Thứ Tư, 26 tháng 10, 2011

Notes




Thỉnh thoảng tôi lại thích im lặng lân la đọc mấy cái notes trong inbox, có note tôi vào thăm có note không vì không quen chủ blog mà ngay cả có quen cũng không thể vào hết được khi cứ trong vòng vài phút lại có hàng lô hàng lốc những notes mới được giăng hàng .


Mỗi ngày ta có thể nhặt nhạnh cơ man nào là những “niềm riêng” qua vô số những cái notes được giăng ngang dọc trên cái thế giới nhỏ bé lao xao này …mới biết anh Multiply quả là hào phóng khi luôn mở rộng cánh cửa nhà …để chứa đựng bao nhiêu hỉ nộ ái ố của cuộc đời được quăng quật giăng mắc lên đây …


Đúng với chức danh của mình, note làm tròn vẹn nhiệm vụ truyền tải nội dung mà người gõ muốn thông báo . Cứ vòng quanh vài trang inbox mới thấy cuộc đời thật lắm gay go , lắm ưu tư khắc khoải , lắm hờn giận tung hê nhưng cũng không thiếu những niềm vui , những hạnh phúc cả những tếu táo cợt đùa được gởi qua những cái notes… và dù đơn giản chỉ là note nó vẫn ít nhiều thể hiện tâm trạng, tính cách và cả mục đích người làm nên nó ….


Có người dùng note như một sự giải trí thì cũng có người dùng note như một cách thể hiện những cảm xúc bất chợt. Có người dùng note để thể hiện thái độ, quan điểm thì cũng có người dùng note để bày tỏ yêu thương nhung nhớ. Có người dùng note để nhắn nhe, cảnh báo thì cũng có người dùng note để gửi gắm, nhắc nhở …Có người cả năm không thấy giăng một cái note thì cũng có người một giờ giăng cả chục cái note …Có người có thể giăng note bày tỏ dễ dàng mọi cảm xúc, mọi diễn biến trong đời sống của mình thì có người luôn giữ lại một cách chừng mực ý tứ trong từng cái notes ...Có lẽ đó là cái thú vị và …cả cái phiền phức mà ta có thể dễ dàng bắt gặp trong cái thế giới nhỏ này …

Với nhiệm vụ thông báo là chính, note thường lan đi nhanh và được chia sẻ nhanh nhất … Với note, nếu tinh ý ta dễ bắt gặp cảm xúc của bạn mình trong một thời điểm nhất định …Thế thì sao lại khó chịu với note nhỉ ???


Tôi là người ít bày tỏ cảm xúc nhất thời qua note … những diễn biến loanh quanh trong cuộc sống mình lại càng ít _ ít chứ không phải là không có _ tôi thường dùng note như một cách giải trí có gửi gắm nghĩ suy…và thỉnh thoảng tôi vẫn thích lật từng trang inbox để cười và suy gẫm với nhiều cái notes.


Cuộc sống chuyển biến hằng giây , hằng phút …thế thì sự xuất hiện liên tục của những cái notes cũng là lẽ tự nhiên .Bạn thử tưởng tượng xem nếu một ngày mở inbox ra mà không có một cái notes nào …cuộc đời chắc gì đã bình yên !!!

Đọc tiếp ...

Chủ Nhật, 16 tháng 10, 2011

Cuối tuần




Cuối tuần …buổi chiều về qua con phố ngập nước bởi cơn mưa vừa tạnh, mệt đến thế và tự dưng buồn đến thế. Thỉnh thoảng lại có cảm giác bị treo ngược, thỉnh thoảng lại thấy cứ như mình đi ngược chiều gió …mệt nhoài .


Cuối tuần … buổi trưa thứ sáu nằm im lặng nghe tiếng trở mình, tiếng càm ràm mớ ngủ của lũ trẻ … Ngoài kia trời lại đe dọa một cơn mưa, gió rít từng cơn đập vào cánh cửa sổ lớp học làm tấm màn gió màu hoa cam phập phồng …buồn buồn. Tháng mười, những cơn bão xa gởi về thành phố này chút se lạnh buổi sáng, những cơn mưa chiều bất ngờ và cả những cơn mưa đêm trăn trở. Thỉnh thoảng lại nghe đi nghe lại nhiều lần bài hát của Phú Quang : “Thế rồi mưa … và thế rồi đêm ..” để thấy mình nát bét, để thấy đôi khi cái một mình cũng làm mình mỏng tang như câu hát “…một mình em bé nhỏ..liêu xiêu lặn lội phố..” , đôi khi, chỉ đôi khi mà vẫn đủ co mình ….lạnh buốt vai.

Cuối tuần … công việc vẫn nhiều, những công việc có khi chẳng phải của mình, thằng con cứ cằn nhằn : “Mẹ từ chối bớt đi ,lưng đau mà mẹ cứ ngồi hoài”, mới thấy đôi khi câu chối từ cũng không phải dễ.. Mấy hôm nay cái lưng đau lại, thỉnh thoảng đêm lại trằn trọc vì cơn nhói buốt, gượng dậy lọ mọ tìm chai dầu , thấy có mảnh trăng vàng ngoài khung cửa sổ … mỏng mảnh, mờ mờ… tự dưng tỉnh ngủ…. tự dưng nhớ là hình như lâu lắm rồi mình ít còn thấy trăng.

Đêm như úng nước bởi cơn mưa chiều …Con ngõ vắng tênh , những ngọn đèn đêm cứ như ngủ gục …gió nhẹ mơn man. Trăng cuối tháng buồn như người đàn bà hết xuân, hết ước mơ, hết chờ đợi …
Đêm mênh mông …mình cũng mênh mông…tháng mười cũng mênh mông và nỗi buồn cũng không dưng mà …mênh mông.


Cuối tuần … thời gian dang tay mở ra một tuần mới
Mình dang tay mở ra nhiều điều gửi cho hư không ….

      ...

Đọc tiếp ...

Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

Dấu chấm thu vàng....


Tôi nhận món quà của Khánh Lam vào buổi sáng đầu ngày _ một cái tản nhỏ xinh như chính Lam vậy _ cái tản như một lời thỏ thẻ có lẽ Lam viết từ cái bất ngờ bắt gặp trong bài thơ mới nhất của tôi _ Lam gặp chính mình…

Khánh Lam là một trong nhiều người bạn nhỏ tôi quen từ Yahoo 360_ một người bạn cách xa tôi nửa vòng trái đất ….mà mỗi ngày vẫn cứ lắng nghe nhau. Khánh Lam đọc những điều tôi viết một cách kiên nhẫn trong hơn ba năm nay và thỉnh thoảng lại thả một cái com như một tiếng reo, như một tiếng khúc khích cười…


Với tôi, Khánh Lam như một con chim nhỏ đôi khi đang reo ca bỗng ủ rũ buồn, một tâm hồn dễ tổn thương và luôn có những thất thường như mưa nắng Saigon vậy …

Như một thói quen tôi thích lưu giữ lại những món quà của bè bạn …

Nó cũng giống một lời cám ơn , cám ơn những “cái duyên” tôi bắt gặp trong cuộc đời mình.. Cám ơn em , Khánh Lam !.....

                Photobucket...

DẤU CHẤM THU VÀNG
Em chỉ là giọt nhỏ
Giữa dòng đời lặng trôi ..

( hình tặng chị Gioheomay )

Em nghe nói nơi Gió mưa nhiều ..Nơi em ở, tuần này, nắng đẹp . Cái nắng không oi nồng, bức bối như mùa Hạ, mà là nắng rất mềm, đủ vừa ấm áp nhẹ lên mắt môi, & sưởi ấm trái tim mình.. . Hình em chụp trên là 1 góc rừng quanh chổ em đi, mùa thu chưa mang đến cho em cánh nâu, chỉ mới điểm xuyến chút lá vàng giữa đại ngàn xanh ngát ..., phía sau là những rặng thông xanh rì, mây trắng như bông tuyết lác đác thêu trên nền trời xanh .., thi thoảng có những cơn mưa phùn bay qua trong nắng ...phố núi triền đồi uốn lượn quanh quanh...
Gió viết:"
em _ cái dấu chấm lặng thinh_

  dịu dàng giữa mùa thu biếc"     


Em nói:  em thích nhất 2 câu ấy. ( Cả bài thơ là thơ Chị viết cho chính chị . Riêng em, em thích nhất 2 câu , cho nên xin phép chị mang về .)
Gió :
"chỉ vì em không thể khác hơn cái dấu chấm thu vàng KL nhỉ ?"

[Chị cưng rất hiểu em ... :) ]
Em luôn yêu những vần thơ của chị , & yêu chị .
Em đang hình dung đến 1 chiếc lá thu trên bàn của Chị :)
Hôm nay em post entry này, tặng Chị, một chút sắc thu ở nơi em , & một thoáng gió heo may bâng khuâng ngoài kia...Em đang đi giữa chớm thu sang , đón đợi những ngày mưa êm đềm & những ngày thêu nắng xuyên qua kẽ lá , những cánh lá chuyển mình chín vàng, cam, thẩm, đỏ, tím , nâu ..., giống như một màu nâu thơm thơm duyên vị ...
Chị à, Chị còn nhớ cái testimonial 2 chị em mình viết cho nhau hông ? Vào một ngày tháng năm nào đó ...
Tue Jan 27, 2009

Khánh Lam wrote:

"Gió ... Quen chị là 1 hạnh duyên, hiểu chị là 1 điều thú vị, yêu chị là 1 hạnh phúc. Chị như 1 người chị ruột mà em thiếu trong đời, tình cờ đi vào trái tim em, dịu dàng & độ lượng bằng ~ lời khuyên chân tình thiết thực. .."

gió heo may wrote :

"Khánh Lam : một mái tóc màu nâu vàng -một cái liếc màu hổ phách -một tiếng ngân màu cánh cam - một quả tim màu rượu chát - một tiếng gọi màu ráng chiều . Khánh Lam : tưởng mềm như lụa nhưng thật ra thì sắc như dao , tưởng quả tim sóng sánh chóng quên mà thật ra thì cứ lao chao nhớ..."
..Tới giờ em vẫn chưa biết màu hổ phách mà Gió nói là màu gì nữa, có giống màu nâu như viên đá trong ly cafe hông Gió ? :) Em cảm ơn ngọn gió heo may, đã từng đến trong đời & như luôn ở cạnh bên em, thoang thoảng ..., lúc gần.. lúc xa.. nhưng mãi mãi không bao giờ quên nhau được, phải hông chị ? Gió luôn là ngọn gió heo may mát - dịu , không phải chỉ có ở mùa Thu mà trong cả 4 mùa:  khi vui đùa, khi sẻ chia , lắng nghe tâm sự của em . Và em như luôn tìm thấy sự đồng cảm hay 1 chút gì đó là em trong những bài thơ & bản nhạc chị viết , chị nghe .. Em luôn thích những cái tản mạn của chị, & những lúc chị một mình suy tư...
Gió à, dẫu đôi khi chỉ là một cái dấu chấm lặng thinh, nhưng chứa đựng sức sống tiềm tàng trong tâm hồn nó, Gió nhỉ ? và lúc này đây, em chỉ thích mình là một dấu chấm lặng thinh, lặng thinh lắng nghe những nhịp đập vi diệu trong tâm hồn mình, ở một nơi rất yên bình...  
Và, thi thoảng, em vẫn nhớ đến Gió: một hạnh duyên của em ! :)
Thương chị, chị cưng ,
KLam





Đọc tiếp ...