lòng phố xá quen thuộc đến chừng như nếu không có nó thì người ta không còn thấy cái hồn Saigon đâu nữa.Tôi và Liên gửi xe đi bộ quanh Nhà thờ Đức Bà. Có bầy chim bồ câu bay ngang qua tháp chuông rồi sà xuống trước vỉa hè bên kia đường chiu chít làm tôi liên tưởng đến cái không gian yên bình với đàn bồ câu bay lượn quanh những người khách du lịch ở một thành phố Châu Âu trong những bức ảnh được nhìn thấy đâu đó.

 Tháng tư, Saigon cũng có bầy chim bồ câu bay qua một khoảng trời hẹp được ngăn chắn bởi nhiều ngôi nhà cao tầng, bay qua cái nắng nóng mùa hè và chúng luôn giật mình tung đôi cánh bay cao hơn với cả đôi mắt ngước nhìn của những người khách vãng lai. Một vài nhóm người trẻ ngồi tụ tập có lẽ để chuyện trò hay ôn bài trong khu công viên trước Dinh Độc Lập… , trên những chiếc ghế đá quanh công viên, người ta dễ nhận ra những thanh niên ăn mặc bảnh bao ngồi trò chuyện hoặc lom lom nhìn người qua lại ấy là ai … Họ là những người luôn làm những chú chim bồ câu bé nhỏ giật mình.
 
Liên rủ tôi bỏ xe,  ngoắc xích lô đi qua một vài con đường thành phố giữa trưa nắng tháng tư. Lâu lắm rồi, tôi chưa ngồi trên chiếc xích lô. Chúng tôi ái ngại hỏi bác tài : “bác chở nổi không bác?” . Người đàn ông trung niên cười, đẩy chiếc xích lô sát lề: “mấy thằng Tây to hơn hai cô nhiều tui còn chở nổi mà, cô lo chi!”. Bác tài chở chúng tôi loanh quanh vài con đường rồi trả chúng tôi trở về chỗ cũ, tôi dúi vào bàn tay thô ráp của bác số tiền nhiều hơn thỏa thuận, nụ cười hiền lành nở trên khuôn mặt khắc khổ bỗng làm tôi thương sao chiếc xích lô gầy gò, nhọc nhằn  lọt thỏm giữa phố xá đông vui, nhạt nhòa giữa nhiều loại xe sang trọng khác.

Chúng tôi ghé vào Dinh Độc Lập bởi mê cái thảm cỏ đầy lá vàng nhìn thấy qua cái hàng rào sắt bao quanh cả một khu đất rộng xanh mướt màu cỏ non. Những ngày còn nhỏ, mỗi lần có dịp được bố mẹ dắt đi qua đây tôi đều ước mơ được một lần nằm dài trên tấm thảm xanh non ấy. Hai chiếc xe tăng và chiếc máy bay nằm lạc lõng, im lìm giữa màu xanh biêng biếc thanh bình của cỏ cây bỗng trở nên một thứ vô duyên đến lạ !


Tôi với Liên rời khỏi quán café thì trời có cơn mưa nhỏ …Vài giọt mưa không đủ làm ướt bụi Saigon nhưng đủ làm cái nắng tháng tư dịu lại .Tháng tư đang qua … Tôi tiễn tháng tư bằng vài giờ phố xá, đi qua những con đường đã đổi tên, bắt gặp đâu đó một phần đời đã xa mà lòng cứ rưng rưng nhớ ! 

Đọc tiếp ...

Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

Bài học tháng tư của lũ trẻ....



Lũ trẻ bao quanh cái túi giấy, đứa lom lom nhìn, đứa thò tay ve vuốt, đứa hít hà : “nhẹ thôi, nó chết giờ” . Cả buổi sáng, thỉnh thoảng chúng cứ đưa mắt nhìn nhau nháy nhó trong giờ học, chỉ khi thấy cái nhìn nghiêm khắc của tôi chúng mới tiếp tục cúi xuống làm bài . Giờ chơi, chúng mang ra khoe tôi chú mèo con xinh xắn nhưng nhỏ xíu , gầy gò. Bộ lông trắng có vài đốm vàng, đôi mắt màu xanh nước biển tròn xoe cứ ngơ ngác nhìn lũ trẻ rồi ngoác cái miệng nhỏ xíu ra kêu “meo, meo…” .

Thằng Nghĩa bảo : “Tụi con thấy nó ở sân trường mấy bữa trước đó cô”.Thì ra đây là chú mèo mà đám trẻ nội trú tìm thấy dưới gốc cây bàng trong sân trường, chúng mang vào phòng, lén lút các thầy giám thị cho nó ăn và uống sữa . Thằng Thuận khoe: “Tối nó ngủ với con đó cô !”. Sợ cô bảo mẫu la, chúng năn nỉ tôi cho giấu cái túi trong góc lớp dưới cái bàn để gối. Chú mèo nhỏ mồ côi bỗng dưng trở thành tâm điểm yêu thương của lũ trẻ….

Tôi ngồi nhìn đám trẻ chíu chít bên chú mèo con.Tháng tư, nắng nóng đến phiền người , những mệt mỏi của thời gian ôn tập chuẩn bị kỳ thi cuối năm dường như biến mất trên khuôn mặt trẻ thơ của chúng. Tự dưng mà chạnh lòng , ngoài kia, những người lớn đang tìm đủ mọi cách để giết, để gây khổ đau cho chính đồng loại của mình thì ở đây, lũ trẻ đang học bài học yêu thương trên một động vật mong manh, nhỏ bé.

Cái thứ tình cảm hồn nhiên rất người ấy chính là bài học hoa trong tâm hồn con người vốn “nhân chi sơ tính bổn thiện”.
Liệu rồi bài học hoa có theo chúng suốt đời khi chúng lớn lên trong cái thứ tranh tối tranh sáng của lòng hận thù , của sự dối trá, của cái ác độc đang cứ ngày một dầy thêm, khi bài học ấu thơ rồi sẽ nhạt nhòe dần theo năm tháng ?

Liệu rồi chúng có giữ được lòng nhân ái trong trẻo như bây giờ khi chúng biết làm người lớn với những tham vọng khôn cùng, những đắng đót dối gian giữa cái thế giới của những người quá lớn dày đặc những thứ toan tính xấu xa, đê tiện, tranh giành?

Tháng tư đang dần qua .
Tôi đi qua tháng tư  với những bận rộn, ngổn ngang , với chút lười lĩnh và cả những cơn ốm vặt đáng ghét. Tháng tư rồi cũng sẽ qua nhưng dường như có nhiều điều của tháng tư luôn ở lại.
 
Buổi chiều trời bỗng đổ cơn mưa nhỏ đúng giờ tan học.Đêm nay có lẽ trời sẽ bớt nóng. Chú mèo nhỏ có lẽ sẽ chui vào lòng một trong những đứa trẻ trong khu nội trú _ những đứa trẻ thiếu hơi ấm của mẹ cha nhưng vẫn đủ hơi ấm dành cho chú mèo nhỏ bé lạc bầy_ và biết đâu, ngay lúc ấy, ngoài kia, những người lớn hơn bắt đầu một cuộc chinh chiến mới bạo tàn hơn.


Tháng tư , tôi luôn thấy lòng mình mỏng hẳn. Mỏng như mỗi lần nghe câu hát từ một bài hát cũ :
Cho tôi lòng non yếu , dễ khóc dễ tin theo...Cho tôi thời niên thiếu, cho tôi lại từ đầu....

Chúng gọi chú mèo nhỏ là Mimi
Photobucket


      ..Photobucket..

                   Photobucket  


          ..Photobucket.  

.Photobucket


                             ..Photobucket...

.Photobucket

VIẾT TIẾP CHO MỘT KẾT THÚC BUỒN (Ngày 27.4.2012)
Sáng nay tôi va bước vào snh  đ lên thang máy thì lũ trò nh báo tin : "Con mèo chết rồi cô ơi !" _ Nó b mt HS lp chín nm đu th t lu 4 xung . Hc trò tôi có đa khóc, có đa không ăn sáng vì bun ...Rõ ràng c ln hơn thì cảm xúc ca người ta bt đu nhim cái ác nhiu hơn.
 Tôi thương con mèo, nhưng thương cái tình cảm tốt đp ca hc trò mình nhiu hơn....Mai này, mỗi khi nhìn thy mt con mèo nào đó hn chúng s nhớ cái xác con mèo lạc bầy nằm đơn độc giữa sân trường một ngày mùa hè đã xa…


* Lời bài hát của nhạc sĩ Phạm Duy

 Ảnh chụp bằng điện thoại nên không chuẩn .


Đọc tiếp ...

Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

Đầu tuần ...


Dạo gần đây tôi đâm sợ cái ngày đầu tuần. Sợ gần một tiếng đồng hồ ngồi nhìn đám học trò lớn nhỏ lổn nhổn giữa cái nóng hầm hập đầu hè, sợ tiếng loa phát thanh rổn rảng những giáo điều vừa nhạt nhẽo vừa buồn cười trong suốt tiết sinh hoạt đầu tuần. Cứ ngồi nhìn ông thầy trẻ thao thao bất tuyêt những câu chuyện về bác Hồ và nhìn lũ trẻ nghệch mặt mỏi mệt mới thấy tội nghiệp quá ..những ngày đầu tuần.

Tôi cố tảng lờ nhìn vòm lá xanh của bóng cây trước mặt, nhìn vạt nắng buổi sáng hắt chéo qua dãy lầu cao, nhìn đám mây trắng trôi lềnh bềnh trên khoảng trời hẹp trước mặt ..thế mà vẫn thấy chật chội đến bực mình. Một đồng nghiệp bảo tôi : “Mình thấy mấy buổi sinh hoạt như vầy chẳng có tác dụng gì” .Tôi cười : “ thì làm cho có cái báo cáo ấy mà” .


Nhớ thời gian gần đây dư luận xôn xao vụ những người trẻ hôn ghế một diễn viên Hàn Quốc, rồi những học sinh đe mẹ “nếu không mua vé cho con xem buổi trình diễn của Bi Rain thì con bỏ học”, những người trẻ chen lấn, xô đẩy đến ngã xỉu với Siêu nhạc hội Soundfest, cuộc khẩu chiến giữa fan của hai ca sĩ sao, rồi biết bao những hiện tượng hư hỏng của thanh thiếu niên hiện nay... mới thấy việc “dạy người” bây giờ đúng là không ổn, nhưng bất chấp điều ấy tôi chắc chắn 100% rằng: những báo cáo về việc thực hiện Cuộc vận động “học tập và làm theo tấm gương đạo đức HCM” vẫn cứ ngời ngời thành tích.

Không thể có con người thật thà trong một xã hội mà sự dối trá càng ngày càng trở nên bình thường .
Không thể có trò ngoan nếu không có thầy tốt
Không thể có báo cáo trung thực nếu mục đích hướng đến là con số giả.
Không thể có ngày đầu tuần bình yên nếu không thay đổi bài học làm người khác hay hơn bài học hiện nay.
Không thể làm gì khác hơn nên …tôi vẫn phải bất lực với những ngày đầu tuần !

Tháng tư , trời nóng , những ngày đầu tuần …rất nóng !


Đọc tiếp ...

Thứ Sáu, 6 tháng 4, 2012

Chú Cừu lãng mạn và mạnh mẽ


Tôi phát hiện có nhiều người bạn của mình sinh vào tháng tư, thậm chí có người sanh cùng ngày và không ít người mang cung Dương Cưu ...như tôi.
Tôi đón sinh nhật mình bằng cơn bệnh nằm vật vã và sự bận rộn của công việc. Cứ sáng trước khi đến trường là nốc hàng đống thuốc cho nó chắc ăn , để rồi cả ngày ám ảnh với nó , mới biết ...đúng là gió heo may đã về .


Cám ơn các bạn tôi với bao lời chúc lành cho ngày sinh nhật ..rất heo may....
Tôi post lại một bài viết cũ ...một bài viết phản ảnh một góc chân dung tôi ...nhân ngày sinh nhật lặng lẽ nhưng không buồn bã của mình ...như một lời cảm ơn đến tất cả những bạn bè thân thuộc, như một lời chúc lành đến tất cả những người bạn tôi ...những người có sinh nhật tháng tư ..rực nắng !!!


Là một người mơ mộng và lãng mạn có thừa nhưng tôi lại là người không tin vào bói toán , ngay lúc còn rất trẻ , khi cần có quyết định cho cuộc hôn nhân của mình với nhiều cảnh báo …tôi vẫn cứ bướng bỉnh cho rằng “chẳng có gì để phải đặt hoàn toàn tình yêu và cuộc đời mình cho những lời vớ vẩn ấy cả”. Sau này , dù có đôi lần theo đám bạn xòe bàn tay hay ngồi lặng thinh nghe một vài ông hay bà thầy bói nói nhăng nói cuội nhưng cứ bước ra khỏi là tôi quên béng và chẳng bao giờ để những lời ấy ảnh hưởng đến mình .

Năm ngoái , khi còn ở yahoo 360 một người bạn trong FL (*)gởi cho tôi lời nhắn : “Chị đọc đi , tuyệt lắm và xem có bao nhiêu phần trăm là chị” Kèm theo đấy là một bản bấm đốt khá thú vị về ĐÀN BÀ DƯƠNG CƯU . Hôm qua trong lúc dọn dẹp lại máy móc tôi tình cờ thấy lại và đọc lại . Ngay lời mở đầu của bản tử vi phương tây về tuổi Dương Cưu tôi đã cười thích thú :



Người phụ nữ bạn lựa chọn cho đời mình sinh cung Dương Cưu? Chẳng biết nên chúc mừng hay chia buồn với bạn đây. Khi nhà thơ lãng mạn Anh Byron viết, Tình yêu trong đời người đàn ông chỉ là một phần cuộc đời, còn trong đời người đàn bà – là tất cả, chắc chắn ông đã bỏ quên đàn bà Dương Cưu.

Nàng tưởng rằng đối với nàng tình yêu là tất cả, nhưng thực ra thế giới sôi động xung quanh cuốn hút đến nỗi tình yêu, chỉ là một phần của thế giới đó, không thể chiếm trọn con người nàng. Hơn nữa, khác với nhiều phụ nữ, cuộc sống của nàng rất ổn mà không cần đàn ông.
Tuy nhiên cuộc sống không có đàn ông không có nghĩa là cuộc sống không có tình yêu. Nàng luôn cần có ai đó để có thể ước mơ. Không quan trọng người đó có ở bên nàng, hay đâu đó cách xa chín núi mười sông. Quan trọng là có thể nghĩ về người đó dưới cơn mưa mùa hạ, giữa đêm thâu mùa đông, trên con đường thân quen hay trong tiếng nhạc yêu thích. Cho dù người đàn ông đó chỉ là một ước mơ, trên thực tế không tồn tại, cũng chẳng làm nàng quá phiền lòng



Hình như tôi thấy mình …
Tình yêu với tôi chưa bao giờ là tất cả dù tôi luôn yêu chân thành và đủ say đắm .Chà ! cái này là một điều không giải thích được . Tôi có một khoảng không mênh mang của riêng mình : nó là hình ảnh những đồi cỏ xanh non trải dài ngút mắt, chấp chới nắng vàng ,nó là hình ảnh một con suối nhỏ nôn nao đi qua cái gầm cầu ngày thơ bé …nó là nỗi cô đơn bát ngát chỉ mình tôi biết …nơi không ai ,kể cả người tôi yêu thương nhất có thể vào được ..dù nó chỉ mong manh như một cánh cửa khép hờ …


Sau này ,có một phần đời tôi cô đơn vượt qua bão giông với những lần tuyệt vọng nhất ,gian nan nhất …cuối cùng cũng “rất ổn” dù không có một bờ vai êm một bờ ngực ấm , dù đôi lần trong đời tôi cũng thèm sao một bàn tay níu mình đứng dậy



Hình tượng văn học đậm nét về đàn bà Dương Cưu là Scarlett O'Hara trong tiểu thuyết Cuốn theo chiều gió của Margaret Mitchell

Nghiên cứu nhân vật Scarlett O'Hara sẽ giúp bạn hình dung đầy đủ về đàn bà Dương Cưu với tính cách mạnh mẽ và khả năng đứng lên từ tro tàn; đầy nữ tính quyến rũ, ánh mắt mộng mơ và phong thái tinh tế, nhưng đồng thời có thể quả cảm phi thường khi hoàn cảnh bắt buộc.

Đàn bà Dương Cưu thích được mọi người khâm phục. Dĩ nhiên đó phải là sự ngưỡng mộ chân thật, nàng không ưa những lời khen nịnh nọt. Trong tình yêu, nàng vô cùng hào phóng, ít nhất là chừng nào trong quan hệ của các bạn vẫn còn tinh thần lãng mạn, bởi vì Dương Cưu đặc biệt lãng mạn



Nhận xét trên cũng làm tôi thích thú bởi Scarlett O’Hara là nhân vật nữ tôi nửa yêu nửa ghét khi đọc một mạch đầy say mê “Cuốn theo chiều gió” từ thời con gái . Tôi yêu cái mạnh mẽ nhưng cũng lại ghét chính cái mạnh mẽ đôi khi đến ích kỷ của Scarlett . Chưa bao giờ tôi cảm thấy yêu cô một cách trọn vẹn ngay cả khi đã đủ thăng trầm để nghiền ngẫm kĩ hơn “Cuốn theo chiều gió” và coi đến 2 lần bộ phim kinh điển này .



Dương Cưu đặc biệt lãng mạn . Vâng, tôi cũng đặc biệt lãng mạn . Suốt cuộc đời đầy bất trắc của mình ,lãng mạn là thứ men rượu chếch choáng giúp tôi thoát khỏi những hệ lụy quanh mình , lãng mạn đôi lúc như chàng hoàng tử trong câu chuyện cổ tích nắm tay cô công chúa nhỏ chạy khỏi khu vườn của mụ phù thủy ác độc …và phía trước là cánh đống đầy gió ….Thế thì có gì để không thể thả lãng mạn tràn đầy trong tình yêu nhỉ ? Nhưng có lẽ lãng mạn với Dương Cưu chỉ là là mặt đất để vừa đủ chạm chân ghé sát đời thường .




Bởi Dương Cưu thường gây được sự cảm phục của tất cả nam giới tuổi từ 9 đến 90, bạn sẽ không chỉ một lần phải cay đắng ghen tuông. Tuy nhiên việc đó hoàn toàn vô ích. Vì không chịu khuất phục bất cứ sự kiểm soát nào, đàn bà Dương Cưu đòi hỏi một sự tự do hoàn toàn trước cũng như sau khi lấy chồng. Bạn buộc phải tin tưởng mỗi khi nàng đi đâu, gặp ai, làm gì, mặc dù một lòng tin như thế cho phía bạn sẽ bị từ chối (trừ một ngoại lệ là trường hợp nàng học được cách vẻ ngoài làm chủ cảm xúc, tuy bên trong rừng rực bão lửa).



Điều kiện chung sống như vậy của các bạn thoạt nhìn có vẻ rất kinh dị, nhưng thực ra không đến nỗi tồi: đàn bà Dương Cưu một khi đã yêu bạn sẽ trung thành cả về thể chất lẫn tâm hồn. Hai tiểu thuyết song song đối với một Con Cừu trung thực và không biết dối trá – là điều không thể. Vậy nên, nếu ở nàng xuất hiện tình cảm với một người đàn ông khác, nàng sẽ chia tay với bạn sớm hơn cả khi quyết định phản bội bạn. Trong con người Dương Cưu là sự kết hợp kỳ lạ của sự cuồng nhiệt và chủ nghĩa lý tưởng mộng mơ. Trong các cuộc tình (tất thảy đều đích thực và trọn đời) của mình, nàng luôn chân thành, không mưu mẹo, đỏng đảnh, hay giả dối.




Suốt bản tử vi của người đàn bà Dương Cưu tác giả Sơn Dương viết - còn nhiều nhưng tôi thấy không cần trích ra hết - vì không hẳn tất cả đều đúng với tôi nhưng có những điều tôi chưa bao giờ để ý ,qua đây, tôi lại thấy rõ mình …Tôi yêu sự tự do của gió trời …nhưng lại chung thủy một cách cực đoan với những điều mình yêu quý . Tuy nhiên nếu cần tôi có thể cắt đứt ngay một chuyện tình _ nếu có thể gọi là chuyện tình_ không đáng nhớ và có thể quên ngay sau một thời gian không dài _ Đó là điều mâu thuẫn tôi lờ mờ cảm thấy nhưng chưa bao giờ dành thời gian nghĩ kỹ hơn về điều đó …. Mà cũng chẳng cần phải phân tích chi nhiều vì đơn giản đó là tôi _ chú cừu non lãng mạn và mạnh mẽ_


Có người cho rằng đàn bà Dương Cưu ít nữ tính. Điều đó không đúng. Đằng sau vẻ ngoài mạnh mẽ và tự tin đó ẩn giấu một nữ tính đích thực, có lẽ thậm chí còn nhiều hơn là một người đàn ông bình thường cần.


Câu kết trong bản tử vi của ĐÀN BÀ DƯƠNG CƯU cũng làm tôi bật cười thích thú đến lần thứ n ….Nữ tính ư …có mà trời biết được khi nào Dương Cưu tôi là chú cừu non hay là con cọp cái ? Nữ tính giống như cái đẹp của con cóc cái với con cóc đực của nó thôi mà …



Tôi vẫn là người không tin bói toán nhưng bản tử vi ĐÀN BÀ DƯƠNG CƯU làm tôi thích thú bởi 70% tôi thấy mình …bởi tôi chợt hiểu mình đúng là chú cừu nửa ngoan ngoãn nửa bướng bỉnh , nửa dịu dàng nửa rực lửa , nửa mạnh mẽ nửa mong manh …



Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

Có mưa quanh chỗ nằm...*



Saigon đón tháng tư về bằng môt cơn bão rớt…Đêm qua, tôi cũng ngồi giữa những cơn mưa nhỏ chợt rơi chợt tạnh với một đêm nhạc Trịnh mà dù 11 năm qua từ ngày nhạc sĩ viết tình ca hay nhất thế kỷ qua đời tôi có nằm mơ cũng không nghĩ mình có được tấm vé vào cổng.


Đêm nhạc không thật hay theo ý tôi nhưng có mặt để biết rằng dù cuộc sống có biết bao những cuồng nộ nhớ quên, người ta vẫn dành cho nhạc Trịnh một tình cảm ấm nồng , không ồn ào và đầy chiêm nghiệm …. Hai mươi ngàn người _ không phải là một con số nhỏ với một đêm nhạc hoàn toàn miễn phí_ Ngồi rải rác ở một không gian thoáng đãng của khu Phú Mỹ Hưng, những người đã lớn lên cùng những bản tình ca của Trịnh và cả những người trẻ chỉ vừa biết nhạc Trịnh cùng ngồi bên nhau mà chỉ cần một cái nhìn, một nụ cười cũng trở nên gần gũi.


Chương trình được bắt đầu bằng những hoài niệm về nhạc sĩ được trình chiếu trên năm màn ảnh lớn được đặt ở nhiều góc trong một không gian rộng rãi lấp lánh những ánh nến và những chiếc đèn lồng, trong lời dẫn của nhà thơ Đỗ Trung Quân và nền nhạc với những tình khúc quen thuộc….. Im lặng, người ta nói thật khẽ khi cần, người ta hát thật khẽ theo tiếng đàn, người ta dành thời gian để nghe và có lẽ cả để nhớ những thứ đã từng đi qua đời mình lung linh những ca từ của Trịnh….Một thứ văn hóa im lặng khó tìm thấy được ở những đêm nhạc khác.


Mưa cứ đổ rồi mưa lại tạnh, những chiếc dù được căng lên, những chiếc áo mưa xuất hiện đâu đó…ca sĩ vẫn hát và khán giả vẫn ngồi nghe… Chỉ tiếc rằng nhiều ca sĩ hát còn quá kịch, họ cứ như chới với, như không thể chạm vào nhạc Trịnh… Cứ thế, những Phôi Pha, Rừng xưa đã khép, Mưa hồng, Này em có nhớ, Ru Tình, Chiều một mình qua phố, tiếng Saxophone ma mị tuyệt vời của Trần Mạnh Tuấn lẫn trong cơn mưa nhỏ và tiếng gió trời …lẫn trong tiếng hát theo của nhiều người…lẫn vào một không gian rất Trịnh…


Tôi trở về nhà khi khoảnh khắc cuối cùng của tháng ba vừa qua… Mưa suốt con đường về, mưa đủ thấm lạnh để co vai chút, để biết rằng mình lại có một đêm với tiếng mưa nhỏ và cơn bão rớt… đón tháng tư về...

Từ cầu Phú Mỹ chụp sang quận 7
Photobucket


Đèn ở Phú Mỹ Hưng

Photobucket

Màn ảnh chính

Photobucket


Chủ đề Đêm nhạc

Photobucket


Phút tưởng nhớ...

Photobucket


Trịnh Vĩnh Trinh với lời tri ân

Photobucket


Một trong số người hiếm hoi hát nhạc Trịnh có cảm xúc đêm qua.

Photobucket


Một bài hát do em gái TCS hát

Photobucket


Một bài hát tôi yêu thích mà ca sĩ thì hát quá tệ

Photobucket


Một khúc đường vắng của Phú Mỹ Hưng về đêm

Photobucket

 * Ca từ của nhạc sĩ TCS


Đọc tiếp ...